Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 203

Cập nhật lúc: 2025-03-11 20:32:05
Lượt xem: 13

Giá thịt heo hiện tại là một đồng hai hào năm xu một cân, mười đồng tiền có thể mua bảy tám cân.

Ông chủ tiệm thịt nhìn thấy tiền thì đúng là có hơi động lòng một chút, nhưng mà nhiêu đây cũng không thể làm ông ấy thoát khỏi bóng ma tâm lý do hai chị em này để lại.

“Tôi nói không có thịt thì là không có thịt.”

Ai có thể bảo đảm bọn họ cầm thịt đi ra ngoài rồi, lát nữa có lại cầm về la hét nói ông ấy cân thiếu nữa hay không chứ?

Diệp Ninh dở khóc dở cười, có tiền cũng không mua được thịt, cô phải tìm ai để nói lý đây.

Diệp Đống cười hắc hắc, rõ ràng là đã quá quen với cảnh này rồi, nhưng mà cậu vẫn có cách.

“Nếu ông không bán cho chúng tôi, vậy hôm nay chúng tôi sẽ không đi đâu hết.”

Nói xong cậu còn thật sự đặt m.ô.n.g ngồi lên thớt.

Ông chủ tiệm thịt thấy cô vô lại ngang ngược như thế, giận đến ngứa răng.

Nhưng mà không đợi ông ấy nổi giận thì Diệp Ninh đã giơ tay kéo Diệp Đống xuống.

“Em có phải là lưu manh đâu, đừng có làm loại chuyện này nữa có được không?”

Cô quát lớn.

Diệp Đống dại ra nhìn Diệp Ninh.

Ngay sau đó, Diệp Ninh lại quay đầu nhìn ông chủ tiệm thịt, vô cùng chân thành mở miệng nói.

“Chủ tiệm, trước kia là hai chị em tôi làm sai, tôi đứng đây xin lỗi ông. Tôi bảo đảm sau này chúng tôi tuyệt đối sẽ không làm ra mấy chuyện mất mặt kia nữa.”

Diệp Ninh xin lỗi rất dứt khoát, làm sai chính là sai.

“Mười đồng tiền này không mua thịt, coi như là tiền bồi thường chờ quá khứ đi.”

Nói xong cô còn cúi người với ông chủ bán thịt.

Ông chủ bán thịt hoàn toàn ngơ ngác, sao ông cứ có cảm giác Diệp Ninh đang thật sự lên âm mưu làm chuyện gì vậy nhỉ?

Toàn bộ ngũ quan của Diệp Đống nhíu lại một cục, hoàn toàn không thể nào tiếp thu được chuyện này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-203.html.]

TBC

“Chị, có phải chị bị sốt rồi không?”

Không ngờ cậu còn thật sự duỗi tay định đi sờ trán của Diệp Ninh.

Nếu không thì sao cô lại có thể làm ra loại chuyện ngu ngốc như thế chứ?

Diệp Ninh trực tiếp đánh bay tay cậu đi: “Em cũng xin lỗi chủ tiệm đi.”

“Em hả?” Diệp Đống chỉ vào mũi mình, mặt lộ ra vẻ khó tin.

Diệp Ninh trừng mắt nói: “Đúng vậy, nhanh lên.”

Diệp Đống cảm thấy Diệp Ninh điên rồi, nhưng cậu cũng không dám không nghe lời Diệp Ninh, không quá cam tâm tình nguyên mà nói với ông chủ tiệm thịt: “Xin lỗi.”

Sau đó quay đầu khó chịu nhìn Diệp Ninh, giống như là đang im lặng chất vấn, vậy là chị hài lòng rồi chứ gì?

Diệp Ninh đúng là đã hài lòng, kéo Diệp Đống lập tức rời đi.

Hai chị em đều đã đi ra đến trước cửa, ông chủ tiệm thịt mới cứng đờ gọi bọn họ lại.

“Chờ chút đã.”

Diệp Ninh cong môi cười nhạt, sau đó chậm rãi quay đầu lại hỏi: “Chủ tiệm, còn có chuyện gì sao?”

Ông chủ tiệm thịt vẫn lộ ra vẻ mặt đầy đề phòng nói: “Tôi không cần số tiền này, không phải các cô muốn mua thịt sao, tôi bán là được rồi.”

Sao với chuyện Diệp Ninh xin lỗi, nếu ông ấy cứ để hai chị em bọn họ rời đi như thế thì hình như hậu quả sẽ càng thêm đáng sợ.

Nói không chừng là cô gái mập này cố ý để lại mười đồng tiền, sau đó quay đầu lại sẽ nói là ông ấy tống tiền, đến lúc đó không phải chỉ đưa một miếng thịt đơn giản như thế đâu.

Diệp Ninh chớp chớp mắt hỏi: “Không phải đã bán hết thịt heo rồi sao?”

Ông chủ tiệm thịt suýt chút nữa thì phun máu, cố nhịn không nổi giận, thò tay vào dưới quầy hàng lấy ra một miếng thịt heo có khối lượng gần bằng giá tiền.

“Vừa lúc ở đây còn lại một miếng cuối cùng, vốn định để dành cho nhà mình ăn, bây giờ bán cho hai người đó.”

Trong lòng Diệp Ninh đương nhiên biết rõ ràng, ngoài miệng nói cảm ơn, sau đó ra hiệu Diệp Đống xách miếng thịt ba chỉ nạc mỡ đan xen rời khỏi cửa hàng bán thịt.

Ông chủ tiệm thịt đứng ngoài cửa, vươn dài cổ, hoảng sợ đợi vài phút, xác định bọn họ thật sự đi mất rồi, lúc này mới hoàn toàn thả lỏng lại.

Thật sự quá đáng sợ.

Loading...