Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1558
Cập nhật lúc: 2025-03-29 08:50:08
Lượt xem: 89
Năm năm sau.
“Anh ơi, em sợ bị mẹ đánh quá.”
“Vậy em có còn muốn đi ra ngoài chơi không? Anh Khiêm Khiêm đã nói rồi, công viên bên ngoài có bàn đu dây, chơi vui lắm đó.”
Hai nhóc con lén lút chuồn từ hậu trường phòng phát sóng đi ra ngoài, thậm chí đã xác định rõ cổng ra vào ở nơi nào luôn rồi.
“Nhưng mà chú mập nói bên ngoài có rất nhiều người xấu, chúng ta đi ra ngoài sẽ bị người xấu bắt mất đó.” Gương mặt tròn vo đầy thịt của bé gái nhăn nhó.
“Chú mập hù dọa em thôi, anh nắm tay em, nếu gặp được người xấu thì anh sẽ bảo vệ em!” Rõ ràng bé trai và bé gái bằng tuổi nhau, nhưng lại nói chuyện vô cùng hùng hồn khí thế.
Bé gái gật đầu, đi theo anh trai tìm lối ra.
Trong phòng nghỉ, trong lúc chờ lên sân khấu, Lưu Chiêu Chiêu tranh thủ nói chuyện với Diệp Ninh.
“Chủ nhiệm Lý cố ý liên hệ với một công ty vệ sĩ rất có thực lực, phụ trách sự an toàn mỗi khi đi ra ngoài của cô, như vậy thì mỗi lần đi ra ngoài chúng ta không cần phải lo lắng đề phòng nữa. Lát nữa người phụ trách công ty vệ sĩ sẽ đến đây, chị Ninh có muốn gặp anh ấy không?”
“Được rồi.”
Diệp Ninh cũng cảm thấy hiện tại cô nên thay đổi nhân viên an ninh rồi, không nói thực lực có thể sánh bằng Vương Kim, nhưng ít nhất phải có đủ năng lực để ứng biến với các sự kiện đột phát, những nhân viên hiện tại rõ ràng là còn quá kém.
Một năm trước, cô cũng đã được thăng chức lên thành chủ nhiệm của đoàn văn công Tây Nam, lịch trình công việc càng ngày càng dày đặc, thậm chí còn thường xuyên phải ra nước ngoài.
Những chuyện Vương Kim phải phụ trách cũng dần dần gia tăng, cho nên từ mấy tháng trước cô đã bắt đầu nhờ Lý Tử Hằng tìm kiếm công ty vệ sĩ thích hợp cho mình.
Lúc này cửa phòng trang điểm mở ra.
Ngay từ đầu cô còn tưởng rằng là người phụ trách công ty vệ sĩ đến, ngước mắt lên nhìn mới phát hiện người đến là Cố Phong.
“Sao anh lại đến đây? “
“Hôm nay là buổi biểu diễn đầu tiên của em sau khi về nước, anh đương nhiên phải đến cổ vũ rồi.” Cố Phong nói một cách đương nhiên, thật ra anh đến đây là vì muốn gặp vợ.
Diệp Ninh dở khóc dở cười, cô chỉ là đi ra nước ngoài ba tháng mà thôi, đã về sớm hơn một tháng so với dự định rồi, thật sự là không đến mức như thế đâu.
Ngay từ đầu cô còn cho rằng bọn họ kết hôn nhiều năm như thế, cảm giác mới lạ cũng dần dần biến mất, nhưng mà cô lại không ngờ rằng người đàn ông này lại càng lúc càng thêm dính lấy cô.
Anh nhìn em lâu như vậy rồi mà cũng chưa thấy đủ sao?”
Cô hờn dỗi nói.
Cố Phong cũng không phủ nhận, nhìn cô ăn mặc lộng lẫy như thế, cảm thán nói: “Vợ của anh đúng là càng ngày càng đẹp ra.”
“Anh cũng đã làm cha rồi, sao mà càng ngày lại càng giống con nít thế.” Diệp Ninh trêu chọc.
Lưu Chiêu Chiêu cố ý nhịn cười đứng ở bên cạnh làm người trong suốt, hiển nhiên là đã quá quen với cảnh hai người bọn họ thân thiết với nhau.
Lúc này Cố Phong mới nhớ đến hai đứa con: “Không phải em nói là Dương Dương và Noãn Noãn đều đến đây sao?”
“Ừ. Đi theo Vương mập chơi rồi.” Diệp Ninh nhắc đến hai đứa con, cũng tràn ngập cưng chiều và bất đắc dĩ.
Hai đứa nhỏ kia còn chưa bao lớn nhưng lại rất nghịch ngợm, có đôi khi đến cả cô cũng không có cách nào với bọn họ.
“Diệp Ninh, Dương Dương và Noãn Noãn có ở chỗ cô không?” Vương Kim đột nhiên đẩy cửa đi vào, trong miệng còn la to, nhìn thấy Cố Phong cũng có mặt ở đây thì cười gượng nói: “Đoàn trưởng Cố, anh là người bận rộn, sao cũng có rảnh đến đây thế?”
Một năm trước Cố Phong cũng đã thăng chức lên làm đoàn trưởng, hơn nữa còn được điều đến quân khu kinh thành, trở thành đoàn trưởng thiết huyết trẻ tuổi nhất của toàn bộ quân khu.
“Bọn nhỏ không ở chung với anh sao?” Cố Phong cũng nghe được trọng điểm nói chuyện của anh ấy.
Vương Kim vò đầu nói: “Tôi chỉ mới vào nhà vệ sinh một chút thôi, đi ra ngoài đã không thấy hai nhóc con kia đâu nữa rồi.”
