Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 576: Chỗ Nào Cũng Cắn
Cập nhật lúc: 2025-11-04 15:42:43
Lượt xem: 87
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà lão đầu dùng cách để bắt cóc phụ nữ, những bà từng gặp đều lóc gào thét, nhưng đây là đầu tiên bà gặp một rằng, trực tiếp c.ắ.n một phát chí tử như .
Bà rên lên một tiếng t.h.ả.m thiết, đau đến mức mặt mày run bần bật: "Ái chà, cô thuộc loại ch.ó , mau buông ."
Người đàn ông giật , buông hai đứa trẻ định kéo Quách Thái Hà.
Quách Thái Hà miệng đầy máu, nhả liền như điên lao đám đông xem náo nhiệt lúc nãy, đặc biệt nhắm mấy đàn ông lời gièm pha , xông tới là há miệng cắn, chỗ nào cũng cắn, dữ dội đến mức còn đáng sợ hơn cả sói.
"Trời ơi ơi, vợ c.ắ.n !"
Vân Vũ
"Mẹ kiếp, đừng bệnh ch.ó dại chứ, loại như c.ắ.n là c.h.ế.t đó!"
"Mau khống chế cô !"
...
Bà lão ráng chịu đau ghì chặt Quách Thái Hà, bà sức lực cũng lớn, nhưng vẫn thể kềm chế Quách Thái Hà, đành vội vàng gọi đàn ông: "Mau lên con trai, lên xe thôi."
Mấy lúc nãy còn xem náo nhiệt, giờ đều cắn, há để họ dễ dàng thế ?
Từng một giữ chặt vết thương rỉ m.á.u vây quanh họ: "Con vợ điên của mày c.ắ.n , còn , đền tiền, mau đền tiền!"
Bà lão và đàn ông hoảng sợ, trao đổi ánh mắt, đành một túm lấy một đứa trẻ: "Để mặc cô , dẫn con thôi."
Đằng nào một kẻ điên c.ắ.n mang về cũng chẳng đáng giá đồng nào!
Quách Thái Hà gì, chỉ một mực c.ắ.n , họ thể dễ dàng?
Một gã đàn ông to cao lực lưỡng túm lấy bà lão : "Con dâu mày c.ắ.n , đền tiền thì đừng hòng !"
Vốn dĩ ở nhà ga các đồng chí công an trực chiến, chẳng mấy chốc vài tới vây quanh bà lão và đàn ông, cùng với Quách Thái Hà và hai con cô cũng dẫn đến đồn công an.
Bây giờ thì Quách Thái Hà an , chỉ an , cô còn lấy mảnh giấy nhờ đồng chí công an giúp tìm một đàn ông tên Lý Thắng Lợi ở đầu phía đông đường Nhân Dân Nam.
Nhờ 'hành động dũng cảm' của Quách Thái Hà, trưởng đội công an phụ trách tự tiếp đón cô, còn khen cô dũng mưu, đáng để học tập, và đồng ý với yêu cầu tìm của Quách Thái Hà.
Vào cuối những năm 80, ngay cả công an tìm cũng nhanh đến , huống chi Quách Thái Hà cũng địa chỉ cụ thể, những thông tin cô về việc Lý Thắng Lợi gì ở Bành Thành chỉ là công nhân ở công trường...
Đến tối, ở đồn công an đành sắp xếp cho họ ở tạm trong nhà trọ gần đó, Quách Thái Hà dẫn theo hai con cuối cùng mới dám ngủ một giấc ngon lành. Họ ngủ một mạch đến hơn 10 giờ sáng hôm , mà hề rằng Lý Thắng Lợi gọi điện về nhà, giờ tìm sắp phát điên .
Mãi đến chiều, Quý Tư Viễn và Quý Tư An liên lạc với Đại Phi ca, một tay đầu gấu đất ở nhà ga, mới dò hỏi rằng hôm qua công an ở nhà ga bắt hai tên 'bắt cóc', lúc đó dường như một phụ nữ trung niên dẫn theo hai đứa trẻ.
phụ nữ đó lợi hại lắm, những để bọn buôn bắt , còn c.ắ.n đứt một miếng thịt của chúng, lạnh lùng hung dữ, ngay cả các đồng chí công an cũng khen ngợi cô, còn cô là Hoa Mộc Lan đương thời, dự định lấy chuyện cô bắt cóc điển hình để tuyên truyền, nhằm giúp đỡ nhiều hơn.
Lý Thắng Lợi lập tức thất vọng: "Không thể là Thái Hà , cô gì cái mưu mẹo đó, dẫn theo con cái mà tìm chỗ lên xe là may lắm ."
