Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 201

Cập nhật lúc: 2025-03-11 20:32:01
Lượt xem: 23

Diệp Đống ôm chỗ bị đánh đau kêu la inh ỏi: “Cha, con vốn dĩ đã không thông minh rồi, cha lại đánh nữa thì ngu thật luôn đó.”

“Ngu luôn thì càng tốt, đỡ phải kiếm chuyện cho gia đình!” Diệp Quốc Sinh tức giận nói.

Diệp Đống vẫn cứ liên tục nhìn về phía Diệp Ninh nói: “Cha mẹ nói coi có phải chị của con rất khác thường không?”

Một câu nói đã kéo đề tài quay về.

Cái này thì đến Diệp Quốc Sinh cũng không nói.

Triệu Thu Phân lo lắng bất an nắm tay Diệp Ninh: “Con gái, con nói cho mẹ nghe đi, có phải con ở bên ngoài bị ấm ức tủi thân gì không?”

“...”

Diệp Ninh hoàn toàn không biết phải trả lời như thế nào thì mới đúng.

“Đúng đó chị, trước kia chị sẽ không như thế này. Còn nói sẽ đón cha mẹ đi hưởng phúc, chuyện này hoàn toàn không giống chị chút nào.” Diệp Đống nói một cách đương nhiên.

Trong nhận thức của bọn họ Diệp Ninh tuyệt đối sẽ không phải loại người có thể nói ra loại lời này.

Trong lòng Diệp Ninh xuất hiện một suy nghĩ, đại khái đã biết cô lộ sơ hở chỗ nào rồi.

“Khụ khụ. Hiện tại chị có thể đi làm kiếm tiền rồi, cho cha mẹ đi hưởng phúc thì có vấn đề gì sao? Lần này chị đi ra bên ngoài rồi mới biết, có rất nhiều cơ hội để kiếm tiền, dù sao chị em giỏi kiếm được tiền!”

Kiêu căng bốc phét, trong lời nói tràn ngập khoe khoang.

Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân liếc nhìn nhau, chút cảm giác khác thường trong lòng đã biến mất sạch sẽ.

Con gái nhà bọn họ là như thế đó, điêu ngoa lại tùy hứng, luôn luôn cảm thấy mình là tốt nhất.

Diệp Đống nghe xong sửng sốt: “Chị, có phải chị đang khoác lác không vậy?”

Diệp Ninh trực tiếp trợn trắng mắt, cậu không tin vào năng lực của cô à.

“Được rồi, hai chị em đừng có đấu võ mồm nữa. Tiểu Đống, con đến phường đậu hủ đổi mấy miếng đậu hủ về, sau đó lại đến tiệm thịt mua miếng thịt. Trong nhà còn có cải trắng và miến, tôi nay mẹ hầm đồ ăn cho hai đứa ăn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-201.html.]

Triệu Thu Phân vừa nói vừa thò tay vào túi lấy ra hai đồng tiền, chuẩn bị đưa cho Diệp Đống.

TBC

Diệp Đống lộ ra vẻ mặt hưng phấn: “Chị, vẫn là chị có lộc ăn nhất, mấy tháng nay nhà mình chưa được ăn thịt rồi đó.”

Diệp Ninh biết tình huống trong nhà, vẻ nhẹ nhàng trên mặt bị nét căng thẳng thay thế.

Cô trực tiếp đẩy tiền mà Triệu Thu Phân đưa ra nói: “Con và Tiểu Đống đi mua, con có tiền. Với lại trong túi của con còn có trứng gà với tương thịt bò, bánh nướng.”

Diệp Đống nghe được hai chữ thịt bò thì mắt lập tức sáng rực: “Để em đi lấy.”

Vài giây sau, hành lý mà Diệp Ninh mang về đã bị mở ra, ngoại trừ thức ăn ra, cô còn chuẩn bị quà cho mấy người bọn họ.

Mang về cho Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân chính là quần áo và giày, mua cho Diệp Đống ngoại trừ mấy thứ kia ra còn mua một ít keo vuốt tóc và dây nịt mà mấy người trẻ tuổi đều thích.

Quần áo và giày Diệp Ninh đều mua theo số đo trong trí nhớ, cũng không biết có vừa người hay không nữa.

Mấy người Diệp Quốc Sinh nhìn thấy quà tặng xong, tất cả đều kinh ngạc không ngậm được mồm.

Triệu Thu Phân thì lại liên tục trách Diệp Ninh tiêu tiền bậy bạ.

Chỉ có điều tuy rằng ngoài miệng nói như thế, nhưng tay vẫn không hề rảnh rỗi, liên tục ướm thử quần áo mới lên người.

Diệp Đống lại càng kích động muốn chết: “Chị, chị thật sự kiếm được tiền hả?”

Diệp Ninh chỉ cười cười, không nói gì.

Nhìn vẻ mặt hạnh phúc của cha mẹ và em trai, trái tim cô cũng dần dần mềm mại.

Hơn mười phút sau, hai chị em đi ra thôn, đi thẳng đến tiệm thịt trong huyện.

“Chị, chị nói thật cho em biết đi, anh rể thật sự sẽ giúp em sao?”

Trên đường đi, Diệp Đống cuối cùng cũng thu hồi vẻ cười đùa tí tửng, lộ ra vẻ bất an nói.

Từ khi xảy ra chuyện đến bây giờ, cậu chưa có đêm nào là ngủ ngon giấc, ngay cả nằm mơ cũng nhìn thấy cảnh mình bị bắt vào tù.

Loading...