Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 572: Người này lại bắt đầu khó chiều rồi

Cập nhật lúc: 2025-11-04 15:42:07
Lượt xem: 98

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Tô Bạch gì, chỉ lặng lẽ cô, ánh mắt chăm chú, im lặng một lời.

Tạ Vân Thư buông tay khỏi eo , kéo một cách nhỏ giữa hai : "Rốt cuộc ?"

Thẩm Tô Bạch cúi đầu liếc cách giữa hai , ánh mắt dừng đôi môi đỏ mỗi đêm đều hành hạ , khiến niệm vô kinh Đạo Đức, rốt cuộc lên tiếng: "Em khôi phục trí nhớ ?"

Đây chuyện thừa ?

Tạ Vân Thư sợ áp lực, dịu dàng dỗ dành: "Không , chúng thể từ từ, dù cũng nhiều thời gian."

Thẩm Tô Bạch mím môi: "Nếu như mãi khôi phục trí nhớ thì ? Nếu như mãi là hình dáng hiện tại thì ?"

Tạ Vân Thư lập tức căng thẳng: "Hôm nay đến bệnh viện ? Bác sĩ thể khôi phục trí nhớ ?"

Rõ ràng cô trở hình dáng lúc hai mươi bảy tuổi.

Thẩm Tô Bạch khép mắt xuống, trong lòng chua xót: "Em khôi phục cũng đều giống ?"

Tạ Vân Thư xác định, bắt đầu khó chiều , thẳng chính là chuyện gì cũng tìm chuyện...

Cô thực sự tát một cái: "Dù khác thì cũng ? Dù cũng là , khác biệt gì chứ? Nếu khác biệt thì chính là bây giờ đối với một chút cũng , bằng lúc !"

Thẩm Tô Bạch sửng sốt: "Anh chỗ nào ?"

Tuy trí nhớ, nhưng đều yêu cầu bản theo tiêu chuẩn của một chồng, nấu cơm cho cô ăn, đón cô tan ca, nếu hiểu rõ dự án của cô, cũng giúp cô giải quyết khó khăn.

Hay là Thẩm Tô Bạch lúc hai mươi bảy tuổi hơn?

Tạ Vân Thư đầy lý lẽ trừng mắt : "Anh xem? Trước đây sẽ hôn , ôm , buổi tối ngủ còn vui, bây giờ đây? Ngày nào ngủ cũng cuộn tròn như Đường Tăng !"

Gương mặt tuấn tú của Thẩm Tô Bạch lập tức đỏ ửng: "Anh, ..."

Không hôn cô, chỉ là...

Tạ Vân Thư càng càng tức, giọng điệu đều là trách móc, sắp oan ức c.h.ế.t: "Tối hôm đó chỉ ôm một cái, tự xem tránh xa bao nhiêu? Trên virus ?"

Thẩm Tô Bạch lắp bắp: "Anh ý đó."

Tạ Vân Thư nheo mắt: "Vậy dám hôn ?"

Thẩm Tô Bạch cả đờ đẫn , ánh mắt bắt đầu liếc ngang liếc dọc, nắm c.h.ặ.t t.a.y đặt bên miệng, vẻ mặt quân tử chính nhân: "Không nấu cơm ? Anh xào đồ, em ngoài xem tivi ."

Vậy là dám đúng , dám hôn cô, còn ở đây khó chiều!

Tạ Vân Thư cảm thấy Thẩm Tô Bạch như thật sự thú vị, cô cũng tức nữa, giơ tay kéo : "Hôn một cái cũng ảnh hưởng nấu cơm."

lâu lắm hôn .

Thẩm Tô Bạch gắng sức kéo cổ áo của : "Tạ Vân Thư, em đừng kéo áo ."

Anh biểu hiện vẻ kháng cự, nhưng lực kéo áo của rõ ràng nhỏ.

Tạ Vân Thư trừng mắt , hai tay vòng qua cổ : "Nếu khôi phục trí nhớ, bây giờ ôm phòng ngủ , xác định là nấu cơm ?"

Bị cô áp sát, thở Thẩm Tô Bạch đều loạn , thể đẩy cô , nhưng thực sự cách nào đẩy : "Em đói ?"

Tạ Vân Thư hôn lên yết hầu , cố ý thổi tai : "Không đói, đói ?"

Cô ôm , rõ ràng cảm nhận hình đàn ông mặt cứng đờ, càng vui hơn: "Tiểu Bạch, mất trí nhớ vẫn còn thích dối như ?"

Khoảng cách quá gần, cô thậm chí thể cảm nhận sự khác thường cơ thể , tay đang định trượt xuống , đàn ông mặt đột nhiên cúi đầu nhanh chóng hôn cô một cái, đó mãnh liệt đẩy cô , bước lớn chạy như trốn thoát về phía nhà vệ sinh.

Vân Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-572-nguoi-nay-lai-bat-dau-kho-chieu-roi.html.]

"Hôn xong , rửa tay!"

