Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 176

Cập nhật lúc: 2025-03-11 11:26:29
Lượt xem: 20

Khoảng hơn mười phút sau, có người thay quần áo xong đi ra.

Bình thường Diệp Ninh đã nhìn quen mọi người mặc trang phục biểu diễn rồi, hiện tại nhìn thấy vô số váy dài với màu sắc rực rỡ xinh đẹp khác nhau, hai mắt cũng có hơi mờ đi.

Trong đó Lý Mạn Mạn là người ăn mặc khoa trương nhất, cô ấy mặc một bộ váy dài chấm đất, làn váy tản ra rộng chừng một mét, thật sự chẳng thua kém gì bộ độ biểu diễn của cô.

So với Lý Mạn Mạn thì Trịnh Thư Vân ăn mặc phóng khoáng nhất, xinh đẹp nhát.

Cô ấy mặc một chiếc váy dài với họa tiết hoa nhí, làm nổi bật gương mặt của cô ấy càng thêm trắng nõn trẻ tuổi, đai lưng đeo ở giữa hoàn mỹ phác họa ra vòng eo mảnh khảnh của cô ấy. Vớ hoa sen trắng vừa khéo che đến mắt cá chân, dưới chân mang một đôi giày da mũi vuông, phối đồ vô cùng thích hợp.

“Diệp Ninh, sao cô còn chưa thay quần áo nữa?”

Mọi người đều thay quần áo xinh đẹp, chỉ có Diệp Ninh vẫn ăn mặc quần áo giống hệt như bình thường.

Diệp Ninh cười nói: “Tôi thì không thay đâu.”

Cô không cố ý chuẩn bị quần áo để tham dự vũ hội, huống chi cũng không cần thiết.

Mọi người đại khái đoán được cô đang suy nghĩ gì, cho nên cũng không nói thêm gì nữa.

“Chúng ta đi thôi?”

Trịnh Thư Vân đã vô cùng sốt ruột.

Tiệc liên hoan được tổ chức ở vũ trường lớn phía sau đoàn văn công, đi từ đây qua đó chỉ mất khoảng vài phút.

Một tốp cô gái trang điểm xinh xinh đẹp đẹp vừa nói vừa cười, giống như một phong cảnh tuyệt đẹp.

Trên đường đi qua đó, bọn họ còn gặp được người của đội ca hát.

Bên phía đội ca hát thiếu mất Vương Hinh Tuyết và Sầm Lan, khi tiếp xúc với dàn nhạc cũng coi như khá hòa thuận.

Diệp Ninh còn cố ý để ý thấy tối nay Tôn Manh Manh cũng đã cố ý trang điểm tỉ mỉ, cho dù đứng giữa đám đông thì cũng rất bắt mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-176.html.]

Tôn Manh Manh nhận ra cô đang nhìn chằm chằm cô ấy, lập tức mỉm cười gật đầu nhìn cô, coi như chào hỏi.

Hiện tại Tôn Manh Manh đã hoàn toàn thay thế Vương Hinh Tuyết, trở thành cục cưng mới của cả đội ca hát.

Hai nhóm người một trước một sau đi vào phòng khiêu vũ.

Tuy rằng Diệp Ninh đã đến đoàn văn công được ba tháng, nhưng lại là lần đầu tiên cô đến phòng khiêu vũ này.

Khác với phòng ca múa Hồng Hải, nơi này có vẻ đơn sơ hơn rất nhiều.

Ngoại trừ micro bày ở phía trước, dàn âm hưởng và sân nhảy trống trải ra, xung quanh còn bày rất nhiều bàn tròn.

Diệp Ninh chú ý đến chỉ có một số rất ít bàn tròn được bày bốn cái ghế, còn lại trên cơ bản một bàn chỉ có hai ghế.

Trên mỗi cái bàn đều trải khăn trải bàn sạch sẽ và một cái bình hoa nhỏ, trong bình cắm một ít hoa khô.

Cô nghĩ đến mục đích chân chính của buổi vũ hội liên hoan này mà Trịnh Thư Vân đã nói, cũng coi như có thể hiểu được vì sao trong đoàn lại tốn công sắp xếp như thế.

Tuy rằng địa điểm tổ chức rất bình thường, nhưng mà ánh đèn và bầu không khí ở bên trong cũng không tệ lắm. So với cái động tiêu tiền Hồng Hải thì nơi này hoàn toàn chỉ là một nơi đến để khiêu vũ mà thôi.

Lúc bọn họ đến thì bên trong đã có không ít người. Nhưng mà bọn họ cũng không nhảy múa, chỉ tốp năm tốp ba tụm lại cùng nhau nói chuyện.

Diệp Ninh tùy tiện tìm đại một góc ngồi xuống, dự định ngồi chơi hóng chuyện.

Khoảng hơn mười phút trôi qua, người trong đại sảnh càng lúc càng nhiều, cuối cùng đến cả đoàn trưởng Lâm Thanh cũng đến.

Diệp Ninh nhìn thấy mấy người Lý Mạn Mạn dần dần tiến vào trạng thái, tìm được đối tượng nói chuyện, thật sự cảm thấy có chút thú vị.

Cách coi mắt như thế này có hiệu suất khá cao, dù sao thì Lý Mạn Mạn cũng đã đi coi mắt vài lần rồi nhưng vẫn còn chưa thành công.

TBC

Trong tiếng vui cười nói chuyện này, tiếng nhạc vang lên, hai người đang trò chuyện với nhau bắt đầu đi vào sân nhảy.

Trịnh Thư Vân tìm được chỗ Diệp Ninh ngồi, không đợi cô ấy nói gì thì đã có một người đàn ông mặc quân trang đi đến.

Loading...