Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 149

Cập nhật lúc: 2025-03-10 22:38:35
Lượt xem: 21

“Đội trưởng, tôi không sao!”

Đối mặt với ánh mắt nghiêm túc và căng chặt của Lý Kiến Hoa, Vương Hinh Tuyết chỉ có thể cố gắng chịu đựng.

Nhưng mà phần bụng đau đớn lại giống như bùa đòi mạng.

“Hinh Tuyết, sắc mặt của cô rất tệ, nếu như khó chịu thì đừng có cố chịu đựng nữa.” Sầm Lan lộ ra vẻ mặt lo lắng, thử đi khuyên cô ta.

Vương Hinh Tuyết lắc đầu thật mạnh, cô ta tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc ngang vào thời khắc này.

Lý Kiến Hoa cũng nhận ra cô ta đang khó chịu, vì bảo đảm trên sân khấu sẽ không xuất hiện vấn đề gì, anh ấy đảo mắt nhìn về phía Tôn Manh Manh đang đứng trong đám đông.

“Vương Hinh Tuyết, cô đi nghỉ ngơi trước đi, để Tôn Manh Manh thay cô.”

Anh ấy vừa nói xong, toàn bộ hậu trưởng đều im phăng phắc.

Trong lòng mỗi người đều biết buổi biểu diễn lần này quan trọng đến cỡ nào, nếu thật sự để Tôn Manh Manh thay thế, chỉ sợ sau này Vương Hinh Tuyết sẽ không còn có cơ hội xoay người nữa.

Người của đội ca hát ngơ ngác nhìn nhau, tâm trạng của mấy người bên đội nhạc khí thì đều là vui vẻ hóng chuyện.

Toàn thân Vương Hinh Tuyết giống như bị bóng ma cực lớn bao phủ, âm u khủng bố: “Không cần! Tôi có thể biểu diễn! Đội trưởng, tôi thật sự không có sao hết!”

Bởi vì cô ta quá kích động, gần như đã gào rống.

Giữa mày Lý Kiến Hoa xuất hiện một chữ “xuyên”, rõ ràng là đang do dự, d.a.o động.

“Đội trưởng, tôi thật sự có thể làm được, anh tin tôi đi!” Hai mắt Vương Hinh Tuyết đỏ đậm, cảm xúc có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.

Lý Kiến Hoa thấy cô ta kiên quyết như thế, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm: “Được rồi, vậy cô biểu diễn đi.”

Vương Hinh Tuyết há to miệng thở hổn hển, ánh mắt vặn vẹo nhìn về phía Tôn Manh Manh.

Ai cũng đừng hòng cướp đi những thứ thuộc về cô ta, ai cũng đừng có mơ!

Tôn Manh Manh nhìn thấy Vương Hinh Tuyết đổ mồ hôi đầy mặt, không chỉ không tức giận vì hận ý của Vương Hinh Tuyết, ngược lại còn có chút thương hại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-149.html.]

Trên sân khấu, MC đã bắt đầu giới thiệu chương trình.

“Mọi người chuẩn bị lên sân khấu đi.”

Lý Kiến Hoa vừa mới nói xong, mỗi người đều thu hồi suy nghĩ, điều chỉnh trạng thái bản thân đến mức tốt nhất.

Sầm Lan vẫn cứ lo lắng nhìn Vương Hinh Tuyết, hiện tại mặt cô ta lại càng dữ tợn hơn, cho dù không cần hỏi thì trạng thái hiện tại của Vương Hinh Tuyết cũng có thể làm cho người ta cảm giác được cô ta đang cực kỳ đau đớn.

Các thành viên của đội nhạc khí do Trịnh Thư Vân dẫn đầu, trật tự đi lên sân khấu, người của đội ca hát theo sát phía sau.

Một lúc sau đã bày xong đội hình.

TBC

Dương cầm của Diệp Ninh vẫn cứ được bày ở một góc tối trong sân khấu, cô vẫn cứ nghiêng người đối mặt với thính phòng.

Trên thính phòng không còn ghế trống, tất cả mọi người đều ngồi ngay ngắn, mắt nhìn thẳng, toàn bộ đại sản đều tràn ngập khí thế mạnh mẽ.

“Húc Đông, đã lâu lắm rồi em không có đến đoàn văn công xem biểu diễn. Mấy năm gần đây đoàn văn công đã điều chỉnh rất nhiều, tiết mục cũng phong phú thú vị hơn xưa.”

Ở một góc đông bắc thính phòng, ghế ngồi đã bị thay bằng một chiếc xe lăn, mà người đàn ông ngồi trên xe lăn lại chính là Giang Húc Đông mà Diệp Ninh từng gặp được ở bờ sông ngày hôm qua.

Bởi vì anh ấy ngồi ở góc, cách khá xa vị trí của thủ trưởng, cho nên Giang Phong Lâm đi cùng Giang Húc Đông mới có thể nhỏ giọng, vừa xem tiết mục vừa trò chuyện với anh ấy.

Giang Húc Đông không nói gì, trên thực tế anh ấy không có hứng thú với mấy buổi biểu diễn này, anh ấy đến đây cũng chỉ là vì cha nhất quyết bắt anh ấy đến thôi.”

Giang Phong Lâm đã quen với tính cách lạnh nhạt của anh ấy, lo tự nói chuyện một mình: “Bắt đầu rồi kìa.”

Theo tiếng nhạc diễn tấu vang lên, bài hợp xướng của đội ca hát và dàn nhạc cũng chính thức mở màn.

Lý Kiến Hoa và Từ Minh Vũ đứng ở cánh gà sân khấu, sắc mặt hai người cũng đều căng thẳng.

Nhất là trước khi lên sân khấu trạng thái của Vương Hinh Tuyết lại khác thường như thế, càng làm trái tim của hai người bọn họ nhảy lên đến cổ họng.

Nhưng mà sau khi Vương Hinh Tuyết dẫn đầu cất tiếng hát, hai người đều thở phào nhẹ nhõm.

Vẫn khá ổn.

Loading...