Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 636: Thiển Thiển - Minh Thành (Ngoại truyện 3)

Cập nhật lúc: 2025-11-04 15:45:54
Lượt xem: 100

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần thứ hai ! Đây là thứ hai cô nhảy bổ Tạ Minh Thành!

Lần đầu tiên thì thôi , nhưng rõ ràng là cô hiểu lầm, con ch.ó nhỏ vẫn xích , ngay cả một tiếng sủa cũng , thế nào cũng thấy giống như cô ác ý...

Tống Thiển Thiển vội vàng tụt xuống khỏi Tạ Minh Thành, trong lúc loay hoay chạm chỗ nào, còn thấy tiếng trai khẽ rên lên một tiếng.

Sự bối rối đủ để diễn tả cảm giác lúc của cô, cô chỉ ước thể đào một cái hố ngay lập tức để chui xuống đó cho xong.

Đợi đến khi cô cuối cùng cũng tụt xuống , mới rõ dáng vẻ của Tạ Minh Thành lúc . Chàng trai cởi trần, làn da ánh trăng trắng hồng mịn màng, bình thường vẻ mảnh khảnh nhưng khi cởi áo lộ rõ những đường vân cơ bắp rõ nét.

Tống Thiển Thiển mơ màng nhớ lời Tạ Vân Thư từng : "Thực em trai chị cũng khá khỏe đấy, hồi nhỏ nó đ.á.n.h giỏi, nhưng bằng chị."

Lúc đó cô tin, cô cứ nghĩ Tạ Minh Thành là kiểu thiếu niên thư sinh ưa , chỉ sách.

Tạ Minh Thành chằm chằm đến mức tai cũng đỏ ửng, khẽ ho một tiếng: "Tống Thiển Thiển."

Tống Thiển Thiển bừng tỉnh, chỉ cảm thấy danh hiệu 'nữ lưu manh' của hôm nay coi như khẳng định . Cô liền trực tiếp lấy tay che mặt, một lời nào, vụt một cái chui về phòng , đó cắm đầu chui tọt chăn...

Đêm nay ánh trăng chút quyến rũ.

Tạ Minh Thành khẽ một tiếng, ánh mắt thoáng liếc xuống đất, nơi đó để một cái chậu sứ sạch sẽ và bộ quần áo Tống Thiển Thiển kịp phơi...

Chiếc váy thì còn đỡ, nhưng hai mảnh vải mỏng manh khiến một nữa nóng bừng lên.

Anh hai mươi mốt tuổi , là một thanh niên phát triển diện, cảm giác mềm mại lúc nãy khi Tống Thiển Thiển áp sát ...

Tạ Minh Thành vội vàng ngừng suy nghĩ tiếp, mím môi đến gõ cửa phòng Tống Thiển Thiển: "Thiển Thiển?"

Tống Thiển Thiển trong chăn vẫn đang thở hổn hển, thấy tiếng Tạ Minh Thành, bật ngay dậy khỏi giường. Cô hít một thật sâu thở từ từ, giấu giếm để giọng bình thường hơn một chút: "Gì thế? chuẩn ngủ đây."

Tạ Minh Thành bất lực: "Quần áo của cô phơi, chắc tiện giúp cô ."

Quần áo của cô!

Tống Thiển Thiển cảm thấy tim hôm nay đập quá tốc độ, cứ tiếp tục thế e rằng nó sẽ ngừng đập mất: "Lát nữa sẽ phơi, về phòng !"

Đây là gặp nữa ?

Tạ Minh Thảng nhướng mày, ánh mắt lóe lên nụ , là cô đang hổ đến cực điểm, liền đưa một tay lên che nụ nơi khóe môi: "Được, về phòng ngay bây giờ, sẽ nữa. Dây xích cổ Tiểu Hắc chắc, cô sợ."

Tống Thiển Thiển đợi đến khi bên ngoài còn động tĩnh gì, mới mở cửa phòng, lén lút như kẻ trộm lấy quần áo về phòng.

Đợi chuyện lắng xuống, cô mới chậm hiểu , hình như lúc nãy Tạ Minh Thành trực tiếp gọi tên cô, đến cả 'chị Thiển Thiển' cũng thèm gọi nữa!

Tối hôm đó, cả hai đều một giấc mơ khiến đỏ mặt, và còn nửa đêm thức dậy giặt quần áo.

Sáng hôm , Lý Phần Lan dậy muộn hơn bình thường một chút, nhưng vẻ tâm trạng khá . Bà bánh thịt và cháo kê, còn đặc biệt luộc trứng cho Tống Thiển Thiển: "Ăn nhiều , trưa còn sân bay, kịp ăn cơm ."

Tống Thiển Thiển ngoan ngoãn đáp: "Vâng ạ, đồ cô Phần Lan nấu ngon."

Vân Vũ

Tô Thanh Liên liếc Tống Thiển Thiển đang cúi đầu ăn cơm yên lặng và Tạ Minh Thành thần sắc tự nhiên, bỗng lên tiếng: "Thiển Thiển năm nay cũng nghiệp đại học nhỉ? Lần cháu , nhà giới thiệu cho cháu một đối tượng, gặp mặt ?"

Tống Thiển Thi�n mặt ửng hồng, thể cảm nhận một ánh mắt khó hiểu từ phía đối diện đang đổ dồn , giọng của cô cũng khỏi nhỏ : "Vẫn gặp, đợi về sẽ gặp một ."

