Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 268

Cập nhật lúc: 2025-03-12 20:32:15
Lượt xem: 22

Tối hôm đó, Cố Phong và Diệp Ninh ngủ chung trên một giường.

Giữa hai người có một khe hở, không ai cản trở ai.

Sau khi đôi bên đã thống nhất ý kiến, Diệp Ninh ngược lại cảm thấy rất nhẹ nhàng thoải mái. Mặc dù hiện tại Cố Phong nằm ở bên cạnh nhưng cô cũng không hề cảm thấy xấu hổ chút nào, trong lòng không có bất cứ gợn sóng, không bao lâu sau đã ngủ say.

Sáng sớm, trời vừa mới sáng, Diệp Ninh và Cố Phong đã đi ra đến cửa thôn.

Rõ ràng đã nói là không cần tiễn, nhưng Cố Kiến Quốc và Ngô Tú Nga vẫn đi theo ra ngoài.

Dọc theo đường đi, Ngô Tú Nga liên tục dặn dò một vài chuyện vụn vặt.

Nhớ ăn cơm đúng giờ.

Trời lạnh nhớ mặc thêm áo ấm.

Rảnh rỗi thì về nhà thăm mọi người.

Diệp Ninh yên lặng đi theo bên cạnh Cố Phong, nghe bà ấy lải nhải.

Nhìn mái tóc đã hoa râm của Ngô Tú Nga, cùng với dáng vẻ lưu luyến cố kìm nước mắt, lần đầu tiên cô hiểu được ý nghĩa câu nói cha mẹ còn sống thì con cái không nên đi xa.

Nhưng mà Cố Phong thì không thể nào thỏa mãn được cả hai phía là gia đình và quốc gia.

Bóng lưng của Cố Kiến Quốc cong xuống, đi đứng rất chậm.

Ông ấy cũng không có lải nhải không ngừng như Ngô Tú Nga, cuối cùng chỉ cho Cố Phong và Diệp Ninh một ánh mắt “nhất định phải sống tốt”.

“Mẹ, trời lạnh lắm, cha mẹ mau về đi.”

Giọng của Cố Phong cực kỳ trầm thấp, cố gắng kiềm chế cảm xúc.

“Cha mẹ nhìn hai đứa đi.” Ngô Tú Nga lại cứ quyết tâm.

Không biết phải chờ thêm bao lâu nữa mới có thể gặp lại con trai và con dâu.

Diệp Ninh còn muốn nói gì đó, nhưng lại bị Cố Phong dùng ánh mắt cản lại.

TBC

Cố Phong xách hành lý lên, dưới ánh nhìn chăm chú của cha mẹ, sải bước rời đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-268.html.]

“Cha mẹ, cha mẹ ở nhà nhớ giữ gìn sức khỏe, có việc gì thì nhớ gọi điện thoại cho tụi con.” Cuối cùng Diệp Ninh dặn dò một câu, sau đó đuổi theo bước chân của Cố Phong.

Cố Kiến Quốc nhìn bóng dáng càng đi càng xa của bọn họ, một cơn gió nhẹ đột nhiên thổi đến, mắt của người đàn ông này đỏ lên.

Cố Phong không quay đầu lại, bước từng bước về phía trước, vô cùng kiên định.

Diệp Ninh lại liên tục phất tay, mãi đến khi hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của cha mẹ chồng nữa.

Cô quay đầu nhìn về phía Cố Phong.

Tuy rằng Cố Phong cũng không quay đầu lại, nhưng mà cô biết trong lòng anh rất khó chịu.

“Sau này có rảnh thì có thể thường xuyên về nhà thăm.”

Bàn tay đang xách hành lý của Cố Phong siết chặt lại, bắt đầu từ cái ngày anh khoác bộ quân trang lên người, anh đã biết kiếp này anh phải làm cha mẹ chịu thiệt thòi.

Nửa tháng sau.

Diệp Ninh thu được lá thư thứ hai mà Diệp Đống gửi đến cho cô.

Nội dung trong thư rất đơn giản, chủ yếu là nói cho cô biết cậu và Khổng Giai đang yêu đương, hơn nữa hai bên gia đình đã bắt đầu thương lượng lễ hỏi và chuyện kết hôn.

Diệp Ninh vốn dĩ cảm thấy cho dù mọi chuyện có tiến triển thuận lợi thì cũng phải chờ đến cuối năm bọn họ mới tổ chức hôn lễ, nhưng mà không ngờ là mọi chuyện còn nhanh hơn trong tưởng tượng của cô rất nhiều.

Nghĩ đến đức hạnh của Diệp Đống, một khi đã ưng Khổng Giai rồi thì chắc chắn sẽ vội vàng muốn kết hôn ngay.

Cô viết hồi âm cho Diệp Đống, chỉ cần người hai bên gia đình không có ý kiến thì có thể kết hôn bất cứ lúc nào, cho dù cô không có thời gian quay về cũng không sao hết.

Cô đi gửi lá thư kia đi, kèm với đó còn có một biên lai gửi tiền.

Mà người nhận biên lai gửi tiền đó chính là Quách Sơn.

Hôm đó cô đến chợ đen tìm Quách Sơn, lại còn làm một vụ làm ăn với Quách Sơn.

Quách Sơn sẽ dùng ba ngày làm Lý Bưu nợ nần chồng chất, hơn nữa cùng đường, nếu làm được thì Diệp Ninh sẽ trả hai nghìn làm tiền công.

Ở thời điểm hiện tại, hai nghìn là một số tiền khổng lồ, nhưng mà đối với Diệp Ninh mà nói, có thể nhổ cỏ tận gốc hai anh em Lý Bưu thì cũng chẳng đáng là gì.

Cũng đến tận giờ phút này, sự kiện Lý Bưu tống tiền uy h.i.ế.p mới coi như hoàn toàn kết thúc.

Loading...