Lạc Đồng trừng mắt Lưu Minh Bác, giọng điệu vui: "Này, đồng chí, là để ý Tiểu Tiểu nhà đấy chứ? cảnh cáo , Tiểu Tiểu nhà tuy xinh , đáng yêu, nhưng cô bạn trai , đừng bám riết nữa, vô ích thôi."
"Cô bạn trai ?"
Lưu Minh Bác kinh ngạc.
Dì của rõ ràng Mễ Tiểu Tiểu bạn trai.
Sao thêm một bạn trai nữa?
Chẳng lẽ, dì của nhầm lẫn?
Chỉ là, khó khăn lắm mới để ý một cô gái, mà bạn trai , thật đáng tiếc.
Lưu Minh Bác chút tiếc nuối, chút ngượng ngùng tự nhiên: " còn việc, tiễn cô nữa."
Rồi vội vã bỏ .
Lạc Đồng bóng lưng hốt hoảng bỏ chạy của , mặt đầy ngơ ngác: "Người , rốt cuộc đến gì ? Không đến theo đuổi em , ?"
"Kệ , chúng tan thôi."
Mễ Tiểu Tiểu đeo ba lô nhỏ, cùng mấy chị em khỏi tiệm cơm.
...
Ngày hôm , Mễ Hồng Anh khoác ba lô nhỏ, xe đạp do Mễ Giải Phóng mượn, cùng ông đến văn phòng ủy ban phường.
Lúc họ đến, quả phụ Trương vẫn đến.
Họ đợi hơn mười phút, quả phụ Trương mới đến.
Quả phụ Trương hất cằm, chút ngạo mạn đ.á.n.h giá Mễ Hồng Anh: "Mễ Giải Phóng, đây là con gái , chính là nó vay tiền của ?"
"Phải, đồng chí Trương, chúng trong chuyện, chào hỏi bên ủy ban , họ cũng đồng ý chứng cho chúng ."
"Được, chuyện xong xuôi, sẽ cho vay tiền. Nếu xong, tiền mang về, hai cha con cũng đừng nhắc đến chuyện vay tiền với nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-trong-sinh-mang-theo-khong-gian-diet-sach-cuc-pham/chuong-154-giay-vay-no.html.]
Quả phụ Trương chút lạnh lùng kiêu ngạo liếc Mễ Hồng Anh một cái, mới bước ủy ban.
Bên trong, đồng chí đang đợi.
Mễ Giải Phóng quả phụ Trương, : "Đồng chí Trương, những điều kiện hôm qua cô đưa , Hồng Anh đều đồng ý. Cô xem, cô còn điều kiện gì, cứ ."
Mễ Hồng Anh tức giận trừng mắt bố .
Mấy điều kiện hôm qua hà khắc , bố cô giúp cô xin xỏ thì thôi, còn ngốc nghếch bảo đưa thêm điều kiện.
Ông là bố ruột ?
Chưa từng thấy bố ruột nào khuỷu tay ngoài như !
Quả phụ Trương xuống, lấy một tờ giấy trắng: "Điều kiện thêm, nhưng mấy điều kiện đưa đó đều ghi giấy vay nợ. Sau đó đưa đến xưởng dệt, tìm lãnh đạo của Mễ Hồng Anh xem qua giấy vay nợ. Bắt đầu từ tháng , mỗi tháng lương của nó do lĩnh hai mươi bảy đồng, lĩnh đủ hai năm. Hai năm , hai mươi bảy đồng giảm xuống còn mười lăm đồng, lĩnh năm năm."
"Còn nữa, công việc của Mễ Hồng Anh, trong thời gian bán, đổi . Nếu bán , thì tiền một nghìn năm trăm đồng nó nợ , trừ tiền lĩnh , phần còn , nó trả hết một cho ."
"Tiền bán việc đủ trả, thì nó gả cho ai, sẽ do chồng nó trả ."
"Những điều , đều ghi giấy vay nợ."
Tối qua, quả phụ Trương nghĩ đến mấy khả năng.
Lỡ như Mễ Hồng Anh ký giấy vay nợ, đó liền bán việc , thì tờ giấy vay nợ của cô chẳng là ký vô ích ?
Cô đòi tiền?
Tiền bán việc, cùng lắm cũng chỉ tám trăm đồng.
Trả hết cho cô cũng đủ.
Mễ Hồng Anh nợ cô một nghìn rưỡi.
Để đề phòng Mễ Hồng Anh sẽ bán việc quỵt nợ, quả phụ Trương còn tính cả đến chồng của nó.
Tóm , Mễ Hồng Anh chỉ cần ký tờ giấy vay nợ , tiền nó quỵt , trả cũng xong. Nếu , cầm tờ giấy vay nợ , quả phụ Trương thể đến tận đơn vị của chồng của nó ầm lên.