Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 130
Cập nhật lúc: 2025-03-10 22:37:59
Lượt xem: 35
Lý Trường Đông dồn toàn lực chú ý lên người Vương Hinh Tuyết, ngược lại không quá để ý đến phần trình diễn trên sân khấu.
Nhưng mà anh ta đã ý thức được tâm trạng hôm nay của Vương Hinh Tuyết rất kém, liên tục uống hết ly này đến ly khác.
Tuy rằng anh ta không biết rõ tửu lượng của Vương Hinh Tuyết cho lắm, nhưng mà một chai rượu vang đỏ đã bị cô uống gần hết rồi.
“Hinh Tuyết, em đừng uống nữa, nếu không sẽ say đó.”
Trên thực tế hiện tại Vương Hinh Tuyết đã cảm giác được đầu óc bắt đầu nặng, nhưng mà cô ta lại không cam lòng.
“Anh Lý, đừng nói là anh tiếc tiền, cho nên mới không cho tôi uống đó nha?”
Cô nửa nói đùa nửa nghiêm túc mà châm chọc, thậm chí đều đã không muốn tiếp tục ngụy trang che giấu việc cô ghét anh ta nữa.
“Sao lại thế được chứ. Chỉ cần em muốn, anh đều sẽ cho em hết!” Lý Trường Đông nói đến đây, lập tức vẫy tay gọi người phục vụ đến, lại gọi một chai rượu vang đỏ có giá cực đắt đến.
Lúc này Vương Hinh Tuyết cuối cùng mới mỉm cười lần nữa.
“Anh Lý, tôi nay chúng ta không say không về!”
Lý Trường Đông hoàn toàn chiều theo ý cô ta: “Được, không say không về!”
Trong đại sảnh ca múa, cuộc vui chơi và náo nhiệt vẫn cứ tiếp diễn, mọi người còn đang tiếp tục cảm thán.
Cũng càng đang tiếp tục so sánh giữa hai người Đường Uyển Như và Diệp Tử.
Mà loại so sánh này, sau khi hôm nay Đường Uyển Như cố ý hát Bị tình quấn lấy thì lại càng đạt đến đỉnh điểm.
Tạm thời không nói đến chuyện Diệp Tử là người sáng tác ca khúc Bị tình quấn lấy, chỉ lấy phong cách trình diễn và trình độ của hai người ra để so sánh thì Diệp Tử rõ ràng sẽ càng tốt hơn.
Diệp Ninh vừa mới quay về hậu trường thì chị Dung đã lập tức chạy lên đón.
Hai mắt chị ta đã cong thành hình trăng non, hai mắt khi nhìn Diệp Ninh đều bắt đầu tỏa sáng.
“Chúc mừng Diệp Tử, biểu diễn lúc nãy thật sự vô cùng thành công!”
Chị Dung cảm thấy đây là lần đầu tiên chị ta đánh giá thấp một người, mà người kia chính là Diệp Ninh.
Chẳng trách trước khi người ta lên sân khấu lại không hề hoảng hốt chút nào, thì ra là đã tính sẵn trong lòng hết rồi.
“Hiệu quả đúng là không tệ lắm.” Diệp Ninh cũng rất hài lòng.
Mang bài hát ở tương lai về hát ở thời điểm hiện tại, ngay từ đầu cô còn lo là nó sẽ “không hợp thời” cho lắm.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-130.html.]
Chị Dung vừa định tiếp tục khen ngợi, lời nói đến bên miệng lại nuốt ngược trở vào, cung kính chào với người sau lưng Diệp Ninh: “Ông chủ.”
Diệp Ninh quay đầu lại, quả nhiên lập tức nhìn thấy Mục Văn Hạo vừa mới từ đằng trước đi về.
“Tiết mục biểu diễn lúc nãy không làm ông chủ Mục thất vọng đúng không?”
Diệp Ninh ngoài cười nhưng trong không cười nhìn anh ta.
Người đàn ông này quả nhiên không phải là thứ gì tốt lành, tuy rằng hiện tại bọn họ đang hợp tác, hoặc cũng có thể nói là quan hệ thuê mướn, nhưng cô vẫn còn rất đề phòng anh ta.
Lần này Mục Văn Hạo lại đưa ra câu trả lời khẳng định: “Cũng không tệ lắm. Cô sáng tác ra bài hát mới lúc nào?”
Diệp Ninh thầm mắng một tiếng cáo già, trước kia cô đã nói với Mục Văn Hạo, viết bài hát mới cũng không phải chuyện một sớm một chiều, có khả năng ba năm tháng cũng không viết ra được.
Mà lần này cách lần trước khi cô lên sân khấu cũng chỉ mười ngày, cô đã hát bài hát mới, người đàn ông này chắc chắn là đang so đo.
“Đột nhiên có linh cảm.”
Chị Dung đứng thẳng ở bên cạnh nghe mà sợ hú hồn, ở trong phòng ca múa này còn chưa có ai dám nói chuyện với Mục Văn Hạo bằng giọng điệu như thế.
“Ha ha. Xem ra linh cảm của cô cần phải kích thích như thế mới được.” Tuy rằng Mục Văn Hạo đang cười, nhưng mà vẻ sắc bén dưới đáy mắt vẫn cứ làm cho người ta sợ hãi.
Diệp Ninh trực tiếp lạnh nhạt nhìn trực diện: “Cũng không phải lần nào cũng được, cho nên tôi hi vọng nếu lần sau lại có sự thay đổi này thì ông chủ Mục có thể báo cho tôi biết trước một tiếng.”
“Cô đang trách tôi?” Mục Văn Hạo lạnh như băng nói, nhiệt độ xung quanh giống như chợt hạ thấp xuống.
Chị Dung liên tục nháy mắt ra hiệu với Diệp Ninh, muốn cản không cho cô nói nữa.
Vừa khép lúc này bóng dáng của Đường Uyển Như lại xuất hiện, nhìn thấy Mục Văn Hạo và Diệp Ninh thì lập tức đi đến.
“Văn Hạo.”
Cô ta nũng nịu gạo, tất cả bực tức đều thay thế bằng vẻ nịnh nọt, cô ta đi đến bên cạnh Mục Văn Hạo, thân mật ôm lấy cánh tay anh ta.
“Hai người đang nói chuyện gì đó?”
Cô ta giống như chỉ tùy ý hỏi, nhưng mà lại không thèm nhìn Diệp Ninh cái nào.
Mục Văn Hạo cũng không trả lời cô ta, mà lại tiếp tục nói với Diệp Ninh: “Bài hát mới vừa biểu diễn tối hôm nay vẫn cứ thanh toán tiền bằng giá với lần trước.”
Đây là nội dung trong hợp đồng, Diệp Ninh có thể kiếm được hai đầu tiên ở phòng ca múa này.
Một phần tiền là tiền công biểu diễn ở phòng ca múa, phần tiền còn lại là tiền công khi sáng tác ca khúc mới.
Diệp Ninh vốn dĩ không có dị nghị gì về chuyện này, nhưng mà hiện tại cô đột nhiên lại không muốn như thế nữa.