Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 144
Cập nhật lúc: 2025-03-10 22:38:26
Lượt xem: 28
“Diệp Ninh, chị dâu nhắc nhở cô mấy câu ha, Vương Hinh Tuyết ở đoàn văn công có sức ảnh hưởng không thấp, cô cũng làm việc ở chỗ đó, cô đắc tội với cô ta như thế cũng không tốt lắm đâu.”
Nếu Cố Phong không ở đâu, Lý Kim Phượng chắc chắn sẽ không bao giờ nói ra những lời này, chủ yếu là cô ta muốn bày tỏ lòng tốt với Cố Phong thôi.
Diệp Ninh đương nhiên sẽ không để ý đến Vương Hinh Tuyết, nhưng mà vẫn lập tức lộ ra vẻ sợ hãi.
“Chị dâu, chị phải làm chứng cho tôi đó nha, hôm nay tôi không có trêu chọc gì cô ta cả.”
Lý Kim Phượng cũng không ngờ cô sẽ nói như thế, xấu hổ cười cười, cô ta cũng không muốn đứng về phe của ai hết.
Nhưng mà cô ta cũng nhận ra được trạng thái giữa Diệp Ninh và Cố Phong rất thú vị, hai người đều không thèm nhìn nhau, không thèm nói chuyện với nhau, có vẻ như chẳng quen biết thân thiết gì nhau.
Nhưng Lý Kim Phượng lại không phát hiện ra một chuyện, Cố Phong từ nãy đến giờ đều không nói gì lộ ra ánh mắt sâu lắng như đang suy nghĩ gì đó.
Mười phút sau, Diệp Ninh và Cố Phong ngồi nhau ở trước bàn cơm.
Diệp Ninh cúi thấp đầu ăn cơm, trước sau đều không thèm đối diện với Cố Phong.
Bởi vì chỉ cần nhìn thấy Cố Phong là cô sẽ lại nghĩ đến nụ hôn kia, toàn thân cực kỳ khó chịu.
“Chuyện ngày hôm nay...”
“Anh không cần phải giải thích với tôi, tôi biết việc này không liên quan gì đến anh hết.”
Cố Phong vừa mới mở miệng, Diệp Ninh đã trực tiếp ngắt lời.
Cô biết Cố Phong đã từng nói rõ ràng với Vương Hinh Tuyết rồi, là chính Vương Hinh Tuyết chưa chịu bỏ cuộc, cho nên mới làm ra mấy chuyện này.
TBC
Đáy mắt Cố Phong chợt lóe ra một chút ý cười.
“Tôi chỉ là muốn nói chuyện để cô làm công nhân dọn vệ sinh ở đoàn văn công có lẽ thật sự là do tôi suy nghĩ thiếu chu đáo. Nếu cô làm việc ở nơi đó thật sự không vui thì tôi có thể tìm công việc khác giúp cô.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-144.html.]
Lời Lý Kim Phượng nói làm anh giật mình, Vương Hinh Tuyết là người hát chính trong đội ca hát ở đoàn văn công, rất được đoàn coi trọng. Có lẽ cô ta thật sự có cố ý làm khó dễ Diệp Ninh, cho nên Diệp Ninh mới liên tục nhờ anh giúp đỡ như thế.
Chẳng qua trước kia suy nghĩ của anh quá cực đoan, cho rằng Diệp Ninh chỉ là đang đua đòi, cho nên mới vờ như không thấy.
Diệp Ninh ngơ ngẩn, nhìn chằm chằm vào anh.
Cô nghĩ kiểu gì cũng không hiểu rõ vì sao anh lai đột nhiên thay đổi ý kiến, đối xử tốt với cô như thế chứ?
“Không cần phải làm phiền đến anh, cũng không thể bởi vì chuyện của tôi mà ảnh hưởng xấu đến anh được.”
Dù sao trước kia là cô muốn c.h.ế.t muốn sống buộc Cố Phong tìm công việc cho cô.
“Không có gì. Thật ra tôi nên suy nghĩ những việc này cho cô sớm hơn mới đúng.” Cố Phong nói rất nghiêm túc.
Trước kia anh không thích làm như thế là bởi vì anh quá hiểu biết trạng thái ngay lúc đó của Diệp Ninh, không chỉ đua đòi lại còn ham ăn lười biếng. Việc nặng việc mệt đều không muốn làm, trình độ văn hóa chỉ có tiểu học, không có bất cứ tài năng gì, chỉ biết muốn đi vào đoàn văn công mà thôi.
Nhưng mà hiện tại lại khác, không đến đoàn văn công thì vẫn còn có một ít công việc không tệ khác để lựa chọn.
Khóe miệng Diệp Ninh hơi co giật, cười gượng vài tiếng: “Thật ra tôi ở đoàn văn công cũng không giống như những gì các anh đã tưởng tượng đâu, hơn nữa hết tháng này là tôi có thể chuyển thành nhân viên chính thức rồi, tôi không muốn từ bỏ cơ hội tốt như thế.”
Thật đúng là tự vả mặt mình bôm bốp, đau ghê.
Cố Phong kinh ngạc hỏi: “Cô nghiêm túc sao?”
Diệp Ninh nhanh chóng gật đầu, dùng đôi mắt vô cùng chân thành mà nhìn anh.
Trong lòng lại âm thầm cầu khấn cho đề tài này nhanh chóng kết thúc.
“Được rồi.”
Cố Phong đồng ý làm Diệp Ninh giống như trút được gánh nặng.
Mà Cố Phong lại nhìn thấy rất rõ ràng phản ứng của cô, anh buông chén đũa xuống, hơi tăng thêm chút âm lượng, tiếp tục hỏi: “Vậy vì sao mấy ngày hôm trước cô lại muốn bắt tôi đổi công việc khác cho cô?”