Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 189

Cập nhật lúc: 2025-03-11 11:28:03
Lượt xem: 25

"Vương Hinh Tuyết dừng tay!"

Lý Kim Phượng hét lớn một tiếng.

Mấy người phụ nữ khác đi thẳng tới bên người Diệp Ninh, cùng nhau đỡ cô dậy.

Lúc Vương Hinh Tuyết nhìn thấy bọn họ, cũng không thu lại vẻ mặt nhăn nhó.

Lý Kim Phượng vặn lông mày thành bánh quai chèo, làm sao cũng không nghĩ tới Vương Hinh Tuyết vậy mà lại ra tay với Diệp Ninh ở trước mặt mọi người!

"Tất cả mọi người đều là hàng xóm với nhau, có lời gì không thể từ từ nói chuyện sao? Để người bên ngoài thấy được, còn tưởng rằng những gia đình quân nhân chúng ta không biết ý tứ!"

Liền nghiêm mặt, nghiêm khắc chỉ trích.

Bộ n.g.ự.c Vương Hinh Tuyết phập phồng kịch liệt, "Chị dâu, không phải như các chị nhìn thấy đâu!"

Hiện tại cô ta chỉ muốn biết đến cùng là ai hại mình, chẳng lẽ như vậy cũng có lỗi sao?

"Cô không cần giải thích, chúng tôi tận mắt nhìn thấy, hơn nữa còn nghe rất rõ ràng. Cô bị mất mặt thì nên tự xem xét lại mình chứ không phải trách cứ người vô tội khác!"

Lần này người mở miệng chính là Tôn Nguyệt Chi, chồng cô ấy là doanh trưởng của doanh trại anh cả Vương Hinh Tuyết.

Vừa rồi lời Diệp Ninh nói bọn họ đều nghe thấy được, thì ra Vương Hinh Tuyết là bởi vì lo lắng cho vị trí chủ xướng của mình bị người khác thay thế, cho nên mới gây ra trò cười lớn như thế.

Hiện tại con bé này lại còn muốn tìm Diệp Ninh trút giận, đây không phải rõ ràng là đang ức h.i.ế.p người khác hay sao!

Vương Hinh Tuyết thở hổn hển, cảm thấy sắp hít thở không thông.

Ánh mắt nhìn về phía Diệp Ninh càng giống là ngâm thuốc độc, hận không thể c.h.é.m cô thành muôn mảnh.

"Không phải như thế. . ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-189.html.]

Diệp Ninh đã được mấy người đỡ đứng lên, "Mấy chị dâu, các chị đừng mắng, trong lòng cô ấy cũng khó chịu mà."

"Diệp Ninh, cô trở nên hiền lành như thế khi nào vậy? Cô ta đã trèo lên đầu cô rồi, cô còn có thể chịu đựng?" Tôn Nguyệt Chi cũng không phải đồ ngốc, thanh danh hiện tại của Vương Hinh Tuyết đúng là không tốt bằng trước, thế nhưng trước kia Diệp Ninh là người tiếng xấu đồn xa.

Diệp Ninh đối mặt với câu hỏi của Tôn Nguyệt Chi, không chút hoảng hốt, thở dài một hơi.

"Chị dâu, trước kia là em làm rất nhiều chuyện sai, nhưng mà em ở đoàn văn công học được không ít chuyện, em đã thề sẽ hối cải làm một con người mới, làm người một lần nữa. Hơn nữa ở đoàn văn công có quy định, tuyệt đối nghiêm cấm thành viên đánh nhau ẩu đả."

TBC

Tôn Nguyệt Chi nhìn cô chằm chằm một lát, sự thay đổi của cô mấy tháng nay rõ như ban ngày, hơn nữa nghe nói hiện tại cô đã là đoàn viên chính thức của đoàn văn công.

Ánh mắt của Tôn Nguyệt Chi dần dần trở nên tán đồng, càng làm cho Vương Hinh Tuyết trở nên vô cùng dữ tợn.

"Cô ta căn bản cũng không phải như thế! Diệp Ninh, cái người phụ nữ ác độc này. . ."

"Đủ rồi. Vương Hinh Tuyết, chú ý lời ăn tiếng nói của mình một chút, làm sao hiện tại cứ như một người phụ nữ đanh đá thế? Chẳng lẽ thật sự không cần danh tiếng nữa sao?" Tôn Nguyệt Chi thực sự nghe không vô nữa, lạnh lùng nhắc nhở một câu.

Vương Hinh Tuyết đột nhiên run lên, tất cả lời chửi mắng đều mắc ở trong cổ họng.

Từng gương mặt thất vọng lại mang trách cứ kia càng làm cho cô ta không thở nổi.

Chỉ ba bốn tháng ngắn ngủ mà giống như cái gì đều trở nên khác biệt.

Cô ta giận mà không dám nói gì, bởi vì đắc tội Tôn Nguyệt Chi, sẽ có ảnh hưởng đến anh cả cô ta.

Diệp Ninh nhìn Vương Hinh Tuyết lung lay sắp ngã, khóe miệng hơi giương lên.

"Chị dâu, thời gian không còn sớm, em phải nhanh chóng đi đoàn văn công. Cám ơn các chị đã hỗ trợ."

"Không có gì, em đi nhanh đi." Tôn Nguyệt Chi thúc giục một tiếng.

Diệp Ninh tiêu sái rời đi.

Tôn Nguyệt Chi lại nhìn về phía Vương Hinh Tuyết hai mắt đỏ bừng, không nói thêm một câu, ra hiệu đám người Lý Kim Phượng cùng rời đi.

Loading...