Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 191
Cập nhật lúc: 2025-03-11 04:28:08
Lượt xem: 20
Phòng ca múa Hồng Hải.
Diệp Ninh từ trên sân khấu đi xuống, trực tiếp bị Mục Văn Hạo kêu đi văn phòng.
Bốp.
Mục Văn Hạo đưa một cái phong thư dày cộm đến trước mặt cô.
“Đây là tiền lương và tiền thưởng tháng này của cô.”
Diệp Ninh chỉ cầm phong thư trong tay hơi nắn nhẹ, lập tức có thể xác định tiền tháng này còn nhiều hơn tháng trước một chút.
“Cảm ơn ông chủ Mục.”
Mục Văn Hạo hơi giật nhẹ khóe miệng, ý bảo cô ngồi xuống.
Trải qua hơn hai tháng tiếp xúc, Diệp Ninh đại khái đã hiểu biết được một ít cách để ở chung với Mục Văn Hạo.
Anh ta là điển hình của loại người ăn mềm không ăn cứng, tuyệt đối không thích có người dám cãi lời anh ta.
Chờ đến khi Diệp Ninh ngồi xuống rồi, Mục Văn Hạo mới vào đề tài chính.
TBC
“Dạo gần đây càng ngày càng có nhiều người muốn gặp cô, ngày hôm qua ông chủ Hà từ Liễu Thành đến ra giá một vạn, muốn mời cô ăn một bữa.”
“Một vạn?”
Cho dù là Diệp Ninh, nghe được số tiền này cũng giật mình hoảng sợ.
Quả nhiên cho dù là ở thời đại nào cũng sẽ không thiếu những kẻ có tiền chân chính.
“Sao nào, d.a.o động hả?” Đây là lần đầu tiên Mục Văn Hạo nhìn thấy vẻ mặt này của cô, có chút hứng thú.
Diệp Ninh hoàn hồn, hơi mỉm cười: “Tôi như thế này mà đi ra ngoài, chỉ sợ sẽ phá hư chuyện của ông chủ Mục mất.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-191.html.]
Giọng điệu của cô rất khẳng định.
Cô quá hiểu biết khách hàng nơi này và tình huống của bản thân.
Nơi này và đoàn văn công hoàn toàn khác nhau, ở đoàn văn công, cô có thể dùng thực lực để bù đắp khuyết điểm về mặt ngoại hình, nhưng mà ở cái động tiêu tiền này thì lại không được.
Những người đó như si như say Diệp Tử chính là bởi vì trong lòng mỗi người bọn họ đều đã tưởng tượng ra một dáng vẻ Diệp Tử nên có, một khi bọn họ phát hiện Diệp Tử chân chính chỉ là một người phụ nữ có vẻ ngoài bình thường, hơn nữa còn rất mập, chỉ sợ đến lúc đó mấy người này sẽ quậy banh nóc phòng ca múa này lên luôn.
Mục Văn Hạo cười khẽ, anh ta đương nhiên cũng biết rõ điểm này, nhưng mà Diệp Ninh tự mình hiểu lấy như thế càng làm cho anh ta hài lòng hơn.
Từ sau khi Diệp Ninh ở chỗ này ca hát nổi tiếng đến bây giờ, anh ta biết rõ bên ngoài có bao nhiêu phòng ca múa bỏ ra số tiền lớn muốn dụ cô đi. Anh ta không lo lắng là bởi vì anh ta biết ngoại trừ Hồng Hải ra, Diệp Ninh không có sự lựa chọn nào tốt hơn cả.
“Tôi nghe nói nước ngoài có một loại kỹ thuật, có thể thông qua phẫu thuật làm người ta nhanh chóng gầy đi.”
Diệp Ninh nghe Mục Văn Hạo trêu chọc, mí mắt cũng không thèm nhúc nhích chút nào.
“Không phải cô vẫn đang luôn cố giảm cân sao? Hiệu quả chậm quá, không bằng tôi hẹn trước cho cô ha?” Mục Văn Hạo dạt dào hứng thú đề nghị.
Nếu cô mà gầy xuống, có lẽ gương mặt cũng sẽ không quá xấu.
“Chuyện này cũng không cần phiền ông chủ Mục phải quan tâm.” Diệp Ninh biết anh ta đang nói đùa: “Nhưng mà dạo gần đây tôi nghe chị Dung nói bên ngoài đã có người lan truyền tôi xấu như heo, không biết ông chủ Mục có biết chuyện này hay không?”
Ý cười trên mặt Mục Văn Hạo đột nhiên biến mất hoàn toàn, ánh mắt lạnh nhạt đối diện với tầm mắt của Diệp Ninh.
Diệp Ninh không chỉ không dừng lại, ngược lại còn tiếp tục nói: “Nếu ông chủ Mục còn muốn làm tôi tiếp tục kiếm tiền cho phòng ca múa thì anh nên nghĩ cách xử lý dư luận này đi.”
Cô rõ ràng cảm giác được mấy ngày gần đây cho dù là khách hàng hay là những người khác, ai cũng càng ngày càng tò mò về thân phận của cô. Đến cả cửa sau mà cô hay đi ra đi vào cũng có người ngồi canh.
May mà cô đã chuẩn bị sẵn từ trước, cho nên mới không bị đối phương nhận ra.
“Tôi biết rồi.”
Quả nhiên, Mục Văn Hạo đồng ý rất nhanh.
Chuyện này chỉ cần anh ta ra tay, muốn giải quyết chỉ cần tốn một giây.