Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 607: Vợ hắn có phải ngốc không
Cập nhật lúc: 2025-11-04 15:45:24
Lượt xem: 113
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khinh Khinh c.ắ.n nhẹ răng, trong lòng gần như sụp đổ: "Không những giữ , còn đẩy thẳng cục công an! Vợ đúng là bệnh, còn bảo học thịt thui cho cô , ai thèm bán thịt đầu heo chứ!"
Lão Triệu sửng sốt: "Gì cơ? Thịt đầu heo?"
Khinh Khinh nghiến răng nghiến lợi kể sự tình hôm nay. Lão Triệu xong, sững sờ cả một hồi lâu thốt lên: "Vợ ngốc !"
Ngốc , Khinh Khinh , nhưng dù cô cũng nhận việc nữa. Thà tìm đại gia Hồng Kông nào đó còn hơn, cần gì vất vả giả vờ cô gái mềm yếu suốt nửa tháng trời với Lý Thắng Lợi? Đừng là tặng quà, ngay cả uống rượu còn chịu bỏ tiền, là do lão Triệu tự thanh toán.
Ngày hôm , chuyện Khinh Khinh tìm Lý Thắng Lợi lan khắp cả công trường. Tạ Vân Thư giật thất sắc, vội vàng chạy tìm Lý Thắng Lợi, câu đầu tiên chính là: "Anh Lý, nếu chị nhà bỏ , em cũng sẽ về phía chị đó!"
Lý Thắng Lợi mắt thâm quầng: "Vợ thể bỏ ? Anh là chồng của cô , cô lấy thì lấy ai?"
Tạ Vân Thư thở phào nhẹ nhõm: "Em bảo mà, thể phạm sai lầm ."
Lý Thắng Lợi giờ đây căm ghét lão Triệu đến tận xương tủy: " thể tiếp tục vờ vịt với nữa, ai còn tìm loại đàn bà nào nữa! Cái cô Khinh Khinh đó thậm chí còn chạy tận đến nhà !"
Lâm Thúy Bình bước uyển chuyển đôi giày cao gót, ngắm nghía bộ móng tay đỏ của , thấy thế lập tức tròn mắt hiếu kỳ: "Đàn bà nào chạy đến nhà thế? Chị nhà giật tóc cô tát tai ?"
Lý Thắng Lợi cất giọng thô ráp: "Vợ tin ! gì sai!"
Lâm Thúy Bình "ồ" một tiếng, giọng điệu chút tiếc rẻ.
Vân Vũ
Tạ Vân Thư trừng mắt với cô , vui: "Xem vui bằng yên, lão Triệu là nhà cung cấp vật liệu xây dựng bên phía dự án Hồng Kông, ý đồ gì khi giao vật liệu cho chúng . Hiện tại là nhà cung cấp xi măng lớn nhất bên đó, tiện trực tiếp đắc tội."
Lâm Thúy Bình nheo mắt: "Vậy thì trùm bao bố, đập một trận?"
Tạ Vân Thư bật vì cô : "Cô tưởng đang ở Hải Thành ? Đánh một trận thì tác dụng gì?"
Nói xong, cô cũng xoa xoa cằm: " cứ giả vờ qua loa như thế cũng cách. Vấn đề vật liệu xây dựng sớm muộn gì chúng cũng giải quyết. Mấy nhà cung cấp nhỏ hiện tại tuy đáng tin, nhưng khó đảm bảo trở mặt, nhất là lão Triệu là Hồng Kông. Nếu cố tình bóp nghẹt nguồn cung xi măng, dự án của chúng về sẽ gặp rắc rối lớn."
Lâm Thúy Bình cũng trở nên nghiêm túc hơn: "Vậy thì xử lý ! Trong những nhà cung cấp xi măng ở Bành Thành, xếp nhất, lẽ nào ai xếp nhì ?"
Tạ Vân Thư cô, vô cùng ăn ý : "Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn."
Lâm Thúy Bình khành khạch: "Tạ Vân Thư, thừa nhận , đầu óc tuyệt đối thông minh bằng tớ, huống chi giờ còn mang bầu, càng ngốc hơn nữa!"
Lần Tạ Vân Thư chấp nhặt với cô , mà sang Lý Thắng Lợi: "Anh Lý, hiện nay kinh tế Bành Thành tự do, việc buôn bán xi măng của lão Triệu tuy lớn, nhưng độc quyền chắc chắn là thể. Ngoài lão Triệu , còn ai nghề xi măng lớn nữa?"
Lý Thắng Lợi nắm rõ những chuyện như lòng bàn tay: "Còn một gã tên Chương Tử, nhưng còn trẻ, thực lực kinh tế đủ, luôn lão Triệu chèn ép, chỉ cung cấp hàng cho những vùng hẻo lánh. Trước đây tìm , nhưng giá của cao."
Tạ Vân Thư hỏi: "Chất lượng thế nào?"
Lý Thắng Lợi lắc đầu: "Không rõ lắm. Lúc đó liên hệ khá nhiều nhà cung cấp nhỏ nên tiếp xúc nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-607-vo-han-co-phai-ngoc-khong.html.]
