Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 210

Cập nhật lúc: 2025-03-11 20:32:20
Lượt xem: 13

Lý Bưu nhìn chằm chằm vào Diệp Ninh, suy nghĩ xem nếu gã ta dùng bạo lực thì có thể cướp được tiền hay không?

Nhưng mà vài giây sau, gã ta vẫn bỏ ý định này đi, dù sao chỉ là viết mấy chữ đã lấy được tiền rồi.

“Được, tôi viết cho cô.”

TBC

Lý Bưu nháy mắt ra hiệu cho đàn em.

Đàn em lập tức vội vàng chạy vào nhà, mất vài phút mới chạy ra.

“Mày viết đi.”

Lý Bưu không biết chữ, trực tiếp ra lệnh cho đàn em.

Đàn em gãi đầu, rõ ràng là không biết nên viết như thế nào.

Diệp Ninh nói: “Tôi đọc, anh viết.”

Đàn em quay qua nhìn Lý Bưu, Lý Bưu gật đầu.

“Anh cứ viết nhận được năm trăm đồng của Diệp Đống, chuyện của Diệp Đống và Lý Lan coi như xóa bỏ, sau này không còn liên quan gì đến nhau.” Diệp Ninh nói rất rõ ràng.

Cho dù là Lý Bưu hay là Diệp Đống thì cũng không cảm thấy có bất cứ vấn đề gì.

Đàn em viết lại lời Diệp Ninh vừa mới nói.

Diệp Ninh nhìn Lý Bưu: “Anh ký tên lên đó, hoặc là ấn dấu tay cũng được.”

Lý Bưu không ngờ sẽ phiền phức như thế: “Không phải đã viết giấy cho cô rồi sao ?”

“Là do người kia viết, nếu sau này anh đổi ý thì phải làm sao?” Diệp Ninh nói một cách đương nhiên.

Lý Bưu nhíu mày quan sát cô kỹ lưỡng: “Cô thật sự có mang tiền đến sao?”

Diệp Ninh trực tiếp dùng hành động thay cho câu trả lời, cô thò tay vào túi lấy ra một lá thư, từ độ dày của lá thư kia thì có thể thấy chắc chắn là đủ năm trăm đồng.

Lòng nghi ngờ của Lý Bưu lập tức bị cơn hưng phấn thay thế.

Gã ta không nói thêm tiếng nào, lập tức cắn rách đầu ngón tay, ấn dấu tay lên tờ giấy cam kết kia.

“Một tay giao tiền, một tay giao giấy cam đoan.”

Gã ta đã rất sốt ruột rồi.

Diệp Ninh cũng không có dây dưa thêm, vô cùng dứt khoát đưa lá thư qua đó, lại thu lại giấy cam đoan có dấu tay của Lý Bưu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-210.html.]

Lý Bưu nhìn thấy tiền trong lá thư, kích động đến mức hai má vặn vẹo.

Con nhỏ mập ngu xuẩn này thật sự cho rằng chỉ cần có giấy cam đoan là sẽ an toàn sao?

Đến lúc đó chỉ cần gã ta nói ngược lại, nó sẽ chẳng còn tác dụng gì nữa.

Diệp Ninh cũng đang cười lạnh, chẳng qua nụ cười lạnh này lại đang chôn sâu dưới đáy mắt.

Một lát sau Diệp Ninh và Diệp Đống ra khỏi nhà Lý Bưu.

Toàn thân Diệp Đống đã bị mồ hôi lạnh ướt sũng, tâm trạng cũng cực kỳ phức tạp.

Cuối cùng cậu cũng đã có thể thoát khỏi Lý Bưu, cũng không cần lo lắng bị bôi nhọ đi ngồi tù, đây đương nhiên là chuyện tốt.

Nhưng mà Diệp Ninh lại phải bỏ ra một số tiền lớn như thế, cậu cực kỳ đau lòng.

“Chị, không phải lúc trước chị đã nói là sẽ không đưa tiền cho gã ta sao?”

Với lại cô còn nói mấy người này là lòng tham không đáy, cho một lần thì sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba.

Sao đến nơi này thì mọi chuyện lại thay đổi thế?

Diệp Ninh không giận ngược lại cười: “Không phải chúng ta đã lấy được giấy cam đoan rồi sao?”

“Nhưng mà... nhưng mà...”

Diệp Đống cảm thấy cực kỳ nghẹn khuất.

Diệp Ninh đương nhiên có thể hiểu cho tâm trạng của cậu, trực tiếp vỗ vai cậu nói.

“Em nói Lý Bưu thường hay đến chỗ nào đánh bạc?”

Diệp Đống hơi sửng sốt, không rõ hiện tại cô hỏi cái này làm gì?

“Ở sòng bạc trong chợ đen đó, gần như ngày nào Lý Bưu cũng sẽ đến đó.”

Diệp Ninh trông có vẻ còn khá vui vẻ nói: “Đi thôi, chúng ta cũng đi qua đó xem thử đi.”

Diệp Đống nhìn vẻ mặt liên tục thay đổi của Diệp Ninh, không hiểu sao có một cảm giác rất khó diễn tả thành lời.

Cứ có cảm giác Diệp Ninh như thế này làm người ta rất khó có thể đoán ra.

“Chị, đến đó làm gì, chị cũng đâu có biết chơi bài đâu? Với lại rốt cuộc chị kiếm đâu ra nhiều tiền như thế? Đừng có nói là chị đi mượn vay nặng lãi đó nha? Hay là chị đi bán thân? Tiêu rồi, tiêu rồi, cha mẹ mà biết chắc chắn sẽ đánh c.h.ế.t em...”

Diệp Ninh nghe xong mấy suy đoán vớ vẩn của cậu, trực tiếp tát cho cho cậu hai cái, cậu mới chịu thôi.

Loading...