Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 275

Cập nhật lúc: 2025-03-12 20:32:53
Lượt xem: 12

“Dù sao thì chúng ta biểu diễn liên hợp với đoàn văn công Tây Nam, kết quả cuối cùng chắc chắn là sẽ không bằng người ta, cho nên mọi người mới phản ứng dữ dội như thế.”

Tranh thủ lúc nghỉ ngơi rảnh rỗi, Diệp Ninh cố ý hỏi thăm Trịnh Thư Vân chuyện này.

Nghe Trịnh Thư Vân giải thích xong, cuối cùng Diệp Ninh cũng biết vì sao mọi người lại có cảm xúc uể oải như thế.

TBC

“Cho dù chúng ta biểu diễn không xuất sắc bằng đoàn văn công Tây Nam thì cũng không đến mức sẽ có ảnh hưởng xấu gì đúng không?”

“Diệp Ninh, cô thật sự quá ngây thơ rồi. Nói dễ nghe một chút thì là buổi biểu diễn liên hợp, thật ra người ta chỉ muốn đạp lên chúng ta để leo lên càng cao hơn thôi. Tôi nghe nói cuối năm ngoái đoàn văn công Tây Nam cũng từng biểu diễn chung với đoàn văn công Phương Đông, hai bên đều thiết kế năm tiết mục, kết quả năm tiết mục của đoàn văn công Phương Đông thua thảm hại trước đoàn văn công Tây Nam. Không lâu sau đó đoàn trưởng của đoàn văn công Phương Đông đã bị điều đi.”

Trịnh Thư Vân nói xong lời cuối cùng, giọng nói cũng trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều.

Nhờ có cha của mình của cô ấy biết được nhiều chuyện hơn những người khác.

Diệp Ninh nghe xong nhíu mày: “Còn có chuyện này nữa hả? Có khi nào chỉ là trùng hợp thôi không?”

Trịnh Thư Vân cẩn thận nhìn thoáng qua xung quanh, xác định không có ai khác, nhưng vẫn hạ giọng xuống nói.

“Cha của tôi nói cái kiểu biểu diễn liên hợp này nói trắng ra là ngụy trang cho việc các lãnh đạo kiểm tra công tác của đoàn văn công thôi. Nếu khác biệt quá lớn, vậy các lãnh đạo trong đoàn văn công đó có lẽ sẽ nguy hiểm.”

Diệp Ninh đã hiểu ý của Trịnh Thư Vân, cũng ý thức được có lẽ đây chính là sự thật tàn khốc chân chính của buổi biểu diễn liên hợp.

Lâm Thanh có ơn tri ngộ với cô, cô đương nhiên không muốn Lâm Thanh vì buổi biểu diễn lần này mà bị điều khỏi đoàn văn công.

Trịnh Thư Vân nhìn thấy vẻ mặt nặng nề của Diệp Ninh, cảm thấy có phải lời cô ấy nói đã mang đến áp lực quá lớn cho cô hay không.

“Diệp Ninh, cô cũng đừng suy nghĩ quá nhiều, mấy chuyện này không phải thứ chúng ta có thể nhọc lòng, chúng ta phải luyện tập cho tốt vào, cứ nghe theo sự chỉ huy của đội trưởng là được rồi.”

Diệp Ninh thu hồi suy nghĩ, gật đầu nói: “Được rồi.”

Quân khu, sân huấn luyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-275.html.]

“Nghỉ ngơi tại chỗ mười lăm phút.”

Cố Phong vừa mới ra lệnh xong, các chiến sĩ đang căng thẳng lập tức thả lỏng lại.

Giả Hạo cầm một ly nước đưa đến trước mặt Cố Phong, nhìn thấy trên mặt Cố Phong lộ ra chút mỏi mệt, quan tâm hỏi: “Vết thương trên người cậu vừa mới lành mà đã tham gia huấn luyện với cường độ thế này, có ổn không đó?”

Cố Phong tu nước ừng ực, đối mặt với vấn đề này, trả lời ngay không chút do dự.

“Không thành vấn đề.”

Giả Hạo đã đoán trước sẽ thế này, dù sao thì anh chính là tam lang liều mạng có tiếng trong toàn bộ đoàn.

“Cơ thể chính là tiền vốn của cách mạng, con đường sau này của cậu còn dài lắm.”

Bọn họ cũng đều biết điều lệnh của Cố Phong có thể được công bố bất cứ lúc này, rời khỏi liên đội cũng chỉ là chuyện sớm một ngày hay là trễ một ngày mà thôi.

“Tôi tự có tính toán.”

Câu trả lời của Cố Phong làm trong lòng Giả Hạo vô cùng bất đắc dĩ.

“Dạo gần đây em dâu còn ổn không?”

Giả Hạo đột nhiên dời đề tài đến trên người của Diệp Ninh.

Từ lần trước Diệp Ninh tỏa sáng nổi bật ở tiệc quốc khánh xong, không ít người đều “nghe tiếng đến thăm” cô.

Hiện tại cô tuyệt đối có thể coi như là người nổi tiếng trong đoàn văn công.

Dù sao tất cả mọi người đều muốn xem thử một người phụ nữ dân quê gần như chẳng biết gì hết, rốt cuộc là làm thế nào mà nhảy trở thành người đàn dương cầm trong đoàn văn công.

Cố Phong không quá để ý trả lời: “Cũng còn tạm được.”

“Lần này hai người cùng nhau về quê, không có ma sát b.ắ.n ra tia lửa đặc biệt gì hả?” Giả Hạo làm chỉ đạo viên, đều muốn hiểu biết rõ ràng tình hình của mỗi một người trong liên đội, đương nhiên Cố Phong cũng không ngoại lệ.

Loading...