Mặt Thẩm Tô Bạch đỏ , giọng khàn như cảm, bước chân loạn xạ.

Tạ Vân Thư bụm miệng một tiếng, thần tình vui vẻ bếp nấu cơm, cô đột nhiên quá mong đợi Thẩm Tô Bạch khôi phục trí nhớ nữa, bởi vì Thẩm Tô Bạch như thực sự quá vui.

Lúc ăn cơm, mặt Thẩm Tô Bạch vẫn còn đỏ.

Tạ Vân Thư trêu nữa, hỏi về chuyện công ty của : "Tổng bộ Viễn Dương Ngoại Thương ở Hải Thành, thời gian liên hệ bên đó ?"

Anh lẽ trực tiếp buông tay quản ?

Thẩm Tô Bạch giọng vẫn còn tự nhiên: "Ngày thứ hai xảy t.a.i n.ạ.n gọi điện thoại qua đó, đơn đặt hàng bên đó chuyên trách, họ định kỳ báo cáo công việc với , sẽ ảnh hưởng."

Tạ Vân Thư ấm ức lên tiếng: "Vậy là mất trí nhớ, chỉ ảnh hưởng thôi đúng ."

Thẩm Tô Bạch ánh mắt bắt đầu bay lượn: "Sổ tiết kiệm của hẳn là đều giao cho em , cần dùng tiền thể trực tiếp rút, chúng là vợ chồng, sẽ vì bản mất trí nhớ mà thực hiện trách nhiệm của chồng."

"Ồ..." Tạ Vân Thư kéo dài giọng: "Anh sẽ thực hiện trách nhiệm của chồng, thì quá !"

Buổi tối ngủ, Thẩm Tô Bạch theo lệ vẫn đợi Tạ Vân Thư tắm xong lên giường, bản mới nhà vệ sinh giải quyết vấn đề cá nhân, đợi mặc áo may ô phòng ngủ thì Tạ Vân Thư vẫn ngủ.

Một đôi mắt to chằm chằm : "Anh tắm xong ?"

Thẩm Tô Bạch nuốt nước bọt, tránh ánh mắt quyến rũ của cô, tiên kéo chăn đắp kín mít, cẩn thận xuống vị trí cạnh giường: "Tắm xong , thể ngủ ."

Tạ Vân Thư , trực tiếp hôn tới: "Vậy thực hiện trách nhiệm của chồng ."

Thẩm Tô Bạch mắt trợn to, sửng sốt, như dám tin chuyện gì đang xảy .

Tạ Vân Thư lặng lẽ hôn vài giây, ngẩng đầu lên : "Anh hôn hôn?"

Đây là vợ , là thích, sẽ vì cô mà rung động.

Thẩm Tô Bạch khắp mặt đều là sự giằng co hôn nhưng dám hôn, nhưng cuối cùng vẫn chịu nổi sự cám dỗ, giơ tay ôm lấy eo cô: "Hôn!"

cũng chỉ là hôn...

Ngay lúc Tạ Vân Thư chuẩn giơ tay kéo tấm chăn , Thẩm Tô Bạch hoảng hốt che áo may ô của : "Chỉ hôn thôi ?"

Tạ Vân Thư chỉ phần của : "Rõ ràng ."

Thẩm Tô Bạch thở gấp: "Anh..."

Tạ Vân Thư trở vị trí cũ: " đây chuyện đó của lắm, ngờ mất trí nhớ vẫn , bây giờ chúng vẫn con chứ?"

Lời dối của cô thực sự quá chân thật, tay Thẩm Tô Bạch che áo may ô buông lỏng: "Anh chỗ nào ?"

Tạ Vân Thư liếc : "Vậy chứng minh bản ."

Trong ánh mắt giằng co hoảng loạn của Thẩm Tô Bạch, cô đầy tính ám chỉ: "Đáng lẽ t.a.i n.ạ.n xe chạm chỗ đó ? Trước đây bình thường, bây giờ càng bình thường hơn ?"

Tay Thẩm Tô Bạch buông , ánh mắt đổi, yết hầu cũng trượt nặng một cái.

Tạ Vân Thư trêu vài câu, phát tiết chút uất khí trong lòng vì thỏa mãn, tâm tình liền hơn nhiều. Kỳ thực cô cũng thực sự , chỉ là mỗi bộ dạng liệt phu trinh tiết như thực sự quá tức .

Hơn nữa, từ khi quen Thẩm Tô Bạch, sự tương tác giữa hai lúc cô chiếm thượng phong thực sự quá ít, ai bảo đàn ông trong bụng đầy mưu mô, nhân lúc mất trí nhớ tranh thủ thắng vài ván thì thực sự quá thiệt thòi.

Cô khẽ một tiếng, giọng điệu chế nhạo: "Ngủ thôi, Tiểu Bạch ca."

Lời dứt, đàn ông bên cạnh giữ chặt gáy cô, mãnh liệt hôn tới...

Loading...