Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 112

Cập nhật lúc: 2025-03-10 22:37:09
Lượt xem: 26

Lý Kiến Hoa lạnh lùng nhìn Vương Hinh Tuyết, xoay người rời đi.

“Vương Hinh Tuyết, cô đi theo đi.” Từ Minh Vũ thúc giục.

Anh ta vẫn khá hiểu biết tính cách của Lý Kiến Hoa, tuy rằng lần này Vương Hinh Tuyết đã gây ra chuyện lớn, nhưng anh ấy vẫn không thể hoàn toàn từ bỏ cô ta.

Vương Hinh Tuyết cố nén nước mắt đi theo.

Từ Minh Vũ nói: “Giải tán”, sau đó cũng rời khỏi phòng luyện tập.

Chờ đến khi bọn họ rời đi, toàn bộ đại sản đều lại nổ tung.

“Cái người lúc nãy là Vương Hinh Tuyết thật đó hả? Sao giống y như mấy mụ đàn bà đanh đá thế? Mới xuất hiện đã nhào lên đánh người rồi.”

“Đúng đó, tôi cũng sợ hú hồn. Bình thường thấy Vương Hinh Tuyết yếu đuối muốn chết, thì ra cô ấy cũng có một mặt thô tục như thế à.”

“Người tội nghiệp nhất là Tôn Manh Manh, tự nhiên lại bị Vương Hinh Tuyết đánh.”

“Đây là không thể trông mặt mà bắt hình dong đúng không, xem ra trước kia tất cả chúng ta đều bị Vương Hinh Tuyết lừa rồi, nói không chừng đây mới là gương mặt thật của cô ta đó.”

...

Gần như tất cả mọi người đều thể hiện sự kinh ngạc và châm chọc với Vương Hinh Tuyết.

Lúc này Diệp Ninh đã đi đến bên cạnh Tôn Manh Manh, chủ động nói: “Tôi đưa cô đến phòng y tế.”

Tôn Manh Manh ngoan ngoãn gật đầu.

Hai người đi ra rất xa rồi nhưng vẫn có thể nghe được tiếng bàn tán càng ngày càng khoa trương hơn.

Lúc gần đến phòng y tế, Tôn Manh Manh đột nhiên dừng lại.

Cô ấy cẩn thận nhìn chằm chằm vào mặt Diệp Ninh: “Sao hôm nay cô lại giúp tôi?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-112.html.]

Bọn họ rõ ràng không quen biết nhau, cô làm như thế đương nhiên là có lý do riêng.

Diệp Ninh dường như đã sớm đoán được Tôn Manh Manh sẽ hỏi như thế, không chút hoang mang trả lời: “Tôi chẳng qua chỉ là đang hỗ trợ giải quyết vấn đề mà thôi, còn việc người đề cử, cũng chỉ là vì tôi cảm thấy cô thích hợp.”

Tôn Manh Manh hoàn toàn không tin tưởng những thứ này.

“Trong đội ca hát có nhiều người như thế, hơn nữa cũng có người hát càng hay hơn tôi, vì sao cố tình lại là tôi chứ?”

Diệp Ninh bị nghi ngờ cũng không có chút không vui gì cả, chỉ là dõi mắt về phía trước, giống như bắt đầu nhớ lại gì đó.

“Bởi vì tôi biết cô muốn trở thành người hát chính.”

Trái tim Tôn Manh Manh run rẩy, cuối cùng trên mặt cũng có chút thay đổi.

“Tôi, tôi không có...”

Diệp Ninh lại nhìn về phía cô ấy, đôi mắt sắc bén kia giống như có thể nhìn thấu nội tâm của cô ấy.

“Vậy sao? Vậy vì sao mỗi ngày cô đều chờ đến khi mọi người đi rồi, cô còn muốn ở lại luyện tập một mình chứ? Hơn nữa lại chỉ luyện tập phần của hát chính?

“Sao cô biết?” Hai mắt Tôn Manh Manh co rụt kịch liệt, bắt đầu nảy sinh địch ý và lòng đề phòng mãnh liệt với Diệp Ninh.

TBC

Dưới bầu không khí căng thẳng như thế, Diệp Ninh lại mỉm cười.

“Cô có lý tưởng, có ước mơ, hơn nữa còn luôn cố gắng, vì sao lại không dám nói cho người khác biết chứ? Hôm nay cô có thể biểu hiện tốt như thế, tất cả là bởi vì trước đó cô từng cố gắng và trả giá.”

Tôn Manh Manh nhìn ý cười trên mặt Diệp Ninh, những suy nghĩ tối tăm trong lòng lại dần dần biến mất.

Rõ ràng cô là một người phụ nữ vô cùng mập mạp xấu xí, nhưng mà trên người cô lại tỏa ra một sức mạnh không nói nên lời, làm người ta nhịn không được muốn tin tưởng.

Cô ấy siết chặt nắm tay, lại lộ ra vẻ mặt kiên định.

“Cô nói đúng lắm, không có gì mà không dám cho người khác biết cả. Tôi biết cô và Vương Hinh Tuyết có quan hệ không tốt, cho nên cô mới đẩy tôi ra, để tôi thay thế vị trí của cô ta. Cho dù cuối cùng tôi không làm được, nhưng hôm nay có thể làm Vương Hinh Tuyết nổi điên, đây cũng là một vết nhơ với cô ta rồi, cô cũng đạt được mục đích của mình rồi đúng không.”

Cô ấy cũng không phải người ngu ngốc, đã sớm đoán được ý đồ của Diệp Ninh, đồng thời cũng ý thức được điểm đáng sợ chân chính của Diệp Ninh...

Loading...