Thập Niên 80: Trọng Sinh Mang Theo Không Gian Diệt Sạch Cực Phẩm - Chương 259: Gậy Ông Đập Lưng Ông

Cập nhật lúc: 2025-12-29 04:35:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOeVJoUJl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Cái gì, lời thật, là trêu đùa bà già cho vui ?" Bà cụ Nghiêm trừng mắt phụ nữ lẳng lơ, "Không ly hôn mà còn ly hôn, hại mừng hụt một phen."

 

"Bà già lớn tuổi , chịu nổi kinh hãi , chuyện gì chắc chắn thì đừng oang oang cái mồm ngoài."

 

"Mẹ, Tố Cần sẽ thế nữa , Tố Cần nhất định sẽ hiếu thuận với , xem, thức ăn tối nay Tố Cần nấu đều là món thích ăn, ăn nhiều một chút."

 

Nghiêm Tòng Phú kiên trì dỗ dành già.

 

Lữ Tố Cần hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng chẳng chồng độc ác .

 

buông con trai , : "Quân Quý, Diễm Thu, bà nội các con đây một thời gian, trong nhà còn phòng trống, hai đứa sang nhà họ Lữ ở nhờ mấy hôm, đợi bà nội về quê các con hẵng về."

 

"Cái gì?" Đầu óc Lữ Diễm Thu ong ong, phòng tân hôn của cô bà già độc ác ngủ?

 

"Hai đứa mau ."

 

Nếu ngay, còn bà già độc ác giở trò gì nữa.

 

Lữ Tố Cần sợ nhất là bà chồng độc ác .

 

Lữ Diễm Thu cũng sợ bà già độc ác, cô và cô ruột, , cộng thêm cả Nghiêm Quân Quý, ba cũng đối thủ của một bà già độc ác .

 

Bà già độc ác mắng , đ.á.n.h , lóc, ăn vạ đều là cao thủ.

 

Nhà họ Lữ chẳng ai dám chọc bà.

 

Năm xưa, nếu dượng to gan lớn mật, bỏ vợ cưới khác, còn tiền trảm hậu tấu, đăng ký kết hôn với cô ruột mới thông báo cho nhà họ Nghiêm, e là cả đời cô ruột cũng đừng hòng gả nhà họ Nghiêm.

 

Có một bà chồng ghê gớm như thế, cô ruột cô mù mắt cũng chẳng lay động trái tim bà già họ Nghiêm.

 

Lữ Diễm Thu nén một bụng tức, dìu Nghiêm Quân Quý rời .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-trong-sinh-mang-theo-khong-gian-diet-sach-cuc-pham/chuong-259-gay-ong-dap-lung-ong.html.]

Bà cụ Nghiêm giả bộ to tiếng : "Ái chà, Quân Quý , muộn thế còn đưa vợ về nhà đẻ , cháu đúng là chiều vợ, con gái nhà họ Lữ đúng là cao thủ lôi kéo chồng."

 

Giọng bà to đến mức hàng xóm láng giềng đều thấy.

 

Chỉ là, nể mặt Nghiêm Tòng Phú là lãnh đạo trong xưởng, ai dám xem trò của lãnh đạo, đợi ngày mai , gặp lãnh đạo họ vẫn giả vờ như gì.

 

Nếu , chỉ sợ lãnh đạo cho họ gây khó dễ.

 

Ăn cơm xong, bà cụ Nghiêm thở hồng hộc dậy định dọn bát đũa, Nghiêm Tòng Phú vẻ con trai đại hiếu, ngăn bà già : "Mẹ, nghỉ một lát, để Tố Cần rửa."

 

", nghỉ ngơi , để con rửa."

 

Lữ Tố Cần nịnh nọt lấy lòng, nhanh nhẹn dọn dẹp bát đũa mang xuống bếp rửa.

 

Lại đun một nồi nước nóng, pha sẵn bưng lên cho bà cụ Nghiêm rửa chân.

 

Bà cụ Nghiêm cởi giày, than ngắn thở dài: "Người già , đường cũng thở dốc, cúi cũng cấn bụng."

 

"Mẹ, để con rửa chân cho ."

 

Nghiêm Tòng Phú dám bảo vợ , đành tự trận.

 

Ông , già ở chính là để hành hạ vợ chồng ông , bất kể già giở chiêu gì, ông cũng đỡ.

 

Không đỡ .

 

Mẹ già quá cách quậy phá, ông và Tố Cần đều chịu nổi.

 

Người duy nhất thể khuyên già bày vẻ xem kịch vui ngoài cuộc, khiến ông tức đến nghiến răng nghiến lợi nhưng dám mắng con trai ruột mặt già.

 

Nghiêm Tòng Phú đầu tiên rửa chân cho già, cũng kinh nghiệm gì, bà cụ Nghiêm cảm thán: "Ái chà, sống mấy chục năm, cũng hưởng phúc của con trai, tiếc là ông lão c.h.ế.t sớm, hưởng cái phúc , con trai chọc cho tức c.h.ế.t."

 

 

Loading...