Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 209

Cập nhật lúc: 2025-03-11 20:32:17
Lượt xem: 5

Lý Bưu cũng không quen Diệp Ninh, nhưng mà gã ta lại nhanh chóng nhìn thấy Diệp Đống cứng đờ từ phía sau Diệp Ninh đi ra.

“Tao đang chuẩn bị đi tìm mày đây, không ngờ nhóc con mày lại đi tìm tới đây trước rồi!”

Lý Bưu vừa nói vừa nháy mắt ra hiệu cho ba tên đàn em.

Ba người lập tức ngầm hiểu, trực tiếp chặn đường lui của Diệp Ninh và Diệp Đống, đóng cửa lại.

Cửa vừa đóng lại, trái tim của Diệp Đống muốn rớt ra ngoài, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi lạnh.

Lần này là tiêu thật rồi.

Hai chị em bọn họ tự đưa đến cửa, bị người ta đóng cửa đánh chó.

Lý Bưu nhìn sắc mặt bị dọa trắng bệch của Diệp Đống, hoàn toàn không thèm nhìn cậu cái nào, ngược lại nhìn về phía Diệp Ninh đứng bên cạnh Diệp Đống.

Một người phụ nữ mập.

Trước đó Lý Bưu đã biết Diệp Đống có một người chị, hiện tại có vẻ chính là người phụ nữ trước mặt.

TBC

“Cô là ai?”

Gã ta cố ý giả vờ không biết hỏi.

“Tôi là chị của Diệp Đống, Diệp Ninh.”

Câu trả lời của Diệp Ninh làm Lý Bưu vui mừng khôn xiết.

Nếu cô đã về, vậy đương nhiên là có tiền.

“Cô đã biết chuyện của em trai cô rồi đúng không? Nó cưỡng h.i.ế.p em gái của tôi, nhà cô muốn giải quyết riêng, tôi đã cho bọn họ không ít thời gian rồi.”

Lý Bưu vừa nói vừa quan sát cách ăn mặc của Diệp Ninh.

“Tôi biết. Hôm nay tôi đến đây là để giải quyết chuyện này.” Diệp Ninh đưa ra câu trả lời khẳng định.

Lý Bưu cười cong cả mắt: “Được, vậy chúng ta cũng không cần nói nhiều, cô mang tiền đến chưa?”

“Nếu tôi nói tôi không có tiền thì sao nào?” Diệp Ninh không nhanh không chậm hỏi ngược lại.

Lý Bưu lật mặt còn nhanh hơn cả lật sách, lập tức lộ ra vẻ mặt hung dữ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-209.html.]

“Không có tiền? Vậy thì em của cô phải đi ngồi tù!”

Diệp Đống run lên, tức muốn hộc m.á.u nhưng lại không có cách nào.

Diệp Ninh vẫn rất bình tĩnh: “Anh đừng có uy h.i.ế.p chúng tôi như thế, rốt cuộc thì em trai tôi có cưỡng h.i.ế.p em gái anh hay không, anh và em gái anh đều biết rất rõ ràng. Nhưng mà con anh, không chỉ tống tiền mà còn đánh cha tôi bị thương, số nợ này phải tính như thế nào đây?”

Lý Bưu không ngờ Diệp Ninh lại dám cường thế như vậy, nhìn chằm chằm cô ba giây, sau đó ngông cuồng cười ha ha.

“Ha ha ha! Ba đứa tụi mày có nghe thấy không? Con nhỏ mập này nói chúng ta tống tiền, còn muốn tính sổ với chúng ta nữa kìa! Ha ha ha!”

Gã ta thậm chí còn cười cong cả eo, cười Diệp Ninh quá ngu ngốc.

Diệp Đống cũng không ngờ rằng cách giải quyết mà Diệp Ninh nói lại là như thế này, thật sự là khóc không ra nước mắt.

Đi nói đạo lý với bọn ăn cướp này?

Vậy mà cô cũng nghĩ ra được!

Chờ Lý Bưu cười đủ rồi, mới khinh thường nhìn về phía Diệp Ninh.

“Cô gái à, ăn cơm có thể ăn bậy, nhưng nói không thể nói bậy. Tôi tống tiền các cô lúc nào hả? Nếu các cô dám nói một câu không đưa tiền, bây giờ tôi lập tức đi báo công an ngay.”

“Chị, em không muốn đi tù...” Diệp Đống túm chặt lấy cánh tay Diệp Ninh, run giọng cầu xin.

Những người này thật sự là nói được làm được.

Diệp Ninh mím chặt khóe miệng, nhìn chằm chằm vào Diệp Đống, sau đó hình như la đã chấp nhận sự thật này.

“Tôi có thể đưa tiền cho anh, nhưng mà anh làm thế nào bảo đảm rằng sau khi anh lấy được tiền rồi sẽ không đổi ý đây?”

Cô nói ra câu này chẳng khác nào là đã thỏa hiệp.

Trong mắt Lý Bưu lộ ra vẻ tham lam.

“Cô có thể đi hỏi thăm, Lý Bưu tôi từ trước đến này đều nói một không hai, chỉ cần cô đưa tiền, chuyện em trai cô cưỡng h.i.ế.p em gái tôi coi như xóa bỏ!”

Diệp Ninh lạnh nhạt nhìn gã tả nói: “Nói miệng không có bằng chứng, anh phải viết giấy cam đoan cho tôi.”

“Sao cô lắm chuyện thế hả?” Mặt Lý Bưu lộ ra vẻ mất kiên nhẫn.

Diệp Ninh lại rất kiên quyết: “Nếu không có giấy cam đoan, tôi sẽ không đưa tiền.”

Loading...