Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 272
Cập nhật lúc: 2025-03-12 20:32:23
Lượt xem: 20
Mục Văn Hạo cười mỉ nói: “Tôi đã nói rồi, chỉ cần cô ngoan ngoãn nghe lời, Diệp Tử sẽ không bao giờ có thể thay thế được vị trí của cô.”
Đối mặt với ánh mắt sắc bén của người đàn ông, Đường Uyển Như gần như đã không dám hít thở.
Cô ta biết rõ hơn bất cứ ai về độ đáng sợ của Mục Văn Hạo, lời giải thích đã đến bên miệng lại bị cô ta cưỡng ép nuốt ngược vào trong.
“Nhưng nếu như cô không nghe lời, cho dù đó là một thứ rất xinh đẹp thì tôi cũng sẽ phá hủy ngay không chút do dự.” Lời Mục Văn Hạo nói ra cực kỳ tàn khốc.
Anh ta khẽ buông lỏng bàn tay đang nhéo Đường Uyển Như, nhẹ nhàng vỗ nhẹ vào gương mặt xinh đẹp của cô ta.
Đây là lời cảnh cáo, cũng là lời uy hiếp.
Mồ hôi đã ướt sũng quần áo Đường Uyển Như, giờ phút này ngoại trừ sợ hãi ra, cô ta đã không còn cảm thấy gì khác.
Mục Văn Hạo lại bưng ly rượu lên: “Cô có thể đi ra ngoài rồi.”
Đường Uyển Như không dám nói thêm câu nào nữa, đứng lên đi ra khỏi văn phòng.
Vào giây phút cửa văn phòng ở phía sau lưng đóng lại, cô ta siết chặt nắm tay, khớp xương lộ ra màu trắng.
Cô ta làm người phụ nữ của Mục Văn Hạo ba năm, tận tâm tận lực trả giá mọi thứ vì chuyện làm ăn của anh ta, nhưng mà kết quả là người đàn ông này lại tuyệt tình với cô ta như thế, thậm chí ở trong lòng anh, cô chỉ là một thứ đồ chơi có thể có có thể không!
Đường Uyển Như cảm thấy tức giận, tuyệt vọng, nhưng nhiều hơn nữa chính là hận!
Diệp Ninh tẩy trắng xong, thay đồ biểu diễn ra, chuẩn bị rời đi.
Cửa phòng mở ra, cô nhìn thấy Mục Văn Hạo xuất hiện.
Mục Văn Hạo hoàn toàn không thèm quan tâm có phải cô muốn tan ca về nhà hay không, lập tức đi vào.
Diệp Ninh do dự vài giây, xoay người đi vào theo.
Hôm nay trên sân khấu xảy ra chuyện như thế, hơn nữa người đàn ông kia cũng đã bị người của Mục Văn Hạo bắt lấy, hiện tại Mục Văn Hạo xuất hiện đương nhiên là vì chuyện này.
“Người đàn ông kia nói là vì quá thích cô.” Mục Văn Hạo vào thẳng chủ đề.
Diệp Ninh cười nói: “Vậy có phải tôi nên cảm thấy vinh hạnh không?”
Mục Văn Hạo nhìn chằm chằm vào cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-272.html.]
“Cô cảm thấy như thế nào?”
“Tôi cảm thấy như thế nào không quan trọng, quan trọng là ông chủ Mục cảm thấy như thế nào.” Diệp Ninh thành thật nói.
Mục Văn Hạo muốn giải quyết chuyện này như thế nào là chuyện cô không cách nào can thiệp và thay đổi được.
Mục Văn Hạo cũng cười, phụ nữ thông minh chính là như thế này.
“Cô cứ yên tâm, sau này sẽ không xảy ra chuyện như thế này nữa.”
TBC
Anh ta đã cảnh cáo Đường Uyển Như, Đường Uyển Như sẽ không có can đảm làm lần thứ hai.
“Được rồi.” Diệp Ninh đồng ý rất dứt khoát, không hề khó chịu hay do dự gì cả.
Chuyện này đã nói xong, Diệp Ninh lập tức bày ra thái độ muốn tiễn khác.
Mục Văn Hạo quan sát cô từ trên xuống dưới nói: “Cô giảm cân có hiệu quả chậm quá.”
Có một câu Đường Uyển Như nói rất đúng, Diệp Tử không thể đứng đằng sau màn lụa mãi được, cũng tuyệt đối không thể mang đến ảnh hưởng xấu gì cho phòng ca múa, mà mọi chuyện cần phải giải quyết từ ngọn nguồn.
Chỉ cần cô có thể nhanh chóng giảm cân, tất cả vấn đề đều có thể giải quyết một cách dễ dàng.
Diệp Ninh đương nhiên hiểu ý của anh, từ khi cô quyết định giảm cân đến bây giờ đã gần bốn tháng, trong bốn tháng này cô giảm hơn năm mươi cân, tốc độ thế này thật ra cũng không tính là chậm.
Tuy rằng cô muốn gầy đi, nhưng muốn giảm cân một cách khỏe mạnh, cho nên mới không lựa chọn dùng một vài phương pháp cực đoan.
“Ông chủ Mục, hợp đồng mà chúng ta ký chỉ bán nghệ không bán thân.”
Cho dù cô mập hay ốm thì thân phận ở phòng ca múa Hồng Hải đều sẽ không thể tiết lộ.
Mục Văn Hạo bị nhắc nhở hơi nhướng mày.
“Nếu không có việc gì khác thì tôi đi về đây.” Diệp Ninh hoàn toàn không thèm để ý đến cảm xúc của Mục Văn Hạo, chủ động chào tạm biệt.
Khi cô đi ngang qua người Mục Văn Hạo, Mục Văn Hạo hơi cong môi lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
“Tôi cũng không ngờ rằng cô còn biết võ nữa đấy.”
Không phải dò hỏi mà là khẳng định.
Cú đá mà cô tung ra lúc ở trên sân khấu không phải người bình thường nào cũng có thể đá ra được.