Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 126
Cập nhật lúc: 2025-03-10 22:37:39
Lượt xem: 21
Đường Uyển Như đã đi lên sân khấu rồi.
Khi cô ta xuất hiện, toàn bộ bầu không khí trong phòng ca múa lập tức đạt đến cao trào.
Tuy rằng các khách hàng ngày hôm nay đến đây đều là vì Diệp Tử, nhưng Đường Uyển Như là trụ cột của phòng ca múa, mức độ nổi tiếng cũng không thể khinh thường.
Lúc này Mục Văn Hạo đang ngồi ở vị trí chính giữa phòng ca múa, không hề để ý mà nhìn cô ta ở trên sân khấu.
Hôm nay Đường Uyển Như chủ động xuống nước, việc này cũng nằm trong dự đoán của anh ta.
Cho dù Đường Uyển Như là người phụ nữ của anh ta, cũng là trụ cột của phòng ca múa, nhưng anh ta vẫn muốn để cho Đường Uyển Như hiểu rõ một sự thật.
Đó chính là cho dù là phòng ca múa hay là anh ta, đều sẽ không bởi vì thiếu đi một người phụ nữ mà chịu bất cứ ảnh hưởng gì.
Anh ta có thể làm cho Đường Uyển Như nổi tiếng thì cũng sẽ có thể làm cho người thứ hai, người thứ ba nổi tiếng, chỉ cần anh ta muốn.
Đường Uyển Như khóc sướt mướt oán trách anh ta quá nhẫn tâm, lại ngậm miệng không hề nhắc đến chuyện lần trước.
Anh ta thích phụ nữ nghe lời, cho nên mới đồng ý cho Đường Uyển Như hát Bị tình quấn lấy.
Anh ta cũng biết làm như thế thì Diệp Ninh sẽ không có bài gì để hát, nhưng mà như thế thì sao chứ, từ trước đến nay Mục Văn Hạo đều không nuôi người vô dụng.
Tiếng hát của Đường Uyển Như uyển chuyển du dương, như khóc như tốt, luôn luôn có thể làm lòng người d.a.o động.
Quần chúng ở bên dưới sân khấu cũng nghe như si như say, điên cuồng sùng báo.
Nhưng mà vẫn có một ít người lý trí lập tức ý thức được có gì đó không đúng.
Chẳng hạn như Trịnh Thư Vân.
Đường Uyển Như vừa mới mở miệng ra, khóe miệng cô ấy đã mím chặt, cuối cùng đến cả mấy người Lý Mạn Mạn cũng đã ý thức được cảm xúc của cô ấy.
“Thư vân, cô không nghe người ta hát mà nghĩ cái gì đó?”
“Đang nghĩ nếu Đường Uyển Như hát bài này thì tiếp theo Diệp Tử sẽ hát cái gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-126.html.]
TBC
Tối nay Trịnh Thư Vân đến đây là vì Diệp Tử, bởi vì những lời đồn đãi ngoài kia ca tụng Diệp Tử lên giống như thần tiên, cho nên cô ấy mới muốn chính tai nghe thử xem rốt cuộc có phải là thật như thế không.
Nhưng mà hiện tại Đường Uyển Như lên sân khấu, hơn nữa còn hát bài này, cho nên có khi nào là Diệp Tử không xuất hiện không?
Những người khác cũng ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ đúng là không nghĩ nhiều như thế.
“Nếu Diệp Tử không lên sân khấu, vậy chẳng phải chúng ta đã uổng công đến đây rồi sao?”
Lý Mạn Mạn vô cùng thất vọng.
“Bọn họ tổ chức lớn như thế, chắc không có chuyện đó đâu nhỉ?”
Mọi người cũng không dám khẳng định.
Mấy người Chu Phỉ và Tôn Manh Manh ở góc khác lại đang cực kỳ nghiêm túc nghe hát.
Nhất là Tôn Manh Manh, cô ấy càng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Cô ấy cho rằng tất cả những ca sĩ tốt nhất đều sẽ ở đoàn văn công, nhưng mà không ngờ rằng người phụ nữ trên sân khấu lại có thể hát hay đến thế.
Đồng thời cô ấy cũng rõ ràng ý thức được sự chênh lệch của bản thân với những ca sĩ đã trưởng thành chân chính, mang theo thái độ học tập để lắng nghe thưởng thức.
Người có cảm xúc d.a.o động lớn nhất chính là Vương Hinh Tuyết, tâm trạng của cô ta vốn dĩ đã bình ổn lại một chút rồi, nhưng mà nhìn thấy Đường Uyển Như trên sân khấu, trái tim lập tức chìm xuống đáy cốc.
Người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ kia chỉ đứng ở trên sân khấu thôi cũng đã vô cùng sắc sỡ chói mắt rồi.
Nếu so với đối phương thì cô ta thật sự thua xa như trời với đất.
“Tiếng rên rỉ gì thế này, khó nghe c.h.ế.t đi được.”
Cô ta miệng không đúng lòng mà mỉa mai.
Lý Trường Đông đang nghe mê mẩn lập tức thu hồi ánh mắt lại: “Đúng vậy, những người đến nơi này đều là vì để tìm việc vui, người trên sân khấu biểu diễn cũng là vì nịnh nọt kiếm tiền, hơn nữa người phụ nữ trên sân khấu hát thua xa em.”
Anh ta nói rất nghiêm túc, làm trong lòng Vương Hinh Tuyết cũng bớt âm u bực bội một chút.