Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 562: Đang Yêu Đương Với Thẩm Tô Bạch Cách Đây Vài Năm

Cập nhật lúc: 2025-11-04 15:41:57
Lượt xem: 99

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Tô Bạch luôn cảm giác như trong lòng ai đó buộc một sợi dây vô hình, chặt cũng lỏng, cứ liên tục kéo khiến tim ngứa ngáy khó chịu. Anh tự nhiên nới lỏng cổ áo: "Em lo lắng cho ?"

Tạ Vân Thư liếc một cái: "Anh xem? Anh là đàn ông của em, em lo cho thì lo cho ai?"

Đàn ông của cô ...

Gương mặt thanh lãnh, đoan chính của Thẩm Tô Bạch nữa ửng nóng. Ánh mắt lén liếc về phía nhà bếp: "Nấu cơm gì ăn đây?"

Tạ Vân Thư mở tủ lạnh xem xét: "Muộn thế , hấp ít cơm, dùng thịt xào cà tím ăn thôi, đơn giản một chút."

xong, lấy sườn non đông lạnh trong tủ bỏ chậu nước: "Để rã đông cho hết máu, ngày mai em nấu canh sườn cho uống. Chợ gần đây nhất ở chỗ nào? Ngày mai em tranh thủ thời gian mua thêm ít trứng gà và thịt bò."

Thẩm Tô Bạch vẫn quen với việc trong cuộc sống đột nhiên xuất hiện thêm một . Giọng điệu cô quá đỗi quen, cố gắng hồi tưởng nhưng bất lực, đầu óc trống rỗng, trong ký ức là những gã đàn ông da đen, sắt đá trong quân ngũ...

"Anh cũng rõ lắm, ngày mai hỏi thăm xung quanh tìm một chút."

Thẩm Tô Bạch thấy Tạ Vân Thư bếp bắt tay việc, vô thức xắn tay áo sơ mi lên và cũng theo : "Anh cũng nấu ăn, để phụ giúp em."

Tạ Vân Thư ngẩng đầu lên: "Anh rửa sạch thịt cắt thành miếng, cả cà tím cũng cắt nốt, cứ theo cách bình thường là ."

Thẩm Tô Bạch trong lòng thấy kỳ lạ khó hiểu: "Bình thường cũng thường xuyên nấu ăn ?"

Hình như cô lệnh cho thuần thục, thường xuyên nấu ăn cho cô?

Tạ Vân Thư lúc mới tranh thủ một cái: " , chỉ cần chúng ở nhà, đều là nấu ăn. Còn vì nấu ăn ngon bằng Tống Sơn Xuyên, nên lén xem sách dạy nấu ăn của ."

Lúc Tống Sơn Xuyên dạy học trò, đều mang theo sách dạy nấu ăn. Anh giỏi nghiên cứu và ghi chép, mỗi món ăn đều thử qua mấy cách , ghi chép nên cho gì , như thế nào, quy trình, thời gian, từ đó chọn cách ngon nhất.

, danh hiệu quán quân đầu bếp của Tống Sơn Xuyên là xứng đáng.

Thực Thẩm Tô Bạch nấu ăn cũng khá, nhưng sự lắm mồm của Lâm Thúy Bình, khó tránh khỏi chút hiếu thắng của đàn ông. Đáng tiếc, Đội trưởng Thẩm cái gì cũng giỏi, nhưng về mặt nấu nướng thì thực sự bằng Tống Sơn Xuyên.

Tạ Vân Thư cũng tại nhất định tự so đo với chính , cô tham ăn đến thế! lúc Thẩm Tô Bạch lén xem sách dạy nấu ăn của Tống Sơn Xuyên, cô vẫn điều vạch trần.

Thẩm Tô Bạch nhíu mày: "Tống Sơn Xuyên là ai? Còn nữa, tại lén xem sách dạy nấu ăn?"

Anh cũng quá quan trọng chuyện ăn uống, nấu ăn là vì cảm thấy đây là một trong những kỹ năng con cần nắm vững. Bình thường một đa phần ăn tạm ở căng tin, mấy khi cần nấu nướng.

, thể tưởng tượng , lén lút xem thực đơn!

Tạ Vân Thư cảm thấy Thẩm Tô Bạch mất trí nhớ khá thú vị, bật khẽ: "Bởi vì thích thể diện, nên mới lén xem đó thôi."

cho chồng thể diện, đều giả vờ như thấy.

Thẩm Tô Bạch dừng tay cắt thịt, lộ vẻ mặt khó : "Anh thích thể diện?"

Tạ Vân Thư liếc xéo : "Không thì ?"

Ai thể giả bộ giỏi như ?

Thẩm Tô Bạch biểu cảm nghiêm túc: "Không thể nào."

Tạ Vân Thư bĩu môi: "Được , , chân thành nhất, chính trực nhất, ?"

