Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 208

Cập nhật lúc: 2025-03-11 20:32:15
Lượt xem: 13

Diệp Đống gật đầu nói: “Đúng vậy, gã thường hay đến bên chợ đen đánh bài lắm, hơn nữa đánh bài mười lần thì đã thua hết chín.”

Lần này Diệp Ninh cho cậu một ánh mắt khen ngợi: “Còn biết đi tìm hiểu tình hình của đối phương, coi như còn có chút tiến bộ.”

Diệp Đống lộ ra vẻ mặt khóc tang: “Chị, em cũng không có ngu đến mức đó, vừa bị người ta lừa lại còn bị đánh, đương nhiên cũng phải tìm người hỏi thăm cho rõ ràng rồi.”

Anh cả của Lý Lan, Lý Bưu chính là một tên ác bá làm đủ loại chuyện ác, trước đó Lý Lan ở trong thôn dưỡng thương lại không hề để lộ ra chuyện này, nếu không thì cậu cũng đã không mắc mưu bị lừa rồi.

Chờ đến sau này biết được, chuyện gì cũng đã chậm.

Diệp Ninh nhìn Diệp Đống nghiến răng nghiến lợi, hơi mỉm cười.

“Đừng có gấp, rồi sẽ đến lúc tên đó phải trả lại hết thôi.”

Diệp Đống lại không cảm thấy như thế: “Lý Bưu còn có ba tên đàn em, lần trước là bọn họ đến nhà chúng ta, nếu không thì em cũng không đến mức đánh không lại.”

Đáy mắt Diệp Ninh lộ ra vẻ âm u, nhưng mà lại nhanh chóng khôi phục lại bình thường.

Hai chị em đi vào huyện thành, Diệp Ninh dẫn Diệp Đống đi ăn sáng trước.

Diệp Đống nghĩ đến sắp sửa phải đi gặp Lý Bưu, làm gì còn có tâm trạng ăn uống chứ.

Nhưng mà bị Diệp Ninh bảo, vẫn cố ăn hết một xửng bánh bao.

Lúc này thì ngoài trời đã sáng hẳn.

“Đi thôi.”

Diệp Ninh không chút hoang mang đứng lên, tính tiền, làm Diệp Đống đi ở phía trước dẫn đến.

Diệp Đống có vẻ rất sợ sệt, cuối cùng dừng lại trước một ngõ nhỏ.

“Bọn họ ở trong căn nhà cuối hẻm kia.”

Diệp Ninh nhìn theo hướng ngón tay cậu chỉ, sau đó không chút do dự bước vào.

Diệp Đống đi theo phía sau cô, tất cả vẻ kiêu căng ngang ngược trước kia đã biến mất sạch sẽ, chỉ còn lại thấp thỏm và bất an.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-208.html.]

Trong sân, ngoại trừ Lý Bưu ra thì còn có ba người đàn ông khác.

Tuy rằng là sáng sớm nhưng bốn người lại toàn là mùi rượu.

“Anh Bưu, hôm nay đến thôn Đại Liễu Thụ, nếu bọn họ vẫn không có tiền thì phải làm sao đây?”

Đã đến kỳ hạn ba ngày, trước khi xuất phát bọn họ đương nhiên phải thương lượng trước mới được.

Lý Bưu cao lớn thô kệch là người hung ác nhất trong bốn người, nghe đàn em dò hỏi, gã ta phun nước bọt xuống đất.

“Nếu không đưa tiền thì chặt một ngón tay của ông già kia!”

Lý Bưu đã nói lời hung ác mãi đến quen rồi, gã ta đã dám chắc người nhà họ Diệp bảo đảm không dám báo công an.

“Anh Bưu, nếu cứ kéo dài như thế mãi cũng không được, có khi nào nhà bọn họ không có tiền thật không?”

Nói đến cùng thì mục đích cuối cùng của bọn họ chỉ là muốn tiền mà thôi.

“Nhà bọn họ có tiền hay không thì tao không biết, nhưng mà nhà bọn họ có một đứa con rể đi lính ở bộ đội, tao không tin bọn họ có thể thấy c.h.ế.t mà không cứu!” Lý Bưu khá có tin tưởng về chuyện này.

TBC

Mỗi lần gài bẫy thì gã tả đều đã lựa chọn mục tiêu rất cẩn thận, nếu không thì sẽ mất cả chì lẫn chài.

Ba tên đàn em nhìn nhau nói: “Anh Bưu, người trong bộ đội không dễ chọc đâu.”

Lý Bưu lại không thèm để ý nói: “Cho dù tên đó có là ông trời thì đến chỗ của tao cũng phải bò. Nếu dám lải nha lải nhải, cho dù tao có vào tù thì thằng ranh con nhà bọn họ cũng phải đi vào theo.”

Hiện tại gã ta đã bắt được điểm yếu của Diệp Đống, cùng lắm thì ngọc nát đá tan.

Thời buổi này người đi chân trần không sợ kẻ mang giày.

Ba tên đàn em đều lộ ra vẻ mặt bội phục: “Vẫn là anh Bưu giỏi nhất!”

Lý Bưu vô cùng đắc ý, đang chuẩn bị hạ lệnh xuất phát thì cửa nhà đã bị người ta gõ vang lên.

Một tên đàn em được Lý Bưu ra hiệu, nhanh chóng chạy đi ra mở cửa.

Cửa mở ra, bóng dáng của Diệp Ninh xuất hiện trong tầm mắt của bốn người.

Loading...