Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 242
Cập nhật lúc: 2025-03-11 20:37:02
Lượt xem: 31
Hai vợ chồng đều lộ ra vẻ mặt phức tạp, muốn nói lại thôi.
Cả ngày hôm nay, gia đình đều ở trong bầu không khí vô cùng áp lực, Diệp Đống trực tiếp nhốt mình trong phòng, đến cả cơm tối cũng không đi ra ngoài ăn.
Diệp Ninh thì lại vẫn cứ như bình thường, cảm xúc không có bất cứ thay đổi khác thường nào cả.
Cứ như vậy mãi đến sáng sớm ngày hôm sau, Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đều không giữ được bình tĩnh nữa, định đi xem xem rốt cuộc Diệp Đống như thế nào thì Diệp Đống lại từ trong phòng đi ra.
Toàn thân cậu âm u tràn ngập tử khí, hơn nữa còn có quầng thâm mắt vô cùng rõ ràng.
“Tiểu Đống, con có sao không?” Triệu Thu Phân có chút đau lòng và lo lắng.
Diệp Đống ai oán nhìn bà nói: “Mẹ, có phải mẹ cũng không muốn cho con cưới Lưu Tĩnh Tĩnh không?”
Triệu Thu Phân lộ ra vẻ mặt xấu hổ, nói đúng thì giống như cả gia đình bọn họ đều không đứng ở phe cậu. Nhưng nếu nói không phải thì bọn họ lại không đứng về phe con gái, thật sự rất khó xử.
“Không phải chị của con đã nói rồi sao, nó không ép con. Nếu con thật sự không thích Khổng Giai thì sau này chúng ta lại đi coi mắt cô gái khác.
“Chị của con đã khác với khi xưa rất nhiều rồi.” Diệp Đống vẫn cứ oán trách Diệp Ninh.
“Lần này chị con về đúng là đã thay đổi rất nhiều, nhưng mà nó nói có lý. Chị của con còn có thể từ như thế biến thành như bây giờ, chẳng lẽ con cũng không muốn thay đổi trở thành người như chị của con bây giờ sao?” Triệu Thu Phân suýt chút nữa cũng không biết mình nói cái gì.
Nhưng mà bà cũng đã nói lên ý kiến của mình.
“Con cũng không có giỏi như chị ấy.” Diệp Đống vẫn có chút tự hiểu lấy bản thân.
“Con cũng cảm thấy chị con giỏi, vậy nó chọn Khổng Giai chắc chắn là vì muốn tốt cho con.” Triệu Thu Phân giải thích thay cho Diệp Ninh.
Hơn nữa bà và Diệp Quốc Sinh đều tin chắc rằng Diệp Ninh tuyệt đối sẽ không hại Diệp Đống.
Diệp Đống mím chặt khóe môi, giống như một trái cà tím héo úa.
Rất nhiều chuyện chính cậu cũng biết rõ, cho nên muốn oán hận cũng oán hận không nổi.
Lúc này Diệp Ninh cũng đã ra khỏi phòng, nhìn thấy cậu, thái độ của cô vẫn như trước kia.
“Sao nào, nghĩ kỹ chưa?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-242.html.]
TBC
Diệp Đống chu môi lên thật cao nói: “Em có thể cưới Khổng Giai, nhưng mà em có một yêu cầu.”
Trên mặt Diệp Ninh lộ ra chút ý cười, cô biết ngay là thằng nhóc này sẽ suy nghĩ cẩn thận mà.
“Em nói đi.”
“Em muốn tiếp xúc thêm với Khổng Giai, nếu thật sự không thể chấp nhận nổi cô ấy, vậy cũng chỉ có thể thôi. Nhưng mà chuyện cưới vợ này, chị không thể bỏ mặc em đó.” Diệp Đống còn cố ý bổ sung thêm một câu.
Sau này mặc kệ cậu thì cũng thôi, nhưng nhất định phải chờ cậu cưới được vợ mới được, đây cũng là lời ngày hôm qua cô chính miệng nói.
Diệp Ninh bật cười thành tiếng vui vẻ nói: “Được thôi.”
Cô đã sáng tạo cơ hội cho Khổng Giai rồi, hơn nữa cô cũng biết dựa vào sự thông minh của Khổng Giai, chắc chắn cô ấy sẽ bắt được cơ hội.
Tuy rằng Diệp Đống vẫn không quá cam lòng, nhưng trong lòng cũng kiên định hơn rất nhiều.
Triệu Thu Phân vui mừng khôn xiết, vội vàng sốt ruột đi báo tin tức tốt này cho Diệp Quốc Sinh nghe.
Chỉ còn lại hai chị em bọn họ, Diệp Đống vẫn cứ nhịn không được lẩm bẩm nói: “Chị, chị cũng nhẫn tâm thật đó. Sau này nếu như em giàu lên rồi, em chắc chắn sẽ không giống như chị.”
Diệp Ninh không thèm để ý đến suy nghĩ hiện tại của cậu, bởi vì sau này cậu sẽ biết, tất cả những gì cô làm đều chỉ là vì muốn tốt cho cậu thôi.
Huyện thành, sòng bạc chợ đen.
“Đại ca Quách, tôi, tôi, tôi có tiền! Anh cho tôi ba ngày, không, hai ngày, tôi bảo đảm sẽ trả hết toàn bộ tiền bạc, cả vốn lẫn lời cho anh luôn!”
Lý Bưu bị người sòng bạc đè dưới đất, mặt mũi lộ ra vẻ hoảng sợ, liên tục hò hét.
Một người đàn ông có dáng người thấp bé đứng thẳng ở trước mặt gã ta, tuy rằng người đàn ông này chỉ cao chừng một mét sáu, nhưng ở trong mắt Lý Bưu, anh ta lại giống như hồng thủy mãnh thú.
Quách Sơn ngắm nghĩa lưỡi d.a.o sắc bén trong tay, hoàn toàn không thèm để ý đến lời cầu xin của Lý Bưu, trực tiếp rạch một đao thật mạnh lên mặt của gã ta.
Lý Bưu đau đến kêu gào ầm ĩ, m.á.u tươi nhuộm đỏ cả mắt.
“Đại ca Quách, xin tha mạng!”
Quách Sơn cũng không tiếp tục nói: “Hai ngày? Được thôi, hai ngày sau trả lại cả vốn lẫn lời, nếu trả không nổi thì dùng một cánh tay của mày và em gái của mày ra để gán nợ!”