Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-03-10 15:36:49
Lượt xem: 24

Cố Phong tiếp tục nói: “Tôi hôm qua tôi vẫn có một chút cảm giác, cảm ơn cô đã chăm sóc tôi suốt một đêm hôm qua.”

Trong lòng Diệp Ninh giống như có pháo hoa nổ tung, vô cùng đắc ý.

Thật sự rất đáng quý, không ngờ anh còn chủ động cảm ơn cô nữa.

“Anh cũng không cần khách sáo với tôi như thế, dù sao hiện tại chúng ta vẫn còn là vợ chồng mà.”

Dù sao chỉ cần anh nhớ được điểm tốt của cô, nhớ kỹ anh nợ cô một lần là được rồi.

Cố Phong hơi cong môi, tia nắng mặt trời kia vừa lúc chiếu vào gương mặt anh, làm nụ cười của anh trở nên cực kỳ xinh đẹp.

Tim Diệp Ninh đập nhanh hơn, nhưng mà cô cũng không phản cảm loại cảm giác tim đập thình thịch này, dù sao thì nhìn thấy một thứ gì đó xinh đẹp, thích mới là bình thường.

“Sáng nay anh muốn ăn cái gì? Tôi đi mua cho anh.”

“Cái gì cũng được, cô tự quyết định đi.” Đến cả chính Cố Phong cũng không nhận ra giọng điệu hiện tại của anh trở nên cực kỳ dịu dàng.

“Được.” Diệp Ninh đồng ý rất dứt khoát, dọn dẹp phòng bệnh xong đi ra ngoài mua đồ ăn sáng.

Chờ đến khi hai người ăn sáng xong, bác sĩ đến đây kiểm tra phòng, xác định Cố Phong đang khôi phục theo chiều hướng tốt, Diệp Ninh cũng có thể thả lỏng lại.

Cứ như thế, một ngày nhanh chóng trôi qua, Diệp Ninh ở trong phòng bên thật sự rất nhàm chán, không có việc gì làm, cố ý đi đến hiệu sách, mua hai cuốn sách về g.i.ế.c thời gian đỡ buồn.

Chờ đến chiều tối Giả Hạo đến thăm, Diệp Ninh đang cầm sách đọc hăng say cho Cố Phong nghe.

Mà Cố Phong thì dựa vào trên giường bệnh, sắc mặt bình tĩnh dịu dàng.

Hình ảnh này lại lộ ra một chút cảm giác năm tháng yên bình.

Giả Hạo có chút kinh ngạc nhìn cảnh này, trước khi đến đây, anh ấy cũng đã thử tưởng tượng rất nhiều khả năng bọn họ ở chung với nhau, chỉ là chưa bao giờ sẽ ngờ rằng bọn họ lại hài hòa đến thế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-102.html.]

Diệp Ninh đóng sách lại, chủ động đứng lên nhường chỗ ngồi.

“Chỉ đạo viên đến à, lại đây ngồi đi.”

TBC

Trong phòng bệnh cũng chỉ có một cái ghế dựa, nhường cho Giả Hạo thì cũng tương đương với việc cô phải đứng.

Giả Hạo thấy Diệp Ninh khách sáo như thế, thậm chí có chút sợ hãi.

“Em dâu, cô có bị làm sao không?”

“Tôi không có việc gì hết. Vừa lúc tôi đi ra ngoài hít thở không khí, các anh nói chuyện đi.”

Diệp Ninh ước gì có người đến thăm anh, cô cũng có thể đi ra ngoài hít thở không khí trong lành.

Chờ đến khi cô ra khỏi phòng bệnh rồi, cuối cùng Giả Hạo cũng không nhịn được.

“Cố Phong, rốt cuộc là có chuyện gì thế? Sao cô ta giống như thay đổi thành một người hoàn toàn khác vậy?”

Cố Phong chậm rãi thu hồi tầm mắt đang nhìn cửa phòng bệnh lại, “Cô ấy...” Anh tạm dừng một lúc, sau đó mới lộ ra vẻ mặt phức tạp nói: “Có lẽ không giống như những gì chúng ta đã nhìn thấy lúc trước.”

Giả Hạo nhíu chặt mày lại: “Có ý gì chứ?”

Ai mà không biết danh tiếng xấu của Diệp Ninh chứ.

“Có lẽ ngay từ đầu cô ấy chỉ là vì rời xa quê hương đi đến nơi này, mọi chuyện còn chưa quen thuộc, cho nên hành vi cử chỉ mới cực đoan như thế.” Nếu như là một ngày trước, Cố Phong chắc chắn sẽ không tin anh sẽ biện hộ thay cho Diệp Ninh như bây giờ.

Nhưng mà trải qua mấy ngày nay ở chung, anh thật sự cảm nhận được một Diệp Ninh hoàn toàn khác.

Anh thật sự không phân biệt ra được rốt cuộc ai mới là con người chân chính của cô, nhưng anh sẵn lòng tin tưởng Diệp Ninh của hiện tạo.

Giả Hạo nhìn Cố Phong rối rắm như thế, lập tức xuất hiện một suy nghĩ mà chính anh ấy cũng cảm thấy rất hoang đường.

“Đúng có nói là anh bị cô ta chăm sóc nên cảm động, không muốn ly hôn với cô ta nữa đó nha?”

Loading...