Diệp Ninh cũng không lộ ra vẻ mặt quá sốt ruột, thứ nhất nơi này là đoàn văn công, gần như tất cả mọi người đều quen biết hai đứa nhỏ này.
Thứ hai là vì tình huống này không phải chỉ mới diễn ra một lần.
Cô càng không cho mấy đứa nhỏ đi đến nơi đông người thì bọn nhỏ lại càng thêm tò mò.
“Tôi lập tức đi tìm ngay!” Vương Kim để lại một câu, chạy vèo ra ngoài.
Cố Phong nhìn Diệp Ninh: “Chúng ta cũng đi tìm đi.”
Ở bên kia, hai đứa nhỏ vòng tới vòng lui cuối cùng cũng không tìm được lối ra nằm ở chỗ nào.
Hai đứa nhỏ đi mãi đi mãi, không cẩn thận đụng trúng chân của một người.
“Xin lỗi chú, bọn con không cố ý ạ.” Bé trai lập tức xin lỗi ngay.
“Không sao.” Giọng nói hiền hòa của người đàn ông từ trên đỉnh đầu cậu bé vang lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1558.html.]
“Chú ơi, chú có biết làm sao mới đi ra ngoài được không ạ?” Bé trai ngẩng đầu, quan sát chú cao to ở trước mặt.
Người đàn ông kia hơi ngồi xổm xuống, cười nhìn hai bé con.
“Mẹ của hai đứa có biết hai đứa muốn đi ra ngoài không? Bên ngoài có người xấu đó!”
Bé gái nghe người đối diện nói như thế, lập tức lộ ra vẻ sợ hãi.
Tuy rằng bé trai không biểu hiện rõ ràng như bé gái, nhưng cũng đã muốn rút lui rồi.
“Để chú dẫn hai đứa đi tìm mẹ nha?”
Người đàn ông kia tỏ ra thiện ý hỏi.
Bé gái vô cùng mong đợi gật đầu, bé trai lại đề phòng.
“Bọn con không quen biết chú, mẹ nói là không được nói chuyện với người xa lạ.”
Người đàn ông nhìn gương mặt giống hệt Cố Phong, cười càng tươi hơn nữa: “Nhưng mà chú biết hai con nè. Con tên là Cố Dương, con tên Cố Noãn, hai đứa con là anh em sinh đôi. Cha của hai đứa tên Cố Phong, mẹ của con tên Diệp Ninh, có đúng không?”
Cố Dương và Cố Noãn nghe được người đàn ông kia nói rõ ra tên của bọn họ, đều cảm thấy vô cùng thần kỳ.
“Đi thôi, chú dẫn hai đứa đi tìm mẹ.”
Người đàn ông vừa nói vừa vươn tay với hai đứa nhỏ.
TBC
Lúc này, tiếng nói của Diệp Ninh đột nhiên từ đằng sau người đàn ông vang lên: “Dương Dương, Noãn Noãn, hai đứa đang nói chuyện với ai đó?”
Người đàn ông kia rõ ràng thoáng ngẩn ra một chút, sau đó trên mặt còn lộ ra chút ý cười nhàn nhạt.
Diệp Ninh và Cố Phong nhìn thấy hai đứa nhỏ, trong lòng cũng yên tâm, đồng loạt nhìn về phía người đàn ông đang đưa lưng về phía bọn họ.
Cố Dương và Cố Noãn nhìn thấy cha mẹ, đều vui vẻ chạy đến.
Cố Phong khom lưng ôm Cố Noãn vào lòng, sau đó dùng tay còn lại nắm tay Cố Dương.
“Cha ơi, chú kia nói là chú ấy quen biết với cha mẹ đó.”
Cố Dương nói một câu, làm Cố Phong và Diệp Ninh lập tức ý thức được gì đó.
Bóng người này...
Vài giây sau, người đàn ông không chút hoang mang xoay người lại.
“Đoàn trưởng Cố, Diệp Ninh, đã lâu không gặp!”
Giang Húc Đông vẫn cứ thân thiện hiền hòa như trong trí nhớ của Diệp Ninh, năm năm trôi qua làm trên mặt của anh ấy mang thêm một chút tang thương, nhưng mà cũng tỏa sáng hơn rất nhiều.
“Anh Giang!”
Trong giọng nói của Diệp Ninh mang theo một chút run rẩy.
Năm năm, cô hoàn toàn không có bất cứ tin tức gì về anh, hiện tại nhìn thấy anh ấy sao có thể không kích động được chứ.
Giang Húc Đông mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía cả gia đình bốn người, sau đó bắt tay với Cố Phong.
“Anh Giang, năm năm nay anh đi đâu thế? Sao bây giờ lại ở chỗ này?”
Diệp Ninh không thể nào kìm nén được vẻ vui sướng trong đáy lòng, quan tâm dò hỏi.
Giang Húc Đông không chút hoang mang lấy một tờ danh thiếp từ trong túi ra.
Khi Diệp Ninh nhìn thấy tờ danh thiếp kia, kinh ngạc trừng to mắt.
“Công ty vệ sĩ Húc Đông?!”
Giang Húc Đông gật đầu: “Chúng ta giới thiệu lại lần nữa, chào đoàn trưởng Cố, chào chủ nhiệm Diệp, tôi là người phụ trách sắp sửa chịu trách nhiệm công tác bảo vệ cho chủ nhiệm Diệp.”
Cố Phong và Diệp Ninh mất vài giây mới phản ứng lại, vừa kinh ngạc lại hợp tình hợp lý.
“Giám đốc Giang, tối nay anh có thời gian rảnh cùng nhau ăn một bữa cơm hay không?”
Cố Phong chủ động mới.
“Cầu mà còn không được.”
Giang Húc Đông nói xong, ba người đồng thanh bật cười thành tiếng.
HOÀN