Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 578: Bàn tay này vẫn còn ký ức!
Cập nhật lúc: 2025-11-04 15:42:45
Lượt xem: 93
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lẽ nào trong lòng , dấu vết mà cô để còn bằng một con ch.ó ?
Thẩm Tô Bách dắt cô nhà, giọng điệu thản nhiên: " cũng chuyện gì xảy , lẽ con ch.ó đó để ấn tượng khá sâu đậm cho , nên một cảnh tượng lóe lên."
"Có em từ nhỏ nhận con nuôi nhà họ Quý , Quý Tứ Viễn đối với em , giống như em gái ruột , Tiểu Hắc cũng là tặng."
Tạ Vân Thư đang bất bình bỗng chốc câm lặng, vì cảm thấy , mà là bởi vì Quý Tứ Viễn, ít ghen, hôm nay cô cùng Quý Tứ Viễn lái xe ngoài. Mặc dù là vì chuyện của Lý Thắng Lợi, nhưng nếu Thẩm Tô Bách mất trí nhớ, chắc chắn sẽ nổi cơn ghen tuông mù trời.
Cô mím môi, khéo léo chuyển chủ đề: "Không nhớ cũng , tối nay ăn gì?"
Thẩm Tô Bách liếc cô: "Mì, vốn định mang bồ câu cho em, nhưng đưa cho Hàn thiết kế ."
Tạ Vân Thư lập tức cảm thấy áy náy, dù vẫn là một bệnh nhân mất trí nhớ: "Vậy em hấp trứng cho ăn nhé, là ăn gì khác?"
Thẩm Tô Bách kéo cô : " no , hôm nay khẩu vị lắm, nhàn rỗi buồn chán nên giặt quần áo luôn."
Dưới hành lang sân phơi là quần áo của cô, những ăn uống tử tế, mà còn giặt quần áo cho cô.
Giọng Tạ Vân Thư mềm mại hơn vài phần: "Vậy sáng mai em bữa sáng, nghỉ ngơi thêm một lúc ."
Thẩm Tô Bách im, chủ đề về Tiểu Hắc: "Em gọi là Tiểu Bách, vì con ch.ó tặng tên là Tiểu Hắc?"
Hả? Làm mà liên quan hai thứ chứ? Người đầu tiên gọi Tiểu Bách là cô, còn tên Tiểu Hắc đơn giản vì nó là một con ch.ó đen to lớn. Sao thích đem so sánh với ch.ó thế?
Tạ Vân Thư Thẩm Tô Bách đang âm thầm giận dỗi, Thẩm Tô Bách mất trí rõ ràng trình độ còn sâu như , khả năng giả bộ cũng đủ, nên dễ nhận biểu lộ tâm trạng của , giống Thẩm Tô Bách hai mươi bảy tuổi , cả thâm sâu khó lường.
Vân Vũ
Tạ Vân Thư đối phó với Thẩm Tô Bách đang giận dỗi sớm thông thạo các phương pháp, cô thẳng thắn kéo cổ áo xuống, trực tiếp hôn lên: "Tiểu Bách, đừng giận nữa, hôm nay em mệt lắm ."
Thẩm Tô Bách cứng đờ, hai ngày nay tuy ít hôn , nhưng cô nhẹ nhàng chủ động hôn như , vẫn chút kháng cự nào: "Tạ Vân Thư..."
"Làm gì?" Tạ Vân Thư nhón chân hôn một cái, tay nhỏ bóp bóp eo : "Anh thích em gọi là Tiểu Bách? Vậy em gọi nữa ?"
Thẩm Tô Bách nghẹn giọng: "Không thích."
Bất kỳ một danh xưng mật nào, từ miệng cô đều ngọt ngào đến , cho dù danh xưng giống tên chó...
Tạ Vân Thư cong mắt , tay mân mê vòng eo rắn chắc lực lưỡng dừng ở vị trí giữa: "Trước đây khi ở trong quân đội cũng dễ hổ thế , biến thành kẻ lưu manh thế nào?"
Thẩm Tô Bách nhíu mày: " thể là kẻ lưu manh, luật mà phạm tội còn xử nặng thêm."
Hắn đúng là lương thiện lắm, dù xuất bộ đội nhưng sinh trong gia đình họ Thẩm lớn lên trong khu tập thể, từ nhỏ đến lớn chứng kiến vô mưu mô thủ đoạn, thể ngay thẳng đơn thuần như một tờ giấy trắng.
sự dạy dỗ của cha , sự giáo d.ụ.c từ nhỏ, cũng thể chuyện càn rỡ như lưu manh, càng thể chuyện phạm pháp.
