Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 255
Cập nhật lúc: 2025-03-12 20:31:47
Lượt xem: 21
Ặc.
Mặt Diệp Ninh còn đen hơn cả bóng đêm ngoài kia.
Thề?
Hình như trong trí nhớ thật sự có một đoạn như thế.
“Nếu sau này con ly hôn với Cố Phong, vậy con đi ra ngoài sẽ bị xe tông chết, uống nước bị sặc chết, ăn cơm bị mắc nghẹn chết, không tìm được người đàn ông tốt nào khác buồn bực mà chết.”
Lời thề độc này từ trong đầu Diệp Ninh chui ra, làm Diệp Ninh cảm thấy vô cùng khó chịu.
“Tn, con có nghe mẹ nói chuyện không đó?”
Triệu Thu Phân căng thẳng nhìn chằm chằm vào cô.
Diệp Ninh mạnh mẽ hoàn hồn lại nói: “Mẹ, con thật sự chỉ là thuận miệng nói thôi. Con và Cố Phong là quân hôn, trừ phi Cố Phong muốn ly hôn với con, nếu không cho dù con muốn ly hôn cũng không được.”
Triệu Thu Phân nghe được cô nói như thế, hình như cuối cùng cũng hơi yên tâm lại.
“Con gái, con khai thật với mẹ đi, con có suy nghĩ này có phải là bởi vì phương diện kia của Cố Phong hơi bị yếu không?”
Diệp Ninh ngẩng người, phương diện nào?
“Mẹ là mẹ của con, con với mẹ thì có cái gì xấu hổ chứ. Con cứ yên tâm, mẹ với cha con đã nghĩ cách cho con rồi.” Triệu Thu Phân thần thần bí bí nói, mấy ngày nay bà và Diệp Quốc Sinh cũng không có rảnh rỗi.
“Cách gì thế?” Trong lòng Diệp Ninh có dự cảm chẳng lành.
“Chờ đến ngày mai con sẽ biết.” Triệu Thu Phân lại không chịu trả lời cho cô biết ngay.
Diệp Ninh cảm thấy cô nhất định phải nói chuyện cẩn thận với mẹ mình mới được.
“Được rồi, cũng trễ lắm rồi, sáng mai Cố Phong còn sẽ đến đây nữa, con đi ngủ sớm đi.”
Triệu Thu Phân vừa nói vừa chui lại vào trong chăn, thật ra trong lòng bà cũng có chút sự.
Lỡ như con gái không phải thuận miệng nói chơi thì sao?
Nếu cô thật sự đòi sống đòi c.h.ế.t muốn ly hôn, nói không chừng Cố Phong sẽ thuận nước đẩy thuyền đồng ý luôn thì sao.
“Mẹ, rốt cuộc thì mẹ với cha đã làm cái gì đó?” Diệp Ninh vẫn chưa từ bỏ ý định truy vấn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-255.html.]
Triệu Thu Phân lại trực tiếp nhắm mắt lại, ngủ mất.
Diệp Ninh dở khóc dở cười, cuối cùng chỉ có thể bỏ cuộc.
Ngày hôm sau, mới sáng sớm Cố Phong đã đến.
Anh cắt tóc, còn thay một bộ quần áo khác với lần trước, trông có vẻ rất có sức sống.
Triệu Thu Phân nhìn thấy Cố Phong xong, miệng chưa từng khép lại, tuy rằng là mẹ vợ xem con rể, càng xem càng thích, nhưng mà nghĩ đến Cố Phong có lý do khó nói, vẫn cảm thấy có chút đáng tiếc.
Nhưng mà người nhà bọn họ chắc chắn sẽ không vì loại chuyện này mà làm con gái ly hôn.
TBC
Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đều thúc giục Diệp Ninh, giống như ước gì Diệp Ninh nhanh chóng chạy đi.
Lần này thì Diệp Ninh không muốn đi cũng phải đi.
Lúc sắp đi ra ngoài, Triệu Thu Phân xách theo một cái túi căng phồng đi đến trước mặt hai người, trực tiếp đưa cho Cố Phong.
Cố Phong không biết bên trong là cái gì, nhận lấy rồi mới mở ra xem.
Diệp Ninh cũng duỗi dài cổ nhìn.
Bên trong là mấy túi đồ nhỏ, loáng thoáng còn có mùi thuốc đông y.
Diệp Ninh lập tức nghĩ đến mấy lời mà Triệu Thu Phân nói vào tối ngày hôm qua, trong đầu đột nhiên chợt lóe lên một ý tưởng.
“Mẹ, đây là gì thế?” Cố Phong khó hiểu hỏi.
Diệp Ninh thay đổi sắc mặt, theo bản năng muốn cản không cho Triệu Thu Phân nói nữa.
Nhưng mà cô chỉ lo cho Triệu Thu Phân, lại hoàn toàn không để ý đến Diệp Đống đứng bên cạnh Cố Phong.
Diệp Đống cười hì hì trả lời: “Anh rể, mấy thứ này đều là thứ tốt đó, là cha mẹ em cố ý tìm thầy thuốc già đời kê đơn cho anh. Chỉ cần anh uống xong, bảo đảm...”
“Diệp Đống! Có mình em có miệng thôi đúng không? Chị bảo em sửa soạn hành lý, em đã làm xong chưa?” Diệp Ninh đột nhiên kích động hô to một tiếng, làm tất cả mọi người, kể cả Cố Phong đều giật mình hoảng sợ.
Diệp Đống hoảng sợ nhìn chằm chằm vào Diệp Ninh: “Không phải chị không cho em đụng vào hành lý của chị sao?”
Diệp Ninh còn chưa bao giờ chột dạ như bây giờ: “Chị bảo em xách hành lý của chị đi ra ngoài!”
“Hành lý của chị không phải anh rể đang cầm rồi sao?” Diệp Đống lộ ra vẻ mặt vừa bất đắc dĩ vừa mê mang nhìn cô.