Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 167

Cập nhật lúc: 2025-03-11 11:26:12
Lượt xem: 26

Diệp Ninh không tức giận là bởi vì cô cũng không cảm thấy hai cô gái kia nói sai chỗ nào. Tuy rằng hành vi trông mặt mà bắt hình dong của hai người bọn họ rất ngu ngốc, nhưng cho dù là hiện tại hay tương lai thì đây vẫn là hiện thực không thể nào thay đổi được.

Ở trong mắt người khác, cô thật sự không xứng với Cố Phong.

Cô nhìn Cố Phong cũng không phải trông cậy vào Cố Phong sẽ làm cái gì, chỉ là muốn làm anh nghe rõ với lại nhận rõ tình huống hiện tại.

TBC

Mối quan hệ hôn nhân hiện tại của bọn họ vốn chính là không bình đẳng, nếu vẫn cứ tiếp tục như thế nữa, cô vĩnh viễn là bên bị khinh bỉ.

Nhưng mà Diệp Ninh lại không ngờ rằng Cố Phong lại đứng lên, hơn nữa còn nhanh chóng bước lại gần hai cô gái kia.

Gương mặt lạnh nhạt của Diệp Ninh lập tức xuất hiện vết nứt.

Đừng có nói là anh định...

Cố Phong nhanh chóng dừng lại trước mặt hai cô gái kia.

Hiển nhiên hai người bọn họ cũng không ngờ rằng Cố Phong sẽ đi đến, hai người đều bất an thay đổi sắc mặt.

Dù sao thì Cố Phong sẽ tạo ra cảm giác áp bách rất mạnh cho người khác, mà lúc nãy hai người bọn họ còn đang nói ra nói vào anh.

“Hai cô nói rồi, hai người chúng tôi không phải người yêu.” Cố Phong đã mở miệng.

Ặc.

Diệp Ninh đen mặt.

Cô biết ngay người đàn ông sẽ không bao giờ đi khó xử hai cô gái khác vì cô mà.

Hai cô gái kia lại càng trợn mắt há hốc mồm, trong đó có một người phản ứng lại nhanh hơn, giây tiếp theo đã lộ ra ánh mắt sáng lấp lánh.

Anh lính này chủ động lại đây làm sáng tỏ, vậy có phải có nghĩa là...

“Cô ấy là vợ của tôi, chúng tôi là vợ chồng hợp pháp.”

Cố Phong hoàn toàn không cho đối phương có cơ hội tiếp tục mơ mộng nữa.

Nét hưng phấn trên mặt cô gái kia cứng lại, sau đó gương mặt lập tức đỏ lên với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, xấu hổ đến mức muốn tìm cái hầm để chui vào.

Cố Phong cũng chỉ muốn nói với đối phương những lời này, nói xong lập tức quay về bên cạnh Diệp Ninh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-167.html.]

Diệp Ninh nhìn hai cô gái kia đang vô cùng lúng túng xấu hổ, cố kìm chế khóe miệng đang điên cuồng cong lên kia.

“Ăn no chưa? Tôi đưa cô về.”

Cố Phong nhìn thấy rõ ý cười của cô.

Diệp Ninh vội vàng gật đầu.

Lúc đi ngang qua hai cô gái kia, bọn họ đều khoa trương dùng tay che nửa bên mặt của mình lại, hoàn toàn tránh khỏi ánh nhìn chăm chú của Diệp Ninh và Cố Phong.

Ra khỏi tiệm cơm, tâm trạng của Diệp Ninh khá tốt.

“Không ngờ anh đường đường là liên trưởng, vậy mà cũng sẽ đi chấp nhặt với hai cô gái trẻ nữa.”

Cô nửa nói giỡn, nửa nghiêm túc trêu chọc.

Cố Phong nghiêm trang phản bác: “Tôi không có. Chỉ là bọn họ nói sai rồi, tôi sửa lại cho đúng mà thôi.”

Diệp Ninh chắp tay sau lưng, lúc đi đường cũng trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều.

“Được rồi. Tuy rằng anh là vì sự nghiệp của anh, nhưng mà tôi miễn cưỡng cũng có thể chấp nhận được.”

Cố Phong khó hiểu nhìn cô, không hiểu cô nói thế là có ý gì.

Diệp Ninh chỉ cười nói: “Không có gì. Tôi tự đi về là được, anh không cần đưa tôi đi.”

Chân của anh còn chưa khôi phục hoàn toàn, đi đứng còn có chút khập khiễng, tướng đi này vẫn sẽ hấp dẫn rất nhiều ánh nhìn chăm chú của người đi đường.

Cố Phong nhìn thoáng qua phía trước nói: “Không có gì, tôi đưa cô đi qua đó.”

Diệp Ninh cũng không từ chối nữa, hơi thả chậm bước chân, phối hợp với tốc độ của anh.

Ăn cơm xong lại chậm rãi đi dạo như thế, cảm giác cũng khá tốt.

Bệnh viện.

Vương Hinh Tuyết ôm chặt lấy đầu giường bệnh, nói kiểu gì cũng không chịu buông tay.

Hôm nay cơ thể của cô ta đã khôi phục hoàn toàn, bác sĩ cũng đã kiểm tra cho cô ta, xác định cô ta đã có thể xuất viện, nhưng cô ta hoàn toàn không muốn rời khỏi nơi này.

Thậm chí cô ta đã có thể tưởng tượng được một khi bản thân quay về đại viện thì sẽ gặp phải tình cảnh nhục nhã như thế nào.

Loading...