Ha ha, chỉ là nếu bà cụ Mễ đứa con trai mà bà đặt ở đầu quả tim yêu thương chiều chuộng, vì tiếc vài đồng tiền viện của bà , thì trong lòng bà sẽ mùi vị gì đây?
Lúc Mễ Giải Phóng thủ tục xuất viện, Mễ Tiểu Tiểu nhét một thứ lỗ mũi, xuống giường, ghé sát mụ già độc ác, híp mắt : "Bà nội, bác cả bệnh của bà chữa , tiếp tục viện cũng là lãng phí tiền, cho nên bác cả thủ tục xuất viện cho bà , lát nữa bà thể về nhà ."
"Bà nội, bà chính là một phế nhân , ăn uống ỉa đái ngủ nghỉ đều hầu hạ, còn bằng con sâu cái kiến bò đất."
"Sâu kiến còn bản lĩnh hơn bà, sâu kiến thể tự kiếm ăn, tự lực cánh sinh, còn bà chỉ là một phế nhân, đến ăn cơm cũng đút. Mà đút cho bà, bà cũng chẳng ăn . Bà xem, bà tàn phế đến mức , sống còn ý nghĩa gì nữa?"
"Bà nội, nhà cũ bây giờ chỉ còn một bác cả thôi. Bác hai gái và chị cả đều đang ở bệnh viện, bác cả gái và hai đứa em họ đều bắt . Theo tội danh của họ, chắc chắn là tù. Ôi chao chao, công việc của bác cả gái chắc chắn là giữ , hai đứa em họ cũng đáng tiếc thật, còn nhỏ thế mà chịu án, tìm nhà chồng thế nào đây? Người phụ nữ từng tù thì chẳng ai dám cưới ."
"Còn chị cả nữa, nát cả khuôn mặt, đầy sẹo lồi lõm, c.h.ế.t . Vị hôn phu của chị mà thấy, chắc chắn đến cơm cũng nuốt trôi. Ôi chao, cũng ông rể họ của cháu đến từ hôn nữa. Nếu mà từ hôn, thì danh tiếng của chị cả coi như xong, cộng thêm việc phá tướng, gả nhà t.ử tế thì đúng là mơ giữa ban ngày. Có điều, vẫn còn mấy lão già độc què chân cụt tay lấy vợ, hoặc mấy lão góa vợ c.h.ế.t vợ, lẽ sẽ chịu cưới chị cả, dù dáng chị cả cũng tệ, da dẻ mịn màng, còn về khuôn mặt thì tối tắt đèn cũng thấy gì ."
"Bà nội, đây chính là báo ứng đấy."
"Bà xem, bà bao nhiêu chuyện thất đức, những chuyện đó bây giờ đều báo ứng lên con cháu bà . Còn mấy đứa cháu trai quý hóa của bà nữa, cháu sẽ trông chừng cẩn thận, tuyệt đối để chúng nó về thành phố, cứ để chúng nó cả đời nông dân, cả đời bạn với bùn đất."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-trong-sinh-mang-theo-khong-gian-diet-sach-cuc-pham/chuong-132-dien-kich.html.]
"Bà nội, chẳng bà coi thường đám chân lấm tay bùn nhất ? Bốn đứa cháu đích tôn mà bà yêu nhất cả đời đều chân lấm tay bùn , chắc bà vui lắm nhỉ?"
"Còn họ nhỏ nữa, ôi chao, cũng học hành thế nào, nhà trường chuyện của bác hai, đang định đuổi học đấy."
"Bà nội, bà thế, uống nước ?"
Thấy khuôn mặt bà cụ Mễ méo mó, già nua đỏ bừng, trừng mắt , ánh mắt hung dữ như ăn tươi nuốt sống, Mễ Tiểu Tiểu vui vẻ bưng cái ca tráng men bên cạnh lên, đổ nước miệng bà .
"Ôi chao, bà nội, bây giờ, bà đến nuốt cũng nuốt nữa , nước chảy dọc theo cổ xuống ướt hết áo . Bà nội, bà đến nước cũng uống , thế sống đây?"
Mễ Tiểu Tiểu cao giọng, vẻ lo lắng đau lòng.
Một bà cụ ở giường bên cạnh bà cụ Mễ đầy thương cảm, : "Bà nội cháu cũng là chịu tội lớn, đang khỏe mạnh, tức giận thành thế , haizz... mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh..." Kinh phật thì thể , thấy là thể tố giác.
Bà cụ đổi giọng: "Cháu là con nhà thứ ba nhà họ Mễ ? Bà nội cháu viện bao nhiêu ngày nay, bố cháu đều đến thăm bà , bà còn tưởng bố cháu bất hiếu cơ đấy, hóa là xa."