Tạ Vân Thư bật : "Vậy đang gì bây giờ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-578-ban-tay-nay-van-con-ky-uc.html.]
Tay rõ ràng chịu yên!
Thẩm Tô Bách đờ , lúng túng ngoắt , chằm chằm bàn tay hồi lâu, bàn tay vẫn còn ký ức chứ!
Đối với cô, kể cả trái tim đều quên, chỉ là bộ não tạm thời quên những hồi ức đó thôi...
Bây giờ trêu chọc Thẩm Tô Bách đơn giản là nguồn vui của Tạ Vân Thư , cô thậm chí nghĩ chậm một chút hồi phục ký ức cũng , Thẩm Tô Bách như trông cũng đáng yêu đấy, trong phương diện tán tỉnh là đối thủ của cô.
Cảm giác chiếm thế thượng phong thật tuyệt vời bao.
Lý Thắng Lợi và Hàn Cảnh Hòa ở cùng một sân, vốn dĩ hai đàn ông mỗi một phòng, còn rộng rãi, bây giờ thêm Quách Thái Hà và hai đứa con, liền chút chật chội.
Hàn Cảnh Hòa vẫn là một thanh niên kết hôn, ngại ngùng: "Lý ca, ngày mai chuyển đến ở bên phòng dự án, ký túc xá bên đó cũng dọn dẹp gần xong ."
Lán công trình dựng lên ba tầng, tầng một tầng hai là văn phòng, tầng ba thể ở, chỉ là lúc thuê nhà Tạ Vân Thư trực tiếp trả tiền thuê nửa năm, bây giờ chuyển cũng trả tiền, chi bằng ở đây thoải mái hơn.
Lúc đó, ai cũng ngờ vợ của Lý Thắng Lợi đột nhiên dẫn hai đứa con tìm đến.
Lý Thắng Lợi kiên quyết đồng ý: "Cô ở đây mấy ngày , dù trời cũng nóng, trải chiếu tạm một chút là ."
Quách Thái Hà yêu cầu gì về chỗ ở, bây giờ cuối cùng cũng tìm chồng, mà còn chuyện gì, việc đến trở ngại công việc của , trong lòng áy náy tự trách, bất kể Lý Thắng Lợi mắng mỏ thế nào, cô đều cúi đầu gì.
Bây giờ nhà thiết kế còn nhường chỗ cho ở, cô nào thể yên tâm, vội vàng lên tiếng: "Chú em, chú cứ yên tâm ở đây , bọn chị ở nhà ngủ đất cũng quen ."
Ở nông thôn mùa hè nóng nực, họ trải chiếu ngủ ngoài sân một đêm cũng là chuyện thường.
Lúc Xuân Nha ở nhà bên cạnh bước , vẫy tay với Lý Hân Nhiên: "Con gái Lý ca tối nay ngủ với chị , con trai thì chịu khó ngủ chung với Hàn thiết kế, thế là xong chứ gì?"
Hàn Cảnh Hòa cũng thấy là ý : "Được, cái giường gỗ to lắm, ngủ hai thành vấn đề."
Như hai vợ chồng Lý ca cũng thể ở cùng .
Sắp xếp như Lý Thắng Lợi cũng còn gì để , bèn đồng ý: "Xuân Nha , Hàn , tối nay phiền hai , ngày mai mua vé tàu hỏa đưa ba con họ về."
Quách Thái Hà mấp máy môi gì.
Đợi đến tối vợ chồng cùng , Quách Thái Hà mới khẽ lên tiếng: "Thắng Lợi, bọn trẻ đều nhớ lắm, là bọn ở thêm vài hôm nữa ? Bây giờ ngoài đồng việc gì, bọn chúng cũng đang nghỉ hè..."
Lý Thắng Lợi đầu cô: "Em tự xem chuyến gây bao nhiêu phiền phức? Suýt nữa bọn buôn bắt , còn phiền Hàn thiết kế và Xuân Nha trông con cho em, cả ngày hôm nay Vân Thư việc gì, chạy tìm các em! Em tự chữ, cũng dám tùy tiện chạy lung tung, thể ở nhà trông con cho ? Cứ nhất định ngoài gây rối hả?"
Quách Thái Hà, cảm xúc căng thẳng suốt chặng đường bây giờ mới buông lỏng, Lý Thắng Lợi mặt luôn mắng c.h.ử.i cô, cô , ở bên ngoài nhất định giữ thể diện cho chồng.
bây giờ chỉ hai vợ chồng, một câu quan tâm ngọt ngào cũng , vẫn cứ oán trách cô...