Tô Thanh Liên : "Cháu xinh thế , chắc trai nào thấy cũng hình nổi mất."

Tống Thiển Thiển mặt càng đỏ hơn. Vốn dĩ cô là cô gái khép nép, bình thường dù đến đối tượng xem mắt, cũng sẽ ngại ngùng đến , chỉ điều hôm nay mặt Tạ Minh Thành, cô bàn về chuyện lắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-636-thien-thien-minh-thanh-ngoai-truyen-3.html.]

Chắc chắn là do ảo giác từ hai gây !

tốc độ ăn cơm của cô nhanh hơn: "Cháu thu dọn đồ đạc ."

Lần trở về Hải Thành, Tống Thiển Thiển thậm chí còn kịp chuyện thêm với Tạ Vân Thư hai câu, giống như chạy trốn mà trở về Bắc Kinh.

Tạ Minh Thành bình thường ít khi ở trường, cô thì sắp nghiệp nên phần lớn thời gian ở chi nhánh Bắc Kinh của Hải An Kiến Trúc, vì trong điều kiện bình thường, cơ hội hai gặp mặt nhiều.

Hơn nữa, Tống Thiển Thiển thực sự cảm thấy vô cùng hổ về chuyện hôm đó, nếu thỉnh thoảng gặp trong trường, cô đều giả vờ như thấy ...

Vào cuối tuần , cô và xem mắt gặp mặt. Đối phương là một giáo viên điềm đạm, lịch sự, dung mạo bình thường nhưng cái sạch sẽ, nho nhã, chuyện cũng lịch sự, hai trò chuyện khá .

Trên đường tiễn Tống Thiển Thiển về nhà, vị giáo viên dò hỏi: "Tuần bộ phim mới, cháu thời gian xem cùng chú ?"

Tống Thiển Thiển ấn tượng về khá , hơn nữa việc hẹn hò xem mắt là chuyện thường thấy trong thời đại , cô gật đầu: "Nếu hôm đó cháu thời gian, thể xem ."

Vị giáo viên : "Vậy tạm biệt."

Tống Thiển Thiển cũng vẫy tay, định bước nhà, nhưng ngay lập tức sững .

Ở vị trí dựa tường, một đàn ông trẻ mặc áo sơ mi trắng đang đó, đường nét khuôn mặt ưu tú, đôi mắt thanh tú, dáng cao ráo thẳng tắp, đúng là Tạ Minh Thành - mà mấy hôm nay cô luôn tránh mặt.

"Anh cửa nhà gì?" Đôi mắt to của Tống Thiển Thiển nheo , mấy hôm nay cô tránh mà!

Ánh mắt Tạ Minh Thành thu từ phía vị giáo viên , hướng cằm trong nhà: "Ông Tống bảo đến."

Quả nhiên, từ trong nhà vọng tiếng Tống Chương Nhiên: "Thiển Thiển, Minh Thành đến ? Còn mời ?"

Tống Thiển Thiển cảm thấy mất mặt , cô cứ tưởng Tạ Minh Thành đến tìm !

Tống Chương Nhiên và Lão Lê đang chuyện trong thư phòng, thấy hai bước , Tống Chương Nhiên vẫy tay gọi Tống Thiển Thiển: "Cháu về đúng lúc thật. Bên Viện Khoa học một dự án cần , cần một nhà thiết kế phối hợp vẽ bản vẽ, cháu là thích hợp nhất."

Tống Thiển Thiển nhíu mày: " cháu đang ."

"Ông chuyện với Vân Thư , con bé chắc chắn sẽ phối hợp công việc của nhà nước." Giọng Tống Chương Nhiên nghiêm túc hơn: "Cháu là con gái nhà họ Tống, nhất định ý thức ! Dự án cần bảo mật, khác chúng yên tâm ?"

Lão Lê thoáng học trò , tủm tỉm : "Thiển Thiển , cũng chỉ một tháng thôi, thầy nghĩ nghĩ chỉ thấy cháu là phù hợp nhất, cháu cứ coi như giúp thầy một việc !"

Tống Thiển Thiển vội lắc đầu: "Thầy Lê quá lời , nếu đất nước cần, cháu chắc chắn sẽ phối hợp."

Lão Lê gật đầu: "Thầy ngay Thiển Thiển là một cô gái ngoan mà. thầy gần đây cháu mới một đối tượng, ảnh hưởng đến chuyện trọng đại cả đời của cháu ?"

Cô mới chỉ gặp mặt một , thậm chí còn kịp nhớ rõ khuôn mặt đối phương.

Tống Thiển Thiển : "Không ạ."

Lão Lê lúc mới yên tâm: "Vậy thì , yên tâm , nếu lỡ cản trở chuyện tìm đối tượng của cháu, thầy đảm bảo sẽ đền cho cháu một hơn!"

Tống Thiển Thiển chỉ coi lão Lê đang đùa, để trong lòng. Đi học tự nhiên là để báo đáp đất nước, cô thể từ chối.

Chỉ là cùng việc với Tạ Minh Thành một tháng...

Cô lén liếc mắt về phía Tạ Minh Thành, vô tình chạm ngay một đôi mắt lạnh lùng và sâu thẳm đáy...

 

Loading...