Thẩm Tô Bạch cô từ cao: "Đương nhiên là ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-562-dang-yeu-duong-voi-tham-to-bach-cach-day-vai-nam.html.]

Đánh giá của ngoài về luôn như thế.

Tạ Vân Thư định cho bệnh nhân một chút thể diện: "Ừm ừ, Tiểu Bạch yêu, ơn cắt thịt nhanh lên , nước em đun sắp sôi đây."

Tiểu Bạch, đây là xưng hô gì kỳ quặc ?

Thẩm Tô Bạch nhíu chặt mày, khi kết hôn, ít khi biểu cảm nghiêm túc như mặt Tạ Vân Thư, đa phần là lười biếng phóng khoáng, lúc chỉ hai còn chút khí chất lưu manh.

Tạ Vân Thư cảm giác như đang vượt qua gian thời gian, yêu đương với Thẩm Tô Bạch của vài năm .

Cô đưa tay ấn nhẹ chân mày : "Mau cắt thịt , đơ đó ?"

Vẻ mặt nghiêm túc của Thẩm Tô Bạch lập tức giảm sút, theo phản xạ tự nhiên, nắm lấy tay cô đưa lên môi.

Hành động , cả hai đều sững sờ.

Thẩm Tô Bạch như bỏng tay vội vàng buông , một câu xin cúi đầu cắt thịt một cách chăm chú, dường như cô thực sự trở thành yêu tinh, khiến dám thẳng nữa.

Tạ Vân Thư thấy buồn chua xót, nếu là Thẩm Tô Bạch khi mất trí nhớ, bước tiếp theo chắc sẽ thế thế nọ ...

Lúc ăn cơm, Thẩm Tô Bạch lẽ rút kinh nghiệm, ngay ngắn, lưng thẳng tắp, chỉ im lặng ăn cơm, một lời.

Vân Vũ

Bản Tạ Vân Thư mệt đói, đến bây giờ mới thực sự thả lỏng. Từ hôm tin gặp nạn cho đến lúc gặp , đầu óc cô như căng một sợi dây, giờ đột nhiên buông lỏng, cô cũng chẳng năng gì nữa.

Hai gần như im lặng ăn xong bữa cơm. Tạ Vân Thư mắt còn mở nổi nữa, cô dậy thu dọn bát đĩa với khuôn mặt đầy mệt mỏi: "Anh nghỉ ngơi ."

Thẩm Tô Bạch gì, từ tay cô tiếp nhận bát đũa: "Anh rửa, em nghỉ ."

Khuôn mặt nhỏ nhắn như bàn tay, đôi mắt to là hai quầng thâm, chuyện cũng khí , như một đóa hồng mưa tạt ướt, khiến sợi dây trong lòng thắt chặt thêm. Cảm xúc xa lạ, nhưng Thẩm Tô Bạch thể phân biệt đây là sự thương xót.

Anh thương xót cô, cũng xót xa cho cô.

Tạ Vân Thư ngáp một cái, bình thường Thẩm Tô Bạch cũng thường xuyên rửa bát, cô gật đầu: "Vậy em tắm đây."

Căn nhỏ tuy lớn, nhưng phong cách trang trí khá hiện đại, phòng tắm cũng bên trong phòng, điểm duy nhất lẽ là phòng nhỏ, ngoài phòng khách , chỉ một phòng ngủ và một phòng sách.

Đợi Thẩm Tô Bạch rửa bát xong , trở về phòng ngủ thì Tạ Vân Thư cởi quần áo, bộ đồ ngủ dây đơn giản, giường chuẩn ngủ .

Anh vội lưng : "Sao em cởi đồ ?"

Tạ Vân Thư thực sự quá mệt, còn sức đùa giỡn với nữa, tự kéo chăn đắp lên : "Anh cũng mau tắm rửa ngủ , đừng gội đầu , đợi vài hôm nữa đến bệnh viện băng xem vết thương thế nào ."

xong lật , nhắm mắt .

Thẩm Tô Bạch thấy phía còn động tĩnh, , chỉ thấy giường chìm giấc mộng...

Bây giờ đang là mùa hè, Bành Thành vốn nóng, nên Tạ Vân Thư chỉ đắp một tấm chăn mỏng, che hết đường cong uyển chuyển, một cánh tay trắng nõn lộ ngoài, khuôn mặt xinh xắn chìm trong mái tóc đen dài.

Thẩm Tô Bạch lịch sự , nhưng bước chân như đóng đinh đất, trong cơ thể một ký ức quen thuộc xa lạ bắt đầu thức tỉnh.

Anh thở dài một , đột nhiên rời với bước chân lớn, dáng chút mất tự nhiên.

Sao cô thể ngủ nhanh như , còn thả lỏng đến thế, cô yên tâm đến với ? Chẳng lẽ sợ gì cô ?

 

Loading...