Tạ Vân Thư suy nghĩ một chút: "Xem thể hẹn Chương Tử ngoài , sẽ chuyện với ."
Lâm Thúy Bình vội vàng lên tiếng: " cũng ."
Nói một cách nghiêm túc, Lâm Thúy Bình thực là đến Bành Thành chơi. Dù đó Tạ Vân Thư sẽ trả lương cho cô, nhưng chủ yếu là đùa, bởi cô cũng hiểu gì về bất động sản. Thế nhưng Lâm Thúy Bình, ngoại trừ thỉnh thoảng xem Tống Sơn Xuyên thi đấu, phần lớn thời gian đều quấn lấy Tạ Vân Thư. Đôi khi tan còn trực tiếp lôi Tạ Vân Thư về nhà trọ đang ở, dùng đồ ăn ngon để dụ dỗ.
Tống Sơn Xuyên để chuẩn cho cuộc thi thuê riêng một căn bếp, ngày nào cũng ở đó nghiên cứu đủ loại món ăn, là những món ngon tuyệt đỉnh. Người thường ngửi thấy mùi thôi là thể rời chân, huống chi Tạ Vân Thư giờ trong bụng còn hai đứa bé, nên ngày nào cũng đến.
Thẩm Tô Bạch đành ngày ngày tới chỗ Lâm Thúy Bình để tranh giành vợ . Đôi khi tranh , còn mách vợ.
"Mẹ, bác sĩ bảo khi mang thai, ăn nhiều đường nhiều dầu cho sức khỏe. Con hầm canh sườn heo nấu ngó sen, thanh đạm lắm, thế mà cô thèm uống một miếng nào." Giọng Thẩm Tô Bạch thật vô tội, đôi chân dài vẫn còn đeo tạp dề: "Đều tại con nấu ăn ngon bằng Tống Sơn Xuyên. Mẹ đừng trách cô , tất cả là do tay nghề của con đủ ."
Những lúc như , Lý Phần Lan thẳng thừng cho Tạ Vân Thư ngoài nữa: "Con ở nhà với Tiểu Bạch . Cậu nấu ăn lâu như , con thể ăn? Tống Sơn Xuyên nấu ăn ngon đến mấy, liệu lành mạnh bằng Tiểu Bạch chứ?"
Tạ Vân Thư cảm thấy nửa đời của , chắc chắn sẽ khó để đấu Thẩm Tô Bạch!
cô rằng, Thẩm Tô Bạch luôn cảm giác đe dọa lớn, nhất là từ khi Lâm Thúy Bình xuất hiện...
Đêm đó, Tạ Vân Thư trong lòng , kể chuyện Lâm Thúy Bình giúp cô nghĩ kế, còn cảm thán: "Nói thì , tớ với Lâm Thúy Bình từ nhỏ đ.á.n.h tới lớn, thật ngờ một ngày cùng đối phó với khác. Lâm Thúy Bình đó, tuy đ.á.n.h bằng tớ, nhưng đầu óc cũng khá nhanh nhạy, đặc biệt là mấy chuyện ti tiện, cô quá giỏi ."
Thẩm Tô Bạch khẽ áp sát cô hơn một chút, giọng điểu chút gợn sóng: "Chuyện nhà cung cấp vật liệu xây dựng, cũng thể giúp."
"Không cần . Lâm Thúy Bình một ý, tớ thấy thể dùng . Đợi vài hôm nữa gặp Chương Tử đó, xem đồng ý . Chỉ cần gật đầu, chúng tớ nhất định sẽ khiến lão Triệu hối hận vì dám trêu chọc Hải An Kiến Trúc chúng ."
Tạ Vân Thư nghĩ tới cái kế dở của Lâm Thúy Bình, bật : "Cô đúng là đủ ti tiện."
Thẩm Tô Bạch mím môi: "Rốt cuộc Chương Tử là ai?"
Tạ Vân Thư lúc chuyện công việc ở nhà nữa. Cô nghịch bàn tay to lớn của : "Em ăn đồ Tống Sơn Xuyên nấu. Hình như vòng sơ khảo . Em Lâm Thúy Bình định đồ Tây, món bít tết, mì Ý gì đó, ngon ."
Thẩm Tô Bạch lên tiếng: "Không ngon, khó ăn."
"Gian dối! Không ngon nước ngoài thích ăn thế?" Tạ Vân Thư , miệng thèm. Cô chỉ chỉ bụng: "Không em ăn, là con của ăn đó."
Thẩm Tô Bạch bất lực: "Ngày mai sẽ tìm Tống Sơn Xuyên học..."
Tạ Vân Thư dựa vai , càng thêm bất lực: "Anh mệt ? Rõ ràng thể ăn đồ sẵn, đằng cứ tự tay nấu cho em."
Thẩm Tô Bạch gì. Hắn tiền, thể để cô ăn đủ loại sơn hào hải vị, và tuyệt đối sẽ keo kiệt. với tư cách là một đàn ông lòng tự tôn và thích chiến thắng cực cao, việc nấu ăn bằng Tống Sơn Xuyên quả thực khiến cảm giác đe dọa!