Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 80: Trọng Sinh Làm Cô Vợ Nhỏ - C1.1

Cập nhật lúc: 2025-05-28 15:25:30
Lượt xem: 1,412

Văn án nữ chính:

 

Khương Từ vào núi hái hạt dẻ, lại lạc đường vào sâu trong đó, rồi bị người ta đẩy từ sườn núi xuống.

 

Cố Thanh Xuyên đã cõng cô đi suốt sáu tiếng không nghỉ, đưa cô đến bệnh viện cấp cứu.

 

Vậy mà đám người kia lại vu oan cho Cố Thanh Xuyên là nhân lúc cô hôn mê rồi giở trò đồi bại. Trước khi cô kịp tỉnh lại để làm chứng rửa sạch tội danh cho anh, thì chính cô lại bị người ta tố cáo đầu cơ trục lợi và phải ngồi tù mấy năm.

 

Khi Khương Từ mãn hạn tù, những người thân gọi là ruột thịt chẳng một ai đến đón, chỉ có Cố Thanh Xuyên xuất hiện.

 

Sau này, người đàn ông đó trở thành đại phú hào số một Tần thành, cho cô mười năm hạnh phúc nhất đời.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Lúc cô hấp hối, anh đau đớn đến tan nát cõi lòng, hỏi cô đời này còn điều gì tiếc nuối.

 

Cô gắng gượng một hơi, nói:

 

“Năm đó em rơi xuống sườn núi, anh đã cõng em đến bệnh viện. Giá như em tỉnh lại sớm hơn thì hay rồi, anh đã không phải ngồi tù oan mấy năm trời.”

 

Khương Từ nói xong thì nhắm mắt, lúc mở mắt ra đã quay về mười lăm năm trước.

 

Chỉ một tiếng nữa thôi, người đàn ông kia sẽ bị kết tội lưu manh.

 

Khương Từ rút ống truyền nước:

 

“Cố Thanh Xuyên, anh đợi em.”

 

Kiếp này cô sẽ tỉnh lại sớm hơn, ân phải báo, oán phải trả.

 

*

 

Văn án nam chính:

 

Cô em gái út xinh đẹp nhất nhà họ Khương bị người ta đẩy xuống núi, không chết, mà còn trọng sinh.

 

Sau đó vận may liên tiếp ập đến, lại còn trở thành vị hôn thê của Cố Thanh Xuyên.

 

Cậu thiếu niên nghèo khổ, tính tình cứng rắn chạy tới đòi hủy hôn, ai ngờ vị hôn thê xinh đẹp giàu có như phát điên, hôn cậu một cái, còn đòi cho cậu vào ở rể.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-trong-sinh-lam-co-vo-nho/c1-1.html.]

 

Thiếu niên hoảng loạn bỏ chạy, thề phải kiếm thật nhiều tiền cưới được bạch phú mỹ, tuyệt đối không làm chàng rể ăn nhờ ở đậu.

 

Về sau, thiếu niên sa cơ lỡ vận năm nào trở thành đại lão thương giới, nhưng lại phát hiện tài sản của vị hôn thê lúc nào cũng hơn mình một con số 0.

 

Cố Thanh Xuyên cuống rồi, nếu cứ tiếp tục thế này, không chỉ không được ở rể, mà e là đến vợ cũng chẳng cưới được…

(Cái văn án nam chính này là lừa tình đó 🙃)

---

 

Tag nội dung: Trọng sinh, vả mặt, sảng văn, niên đại văn, nhẹ nhàng.

 

Chương 1: Trọng Sinh

 

“Mẹ à, đợi con nha đầu c.h.ế.t tiệt Khương Từ tỉnh lại, mẹ bảo nó khai là Cố Thanh Xuyên giở trò đồi bại với nó đi. Bà bác cả của Cố Thanh Xuyên vừa mới đưa hai trăm tệ, nói đợi khi Cố Thanh Xuyên bị định tội lưu manh rồi, sẽ đưa thêm ba trăm nữa.”

 

“Chà, tội lưu manh là tội phải đánh vào đầu đấy, còn chưa biết con nha đầu đó có bị Cố Thanh Xuyên hại thật không, ít nhất cũng phải đợi nó tỉnh lại hỏi một câu chứ?”

 

“Hỏi gì mà hỏi? Lúc nó được đưa vào viện, áo ngoài cũng bị xé rách rồi. Nhất định là thằng nhóc Cố Thanh Xuyên thấy Khương Từ xinh đẹp, nhân lúc nó hôn mê mà làm chuyện bậy bạ!”

 

Khương Hồng Vũ chắc như đinh đóng cột, giục mẹ mình: “Dù sao thì Cố Thanh Xuyên cũng chỉ là một kẻ vô công rồi nghề, là con sói con nhà địa chủ, có tốt đẹp gì đâu. Ngay cả bà bác cả của nó cũng mong nó vào tù. Chúng ta chỉ cần nói một câu thôi là có năm trăm tệ, cớ gì không làm?”

 

Năm trăm tệ? Chồng cô ta một tháng lương mới có ba mươi sáu đồng, giờ có người tự đưa đến một món “tiền lớn” thế này, chẳng lẽ lại không lấy?

 

Bà cụ Hứa nhìn Khương Từ trên giường bệnh vẫn còn hôn mê chưa tỉnh, vì năm trăm tệ đó, bà ta nghiến răng nói: “Đợi nha đầu đó tỉnh lại, sẽ bảo nó rằng sau khi rơi xuống sườn núi, Cố Thanh Xuyên đã lợi dụng lúc nó bất tỉnh để hủy hoại sự trong sạch của nó. Bảo nó đến đồn công an tố cáo!”

 

“Mẹ, thế mới đúng chứ. Con đi tìm bà bác cả của Cố Thanh Xuyên lấy ba trăm tệ còn lại, mẹ chờ Khương Từ tỉnh dậy rồi dẫn nó đến đồn công an.”

 

Bà cụ Hứa hung hăng véo cánh tay gầy guộc dưới chăn của Khương Từ một cái, người trên giường không có chút phản ứng nào.

 

“Bác sĩ nói nó còn lâu mới tỉnh. Con đi đến đồn công an tố cáo trước, cứ nói lời đó là do con nha đầu này tự miệng nói sau khi tỉnh lại.”

 

Trước khi đi, bà cụ Hứa còn xé áo khoác của Khương Từ thành từng mảnh nhỏ, mang theo đến đồn công an làm “chứng cứ” bị cưỡng hiếp.

 

“Một đứa sao chổi, có đáng để được giữ lại một suất công việc chính thức trong nhà không? Giờ thì trong sạch bị ‘hủy hoại’ rồi, sau khi tỉnh dậy thì ngoan ngoãn đi vùng sâu vùng xa mà lao động đi.”

 

Khương Từ thực ra đã tỉnh rồi. Lúc Hứa Linh Chi véo tay cô, đau đến run người, nhưng cô đã nhịn.

 

Cô phải chờ hai người này rời đi. Cô không muốn lặp lại sai lầm của kiếp trước.

Loading...