Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 228

Cập nhật lúc: 2025-03-11 20:36:33
Lượt xem: 10

Lúc này gương mặt Cố Phong vô cùng nghiêm túc, tuy rằng không nói một lời, nhưng toàn thân lại giống như tỏa ra khí thế lạnh như băng.

Diệp Ninh nhanh chóng mở miệng hỏi: “Là ai nói tôi đi ra ngoài làm chuyện mất mặt xấu hổ không thể gặp người?”

Hiện tại cô đang đứng ở chỗ này, đương nhiên là phải ba mặt một lời cho rõ ràng.

Các bà con trong thôn tôi nhìn bà, bà nhìn tôi, tạm thời không có ai dám tích cực như lúc nãy.

Tuy rằng Diệp Ninh đã đi được nửa năm, nhưng bản thân cô chính là một cơn ác mộng với người trong thôn.

Thôn trưởng thấy không có ai nói chuyện, đang định nương cơ hội này để làm vấn đề dịu lại.

“Diệp Ninh, mấy bà con làm gì biết con đi ra bên ngoài làm cái gì kiếm tiền chứ, chẳng qua chỉ là tùy tiện nói chơi mà thôi. Vừa lúc con cũng có thể làm sáng tỏ, giải quyết hiểu lầm này.”

Bậc thang đã dựng sẵn rồi, chỉ chờ Diệp Ninh đi xuống.

Nhưng hiển nhiên thôn trưởng đã xem thường tính cách có thù nhất định phải báo của Diệp Ninh.

“Làm sáng tỏ gì chứ? Rõ ràng con không có làm chuyện này, lại bắt con phải làm sáng tỏ, nực cười thật đó?”

Cô châm chọc lập tức làm xung quanh đều ồ lên.

Quả nhiên cô vẫn cứ là con ôn thần không biết xấu hổ kia, đến cả thôn trưởng mà cũng dám nói móc.

Thôn trưởng nhíu mày, ông ấy đang giúp cô xử lý vấn đề đó.

Ông ấy hít một hơi thật sâu, vẫn quyết định không chấp nhặt với con bé này.

“Mọi người cũng nghe được rồi đó, chính miệng Diệp Ninh nói nó không có làm chuyện đó, sau này mọi người cũng đừng nói lung tung nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-228.html.]

Thật ra thôn trưởng cũng không tin những lời nói vô căn cứ này, dù sao chỉ cần là người có đầu óc đều có thể biết Diệp Ninh không thể nào đi làm chuyện này được.

Tạm thời không nói đến chuyện Cố Phong là một người tham gia quân ngũ, cô là quân tẩu. Chỉ nói với cái vóc dáng nặng hai trăm cân của cô, làm gì có điều kiện để làm nghề này chứ.

Đương nhiên thôn trưởng tuyệt đối sẽ không nói ra những lời này.

“Cô ta nói không có là không có thật sao? Nếu cô ta thật sự làm chuyện này thì phải bị đuổi ra khỏi thôn, ai dám nhận chứ?”

Trong đám đông đột nhiên vang lên tiếng nghi ngờ.

Diệp Ninh không chỉ không giận, ngược lại suýt chút nữa còn phải cảm ơn mười tám đời tổ tông của người nói ra những lời này.

“Anh nói một cách chắc chắn như thế, vậy anh đã tận mắt nhìn thấy tôi làm rồi hả?”

TBC

Cô nhẹ nhàng hỏi lại một câu, lập tức làm người nói chuyện á khẩu không trả lời được.

Nhưng mà ngay sau đó lại có một người khác lẩm bẩm nói: “Vậy thì cũng không có khả năng là cô đi đàn dương cầm kiếm tiền được.”

Lần này Diệp Đống phản ứng còn nhanh hơn cả Diệp Ninh: “Sao lại không phải chứ? Mấy người không tin thì có thể hỏi anh rể của tôi, anh rể của tôi là quân nhân, anh ấy chắc chắn sẽ không nói dối!”

Cậu vừa mới nói dứt lời, mọi người đều tập trung tầm mắt nhìn về phía Cố Phong.

Bọn họ đương nhiên biết Cố Phong, Cố Phong chính là người thanh niên nổi tiếng nhất làng trên xóm dưới, không có ai dám đi nghi ngờ nhân phẩm của anh cả.

Nếu nói Diệp Ninh là nước bùn dơ bẩn nhất trong hồ sen, vậy Cố Phong chính là một đóa hoa cao quý lạnh lùng mà người thường không dám trèo cao.

Giờ phút này, tất cả mọi người đều đang chờ Cố Phong trả lời.

Đồng thời trong lòng mọi người cũng rõ ràng, Cố Phong cũng không hề tự nguyện muốn cưới Diệp Ninh, mà là bị Diệp Ninh và nhà họ Diệp buộc cho không còn cách nào khác.

Cho nên hiện tại chỉ cần anh nói một câu không phải, như vậy Diệp Ninh sẽ vạn kiếp bất phục, cũng sẽ không thể nào tiếp tục quấn lấy anh nữa.

Loading...