Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 173
Cập nhật lúc: 2025-03-11 11:26:23
Lượt xem: 22
Buổi tối, phòng ca múa Hồng Hải vẫn cứ biển người tấp nập, tràn ngập vui sướng.
Bởi vì có được hai trụ cột là Diệp Ninh và Đường Uyển Như cùng nhau lên sân khấu, trong mấy ngày lễ quốc khánh này, doanh thu của phòng ca múa gần như đều tăng gấp đôi theo từng ngày.
Mục Văn Hạo đếm tiền đến mỏi cả tay.
Đồng thời lòng hiếu kỳ của mọi người đối với ngôi sao ca nhạc mới nổi Diệp Tử cũng dâng lên đến đỉnh điểm, thậm chí có người vung tiền như rác, chỉ vì muốn có thể gặp được gương mặt thật của Diệp Tử.
Nhưng mà những việc này hoàn toàn không cần Diệp Ninh lo lắng, tất cả đều sẽ được Mục Văn Hạo cản lại.
Diệp Ninh biểu diễn xong quay về phòng trang điểm, phòng trang điểm đã chất đầy hoa tươi.
Trên không ít hoa tươi còn đặt những tấm card xinh đẹp, mỗi một lần nhìn thấy cô đều không hề dừng lại, trực tiếp quăng đi.
Nhưng mà ngày hôm nay ngoại trừ mấy đóa hoa kia, trên bàn trang điểm còn đặt một hộp quà vô cùng xa hoa.
“Chị Dung?”
Chị Dung đang bận rộn ở bên ngoài nghe được tiếng la của cô, lập tức đi đến.
“Cái này là ai tặng thế?” Diệp Ninh nhìn hộp quà tặng hỏi.
Chị Dung lập tức trả lời: “Là ông chủ Vương của y phục Khải Hoa.”
Mí mắt của Diệp Ninh cũng không hề d.a.o động, nói thẳng: “Chị cầm ra trả cho người ta đi.”
“Ông chủ Vương nói đây chỉ là chút tấm lòng của ông ấy, không có ý gì khác cả.” Chị Dung bổ sung nguyên văn của ông chủ Vương.
Thật ra ở phòng ca múa, chuyện bị khách hàng tặng quà là rất thường xuyên, chẳng hạn như Đường Uyển Như, chỉ riêng các loại quà tặng cô ta nhận được trong vòng một tháng cũng đã có giá cả xa xỉ rồi.
Mục Văn Hạo không có quy định rõ ràng cấm không cho phép nhận quà gì cả, hơn nữa cho dù nhận lấy quà rồi, cho dù không muốn có liên quan gì đến đối phương cũng không có vấn đề hết.
Ở huyện thành này còn chưa có chuyện gì hay người nào mà Mục Văn Hạo không xử lý được.
Diệp Ninh lại lặp lại lời nói lúc nãy lần nữa: “Trả về đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-173.html.]
Chị Dung đã hiểu ý của cô, cũng không dám nói thêm gì nữa.
“Chị Dung, nếu sau này lại có chuyện tương tự thì chị cứ từ chối giúp tôi là được.” Thái độ của Diệp Ninh về chuyện này vô cùng kiên quyết.
“Được, tôi biết rồi.”
“Ha ha ha.”
Chị Dung vừa mới đồng ý xong, ngoài cửa đã vang lên tiếng cười của Đường Uyển Như.
Mấy ngày nay Đường Uyển Như cũng không đến kiếm chuyện với Diệp Ninh nữa, trông có vẻ như đã chấp nhận sự tồn tại của cô, nhưng mà những mâu thuẫn âm thầm giữa hai người bọn họ làm cho những người ở phòng ca múa khi đối mặt với bọn họ đều cực kỳ cẩn thận.
Chị Dung dùng tốc độ nhanh nhất chào hỏi Đường Uyển Như, sau đó rời đi.
TBC
Đường Uyển Như lập tức đi vào phòng trang điểm của Diệp Ninh.
Nhìn đống hoa tươi chỉ nhiều chứ không ít hơn của cô ta bày trong phòng, khóe môi cong lên lộ ra nụ cười mỉa đầy châm chọc, mỉa mai mở miệng nói với Diệp Ninh.
“Nếu mấy người ở bên ngoài đó biết Diệp Tử mà bọn họ si mê lại là một con nhỏ mập năng một trăm sáu bảy chục cân, cô đoán coi bọn họ có thất vọng không?”
Diệp Ninh không la lối cũng không nổi giận, cô đã quá quen với thái độ của cô ta rồi.
“Bọn họ có thất vọng hay không thì tôi không rõ, nhưng mà cô Đường chắc chắn sẽ không thất vọng.”
Câu trả lời thẳng thừng như thế làm Đường Uyển Như nở nụ cười xán lạn.
“Đúng vậy đó. Tôi cũng đang rất chờ mong ngày đó sẽ đến.”
Cho dù hiện tại con nhỏ mập này rất là đắc ý nổi tiếng thì thế nào chứ, còn không phải là chỉ có thể đứng đằng sau cái màn lựa kia, vĩnh viễn đều không thể đi ra trước sân khấu.
“Diệp Tử, có cần tôi giúp cô không?”
Trong mắt Đường Uyển Như b.ắ.n ra ánh sáng đáng sợ.
Diệp Ninh vẫn cứ bình tĩnh như cũ: “Tôi thì không có sao hết, nhưng mà người tổn thất cuối cùng chắc chắn sẽ là ông chủ Mục.”