Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 257

Cập nhật lúc: 2025-03-12 20:31:51
Lượt xem: 24

“Tôi biết.” Cố Phong trả lời rất bình tĩnh: “Cho nên hiện tại cô đã có thể nói cho tôi biết mớ thuốc đông y kia là chuyện như thế nào không?”

Hành vi lúc nãy của cô cũng không phải vì muốn chiếm tiện nghi của anh, mà là vị chột dạ muốn dẫn anh nhanh chóng rời đi.

Diệp Ninh cười gượng “ha hả” vài tiếng, ánh mắt tự do nhìn nơi khác.

“Cô không nói? Vậy tôi có thể đi hỏi tiệm bán thuốc.” Đây là lần đầu tiên Cố Phong thấy cô chột dạ như thế, trong lòng loáng thoáng đoán được đại khái.

Diệp Ninh lập tức lộ ra vẻ mặt khóc tang, người đàn ông này thật sự quá khôn khéo.

“Chuyện này thật sự không thể trách tôi. Là cha mẹ cứ liên tục giục tôi phải sinh con, tôi chỉ nói là không cần gấp, ai biết bọn họ tự nhiên lại hiểu lầm, sau đó đi tìm mớ thuốc đông y này về.”

Nói xong lời cuối cùng, giọng của cô cũng càng ngày càng nhỏ, thậm chí có thể coi như không nói.

Nhưng mà Cố Phong lại nghe rất rõ ràng, càng biết được tác dụng của mớ thuốc đông y này.

“Nếu anh thật sự không thích thì chúng ta quay về giải thích với cha mẹ ha?” Diệp Ninh vẻ mặt thay đổi liên tục của anh, cố ý nói như thế.

Bởi vì cô biết dựa theo tính cách của Cố Phong, anh tuyệt đối sẽ không chạy đi giải thích loại chuyện này.

Hơn nữa một khi giải thích, vậy tất cả mọi người đều sẽ biết chuyện bọn họ kết hôn nửa năm nhưng vẫn chưa động phòng, đến lúc đó sẽ chỉ càng phiền phức hơn mà thôi.

Quả nhiên, ánh mắt Cố Phong nhìn về phía cô hơi d.a.o động, cuối cùng thở hắt ra.

“Không cần.”

Diệp Ninh cố khống chế khóe miệng đang liên tục muốn cong lên nói: “Được rồi, vậy mớ thuốc đông y này chúng ta cứ trực tiếp quăng nó đi.”

Dù sao thì bọn họ chắc chắn là xài không được.

Cố Phong nhìn một túi đầy ụ, tạm không nói đến chuyện mấy thứ này đều bỏ tiền mua về, chỉ nói riêng chuyện dược liệu cũng là thứ có giá trị, vứt đi chính là đang lãng phí.

“Đi hỏi thử xem tiệm bán thuốc có thu về không?”

Diệp Ninh thật sự quá bội phục đức tính tiết kiệm của anh.

“Vậy anh không giận đúng không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-257.html.]

Dù sao thì cô cũng sắp sửa đến nhà anh, bọn họ chung sống hòa bình với nhau được thì vẫn tốt hơn.

TBC

Cố Phong vô cùng bất đắc dĩ nhìn cô, nửa năm qua số chuyện khác người mà cô từng làm còn ít sao?

Nếu mỗi một chuyện anh đều phải giận, vậy anh đã bị tức c.h.ế.t từ lâu rồi.

Diệp Ninh không đợi anh trả lời cũng đã hiểu câu trả lời ngầm của anh rồi.

“Được, tôi không nói nữa. Chúng ta về nhà đi.”

Tuy rằng cô cũng khá xa lạ với cha mẹ của Cố Phong, nhưng xuất phát từ lễ phép, cô vẫn phải đi chào hỏi.

Cố Phong nghe được hai chữ về nhà, ánh mắt nhìn về phía cô trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.

Diệp Ninh đề nghị đi đến huyện thành trước, cô muốn mua ít quà về cho cha mẹ chồng, nhưng lại bị Cố Phong cản lại.

“Chỉ cần cô về là bọn họ đã rất vui vẻ rồi.”

Đây là nguyên văn lời Cố Phong nói, nhưng mà Diệp Ninh lại không quá tin tưởng.

Cô có thể gả vào nhà họ Cố, tất cả đều là nhờ vào ân cứu mạng mà cha cô đã cứu cha Cố, trước kia cô có đức hạnh như thế, chỉ sợ không có nhà chồng nào có thể thật sự chấp nhận cô.

Hiện tại bọn họ có thể đồng ý cho cô quay về, phần lớn nguyên nhân cũng là vì số tiền cứu mạng cha Cố mà cô gửi về hồi mấy tháng trước.

Cha Cố vì ân cứu mạng là có thể làm Cố Phong cưới cô, có thể nghĩ cha Cố là một người rất trọng tình trọng nghĩa, cho nên nói trắng ra nhà họ Cố hoan nghênh cô cũng chỉ là vì ân tình mf thôi.

Nhưng mà nếu Cố Phong đã nói như thế, Diệp Ninh cũng không tính mua thêm cái gì, trực tiếp đi tay không về.

Thôn Hạnh Hoa.

Lúc Diệp Ninh và Cố Phong đi vào thôn vừa đúng lúc đã gần giữa trưa, từng nhà đều lượn lờ khói bếp.

Ấn tượng duy nhất của Diệp Ninh đối với cái thôn này chính là vào ngày kết hôn, bắt đầu từ cửa thôn đã có đầy bà con chòm xóm đi ra đứng hóng chuyện.

Lúc đó cái cảnh bọn họ nhìn cô khe khẽ nói nhỏ, chỉ chỉ trỏ trỏ, đến bây giờ trong trí nhớ của cô vẫn còn nhớ rõ như mới xảy ra.

Lúc đó cô vẫn còn là nguyên chủ, hoàn toàn đắm chìm trong niềm vui có thể gả cho Cố Phong, thấy phản ứng của các thôn dân cũng chỉ cho rằng bọn họ đang hâm mộ ghen tị ao ước thôi.

Hiện tại lại đổi thành cô về, đã không còn những thôn dân kia xúm đến, cuối cùng cô cũng có thể ngắm nhìn kỹ thôn trang này.

Loading...