Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 140
Cập nhật lúc: 2025-03-10 15:38:18
Lượt xem: 33
Cố Phong cũng không né tránh, cũng không đẩy cô ra, mà lại trở tay ôm lấy cổ của cô, bá đạo làm nụ hôn này càng thêm sâu hơn.
Anh chẳng có chút kỹ thuật hôn môi nào cả, hoàn toàn là làm bậy làm bạ.
Nhưng nó lại làm cho toàn thân Diệp Ninh nổi da gà, cơ thể tê dại, ngơ ngác.
Trong căn phòng yên tĩnh chỉ còn lại tiếng hít thở càng lúc càng thô nặng của hai người.
Không biết bao lâu sau, cuối cùng Cố Phong cũng dừng lại, buông cô ra.
Diệp Ninh chỉ cảm thấy cô sắp sửa tắt thở rồi, há to miệng thở hổn hển, nhịp tim càng không thể khống chế được, bảo đảm đã vượt ngưỡng hai trăm rồi.
Rốt cuộc là cô điên, hay là Cố Phong điên thế?
Bọn họ đang hôn nhau?!
Cố Phong không nói gì, chỉ có tiếng hít thở nặng hơn so với lúc trước.
Thời gian đối với Diệp Ninh mà nói đột nhiên trở nên cực kỳ dày vò, cái giường nhỏ hẹp này làm cô muốn kéo ra khoảng cách với anh cũng không được.
Cuối cùng cô đột nhiên đứng lên, hoảng loạn đi kéo cái giường gấp mà Cố Phong cất đi lúc nãy.
Cô hoàn toàn không dám đi nhìn Cố Phong thêm cái nào, trải giường ra, lập tức đưa lưng về phía anh nằm xuống.
“Ha hả.”
Cô vừa mới nằm xuống, dường như nghe được cái giường đằng sau vang lên tiếng cười khe khẽ của Cố Phong.
Mặt cô lại càng nóng bừng hơn, tất cả mọi thứ đêm nay đều rối loạn.
Trời vừa mới sáng, Diệp Ninh đã vác theo hai cái quầng thâm mắt đi ra ngoài.
Bên ngoài đại viện yên ắng, gió sớm mang theo chút hơi lạnh, cô giãn cơ đơn giản xong lập tức bắt đầu nhanh chóng chạy bộ.
Nụ hôn kia đã tra tấn cô suốt một buổi tối.
Cô cũng không phải thiếu nữ chưa từng trải sự đời, quá rõ ràng cảm giác hôn môi với Cố Phong đại biểu cho cái gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-140.html.]
TBC
Tuy rằng giữa hai người bọn họ không có tình cảm gì, nhưng mà cô lại có phản ứng với nụ hôn của người đàn ông kia, thậm chí suýt chút nữa đã lau s.ú.n.g cướp cò, không khống chế được.
Đây tuyệt đối là một tín hiệu nguy hiểm.
Còn có Cố Phong cũng đúng là một tên điên, không ngờ thật sự vì sự nghiệp mà lựa chọn hi sinh sắc đến, duy trì cuộc hôn nhân của hai người bọn họ!
Cô gần như là chạy một lèo mấy cây số, đi đến con sông nhỏ bên ngoài huyện thành.
Mồ hôi đổ ra như mưa, đầu óc hỗn độn cũng không vì thế mà tìm ra được bất cứ manh mối gì.
Nhìn gương mặt mà nước sông phản chiếu ra, cô bắt đầu nghiêm túc phân tích.
Không thể phủ nhận một chuyện, trải qua hơn hai tháng tập luyện thể dục, cô đã giảm cân được không ít. Cái cằm ba ngấn thịt trước kia hiện tại cũng chỉ còn lại một ngấn, bớt đi lớp mở chồng chất, đôi mắt cũng có vẻ lớn hơn một ít.
Nhưng mà điều này cũng không có nghĩa là cô đã biến thành một người đẹp, hiện tại cô chỉ có thể tình là một người mập bình bình thường thường không quá ục ịch mà thôi.
Cho nên rốt cuộc thì lúc Cố Phong hôn cô, anh đang nghĩ cái gì thế?
“A!”
Diệp Ninh dùng hết sức hét to, từ trước đến nay cô chưa bao giờ thấy phiền như bây giờ.
Quần áo mặc trên người đã ướt đẫm mồ hôi từ lâu, cô lắc đầu định trực tiếp nhảy xuống nước, nhưng mà khóe mắt nhìn thấy ở cách cô không xa lại có thêm một bóng người khác.
Nói chính xác hơn thì là một người ngồi trên xe lăn!
Diệp Ninh hoảng sợ, cô hoàn toàn không phát hiện ra người kia đã xuất hiện từ lúc nào.
Đối phương giống như hoàn toàn không hề để ý đến sự tồn tại của cô, chỉ nhìn chằm chằm vào mặt sông, vẫn cứ không nhúc nhích.
Diệp Ninh cũng không muốn xen vào việc người khác, đang định rời đi thì lại nhìn thấy người ngồi trên xe lăn lại hoạt động xe về phía trước.
Lúc này người kia chỉ cách mặt sông không đến một mét.
Anh ta muốn tự sát!
Suy nghĩ này lập tức hiện lên trong đầu Diệp Ninh, bây giờ thì không muốn nhúng tay vào cũng không được.