Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 166

Cập nhật lúc: 2025-03-11 11:26:10
Lượt xem: 21

“Ăn đi, không phải chiều nay còn có buổi biểu diễn sao.” Cố Phong ra hiệu.

Tuy rằng mớ rau xanh này toàn là đồ chay, nhưng cũng may gia vị nêm nếm khá vừa miệng, ăn cũng rất ngon.

Bầu không khí trên bàn cơm vô cùng hài hòa.

Diệp Ninh phát hiện đây là lần đầu tiên bọn họ đi ra ngoài ăn cơm.

Không chỉ ăn cơm, đây còn là lần đầu tiên chỉ có hai người bọn họ đi ra ngoài cùng nhau.

“Đúng rồi, sao anh biết chiều này tôi có buổi biểu diễn thế?”

Cô muộn màng phát hiện ra vấn đề.

Cố Phong giải thích nói: “Tôi gặp được đội trưởng Từ Minh Vũ, trò chuyện với anh ấy một lúc.”

Từ Minh Vũ khá ngạc nhiên khi biết anh không hiểu biết tình hình của Diệp Ninh, cố ý nói cho anh biết những biểu hiện của Diệp Ninh trong ba tháng qua ở đoàn văn công, hơn nữa còn đưa ra đánh giá rất cao.

Nói thật, sau khi nghe được những lời đánh giá đó của Từ Minh Vũ, anh rất khiếp sợ, thậm chí khó mà tưởng tượng được người anh ta nói chính là Diệp Ninh.

Nhưng mà hiện tại hình như anh cũng dần dần chấp nhận rồi.

Diệp Ninh không biết những gì anh đang suy nghĩ trong lòng, thuận miệng nói: “Thì ra là như thế. Mấy ngày nay chúng tôi biểu diễn rất bận, buổi tối tôi còn phải đến cửa hàng bán đàn để luyện tập, nếu trễ quá thì anh cứ đi ngủ trước đi, không cần chờ tôi.”

Cô còn phải biểu diễn bên phòng ca múa thêm mấy ngày liên tục nữa, cho nên mấy ngày nay cô đều phải dùng cớ này.

“Cô tập đến mấy giờ?”

Câu hỏi này của Cố Phong làm Diệp Ninh hơi sững sờ, không kịp phản ứng lại.

Cố Phong lặp lại lần nữa: “Cô luyện tập ở cửa hàng bán đàn đến mấy giờ?”

Đầu óc Diệp Ninh nhanh chóng vận chuyển, anh hỏi kỹ càng tỉ mỉ như thế, đừng có nói là anh vẫn không tin cô, muốn đi qua đó điều tra đó nha?

“Cái này còn phải xem trạng thái lúc đó như thế nào nữa, nếu trạng thái tốt thì có lẽ sẽ luyện tập nhiều thêm một chút.”

Xem ra chiều này cô phải gọi điện thoại cho Trần Lễ, để tối nay ông ấy dựng hiện trường như có người đang đàn dương cầm mới được.

“Được, tôi biết rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-166.html.]

Lời Cố Phong nói làm chuông cảnh báo trong lòng Diệp Ninh réo lên liên hồi.

Cho nên anh nói anh biết rồi là có ý gì thế hả?

Ngay lúc cô đang chuẩn bị hỏi thăm thêm thì Cố Phong đột nhiên vươn tay về phía cô.

Anh hành động thật sự rất đột ngột, cho nên Diệp Ninh hoàn toàn không hề có bất cứ chuẩn bị gì cả, trực tiếp cứng đờ.

Mãi đến khi ngón tay của anh chạm vào khóe môi của cô, lau đi một giọt dầu mỡ, cô mới chợt hoàn hồn lại.

TBC

Cô thậm chí có thể cảm giác được rõ ràng có một luồng cảm giác tê dài từ lòng bàn tay có chút thô ráp của người đàn ông kia lan tràn, quét đến toàn thân, giống như bị điện giật này.

Hành vi thân mật đột ngột này làm đầu óc Diệp Ninh lập tức c.h.ế.t máy, mặt lập tức đỏ bừng.

“Tôi, tôi tự lau là được rồi.”

Cô không tìm được khăn giấy, trực tiếp dùng tay lau mạnh, giống như chỉ cần làm như thế là có thể tiêu diệt cảm giác mới lúc nãy vậy.

Cố Phong vốn dĩ cũng chỉ là vô tình, không ngờ cô lại có phản ứng như thế, anh cũng ý thức được gì đó, dùng ý cười để che giấu cái gì.

Cho nên cô đây là... Ngượng ngùng sao?!

“Cô thấy chưa, tôi nói không sai đúng không? Bọn họ thật sự là người yêu của nhau.”

Một cái bàn cách đó không xa vang lên tiếng hai cô gái nói nhỏ với nhau.

“Tiếc thật đó, cô gái kia mập như thế, xấu muốn chết, vậy mà lại có thể tìm được một anh bộ đội đẹp trai như thế.”

Tuy rằng giọng của hai người không quá lớn, nhưng Diệp Ninh vãn nghe được rành mạch, cười nhạo.

Toàn bộ bầu không khí mập mờ đều đột nhiên biến mất.

Cố Phong nhướng mày, hiển nhiên anh cũng nghe được tiếng nghị luận của hai người.

Anh không hiểu vẻ mặt này của Diệp Ninh là có ý gì.

Không phải tức giận, cũng không có tự ti và lúng túng, ngược lại cô còn trực tiếp nhìn thẳng vào mắt anh, giống như đang im lặng chờ phản ứng của anh.

Giây tiếp theo, Cố Phong từ chỗ ngồi đứng lên.

Loading...