khi thấy câu , Lục Tranh nheo mắt: " luôn cảm thấy chuyện gì đó đúng."
"Không đúng chỗ nào?"
Nghiêm Vệ Đông nghi ngờ Lục Tranh, Hải Tảo bên cạnh cũng sang.
"Những đứa con của bà đều c.h.ế.t." Lục Tranh lạnh lùng , đời gì nhiều chuyện trùng hợp như ?
Bà tình cờ cứu, tình cờ những đứa con bà sinh khi bắt cóc đều c.h.ế.t cả.
Có lẽ đời nhiều sự trùng hợp, nhưng khi sự "trùng hợp" xảy với Phương Ngọc Lan, cảm thấy tất cả đều là một kế hoạch sắp đặt tỉ mỉ từ .
"Ý là cái c.h.ế.t của những đứa trẻ đó thể liên quan đến bà ư? Chắc , hổ dữ ăn thịt con."
Nghiêm Vệ Đông vô thức phản bác, dù vẫn thể tin một thể hại con .
"Nếu " " đó là bà , nghĩ cũng là thể."
Lục Tranh luôn dùng ác ý lớn nhất để phỏng đoán Phương Ngọc Lan, bà thể tay với ân nhân cứu mạng của , tại thể tay với con ?
Hơn nữa, những đứa trẻ đó thể bà cũng sinh .
Vì , hướng điều tra của bây giờ đổi.
Có lẽ bắt đầu từ việc Phương Ngọc Lan bắt cóc, thể sẽ điều tra một điều quan trọng.
TBC
"Nếu bà thực sự tay với con , thì bà đúng là còn cứu vãn nữa."
Nghe Lục Tranh , Nghiêm Vệ Đông cảm thán.
"Đây cũng chỉ là suy đoán, tất cả đợi điều tra rõ ràng mới thể kết luận."
Lục Tranh thản nhiên , thực cũng quá quan tâm đến việc Phương Ngọc Lan từng con.
Điều quan tâm hơn là Phương Ngọc Lan dối gì để lừa khỏi khu nhà quân đội, để bà tự nguyện theo kẻ nghi là Mã gia, theo lời nhân chứng.
Đây mới là điều quan tâm nhất.
Mẹ tuy là quá thông minh nhưng cũng ngốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-445.html.]
Vậy nên nhất định là Phương Ngọc Lan gì đó để lừa .
điểm yếu lớn nhất của là mềm lòng, bụng, lẽ Phương Ngọc Lan nắm điểm .
Mẹ là cứu Phương Ngọc Lan khỏi bọn buôn , thể cũng Phương Ngọc Lan từng sinh con.
Vì , lý do Phương Ngọc Lan thể lừa chỉ thể liên quan đến việc bà bắt cóc.
Nghĩ mãi , Lục Tranh cũng nghĩ nữa.
Dù thì chuyện chỉ cần điều tra rõ ràng, chân tướng sẽ phơi bày.
"Tảo Tảo, thời gian quá muộn . Em về . Lần thật sự cảm ơn em. mà, đừng như nữa, quá nguy hiểm."
Lục Tranh Tiểu Hải Tảo với ánh mắt dịu dàng nhưng giọng chút bất đắc dĩ.
Cô gật đầu lia lịa, ngoan ngoãn đáp.
"Em , Lục."
Thấy Tiểu Hải Tảo ngoan ngoãn đáng yêu như , khóe miệng Lục Tranh khẽ nhếch lên.
"Được , thôi, bây giờ đưa em về ký túc xá."
Lục Tranh ngoài cửa sổ, trời tối đen, hơn nữa vì tắt đèn nên ngay cả đường cũng thấy, liền đề nghị đưa cô về ký túc xá.
Chỉ điều đề nghị của mới , cô từ chối.
"Không cần Lục, em tự ! Anh đừng xem thường em nhé! Mấy ngày nay em học quân sự kha khá kiến thức lợi hại đấy! Hơn nữa lúc em tự đến đây cũng , cũng ai phát hiện mà!"
Nhìn vẻ mặt đắc ý của Tiểu Hải Tảo, Lục Tranh và Nghiêm Vệ Đông đều nhịn .
"Được đấy, Lục, thấy nên nhường vị trí cho huấn luyện viên Lưu dạy . Cậu xem kìa, dạy học viên giỏi giang thế nào. thấy vẫn nên để huấn luyện viên Lưu huấn luyện viên của liên đội 1 tiểu đội 3 ."
Nghiêm Vệ Đông nháy mắt với Lục Tranh, trêu chọc .
Câu " Lục" của Nghiêm Vệ Đông khiến Lục Tranh nổi hết da gà.
Anh chỉ kịp trừng mắt Nghiêm Vệ Đông, còn kịp lên tiếng thì thấy Tảo Tảo vội vàng .