Anh thậm chí nghi ngờ rằng bây giờ Quách Thái Hà căn bản ở Bành Thành, cô tàu hỏa , nhận giờ giấc ghi vé tàu , cách nhà ga ? Anh nghĩ ngày mai sẽ gọi điện về nhà một nữa, lẽ lúc Quách Thái Hà lủi thủi dẫn con về nhà, thậm chí còn khỏi huyện!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-576-cho-nao-cung-can.html.]
Nghĩ đến đây, Lý Thắng Lợi càng tức giận: "Công trường đang bận rộn thế , còn thời gian ngủ, cô ở nhà trông con, còn gây thêm rắc rối cho !"
Đây đầu tiên phàn nàn về Quách Thái Hà, suốt chặng đường, dù lo lắng nhưng phần nhiều vẫn là oán trách.
Tạ Vân Thư thầm thở dài, cô dính chuyện gia đình của Lý Thắng Lợi, nhưng vẫn nhịn lên tiếng: "Anh Lý, nghĩ rằng bản chuyện là do sai ? Nếu ngay từ đầu gọi điện cho chị rõ ràng, chị thể dẫn con đến tìm ?"
Lý Thắng Lợi nhíu chặt mày: "Nói gì với cô , cô hiểu về công trình!"
Tạ Vân Thư: "Chị hiểu về công trình, nhưng chị hiểu chuyện thương lo cho ."
Nếu như đúng như lời Lý Thắng Lợi , chỉ cần mỗi tháng gửi tiền về, Quách Thái Hà căn bản quan tâm ở ngoài vất vả , kiếm tiền dễ , gặp chuyện gì , thì cuộc sống của cô còn thoải mái hơn bây giờ nhiều.
Bởi dựa khả năng kiếm tiền của Lý Thắng Lợi, hơn hầu hết đàn ông khác , một tháng gửi về nhà hơn một trăm tệ, Quách Thái Hà cần cày cuốc cũng , chỉ ở nhà hưởng thụ thì mấy?
Lý Thắng Lợi im lặng, một lúc mới cất giọng khàn đặc: " kiếm tiền cũng là để vợ con cuộc sống hơn, để cô suốt ngày suy đoán lung tung."
Anh Lý là một , dù thể tính là đàn ông bậc nhất, nhưng trong thời đại , hơn nhiều đàn ông khác .
Tạ Vân Thư mỉm , an ủi : "Chúng hãy đến đồn công an xem tình hình , vị Hoa Mộc Lan dũng mưu chính là chị thì ! Anh còn nhớ lúc ở Hải Thành, chị lợi hại đấy, chỉ là bình thường ở bên, chị cần phô trương bản thôi."
Lý Thắng Lợi nghĩ tới bốn chữ ' dũng mưu', thế nào cũng thể liên tưởng nổi với vợ trầm mặc chất phác của .
đến đồn công an hỏi thăm cũng , còn tin tức khác.
Vì đồn công an ở khu vực nhà ga cách xa nơi , Quý Tư An còn bận việc công ty, nên để Quý Tư Viễn lái xe đưa họ tìm . Trước khi lên xe, Tạ Vân Thư trời, hơn 6 giờ .
Chờ từ bên đó về, e rằng trời tối hẳn.
Cô nghĩ một chút dặn Hàn Cảnh Hòa: "Anh giúp với Thẩm Tô Bạch một tiếng, chút việc, để tự ăn cơm, cần đợi ."
Hàn Cảnh Hòa đáp lời: " tan sẽ ngay."
lúc chiếc xe rời , Thẩm Tô Bạch mang theo chim bồ câu gói trong giấy nâu đến bộ phận dự án đón cô tan . Anh vẫn nhớ cô ngon, khỏi công ty mua một con.
Mạnh Dật Ninh còn bĩu môi: " xem cái trí nhớ cũng cần phục hồi nữa , hứ, kết hôn một năm về giai đoạn hẹn hò, đứa nào mà mê chứ?"
Thẩm Tô Bạch trong thời kỳ yêu đương còn đáng sợ hơn cả khi kết hôn, ngày nào cũng lấy cái ví đó lật qua lật , hôm nay còn bảo mượn máy ảnh, là chụp một tấm ảnh chung để thế tấm cũ.
Thật buồn , cứ như thể trong ảnh cũ là !
Hàn Cảnh Hòa cũng đang chuẩn lên lầu, thấy Thẩm Tô Bạch đến, vội lên tiếng: "Tổng Tạ và Lý họ mới xe , là để tự ăn cơm, cần đợi cô ..."
Thẩm Tô Bạch : "Đi xe ?"