Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 560: Thẩm Tô Bạch mất trí nhớ có chút đáng yêu
Cập nhật lúc: 2025-11-04 15:41:55
Lượt xem: 91
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu con , bây giờ đứa bé hẳn là còn nhỏ...
Khi đang suy nghĩ về những vấn đề , Thẩm Tô Bạch ý thức rằng mỗi câu của Tạ Vân Thư, đều tin tưởng. Hoàn khác với lúc đối diện với Kỷ Tiêu, phụ nữ tỏ hình như yêu , thậm chí còn cùng gặp t.a.i n.ạ.n xe, nhưng đối với những lời của cô về việc là tình, tin một câu nào.
từ khi Tạ Vân Thư xuất hiện, cho dù quên mất cô, cũng quên mất cách họ quen và kết hôn thế nào, trong tiềm thức từng hoài nghi, Tạ Vân Thư là vợ .
Tạ Vân Thư liếc một cái nhẹ nhàng: "Không con, cũng thai."
Không ? Chẳng lẽ tình cảm của họ ?
Thẩm Tô Bạch nghi hoặc, trai cả và trai hai của đều là kết hôn mấy tháng thì vợ thai, kết hôn gần một năm , vẫn con ?
Hơn nữa, cảm thấy cho dù con, cũng bài xích.
Tạ Vân Thư tức quên mất , nhưng ngừng nhắc nhở bản , là bệnh nhân, thể nổi giận.
Vân Vũ
Vừa mới cởi áo khoác, còn chỗ khác, như thể cô là yêu tinh nữ ác ý gì đó.
Giữa bọn họ, trâng tráo, hổ rõ ràng là !
Cô nheo mắt, ác ý mở miệng: "Chuyện đó của lắm, nên con, nhưng cần lo lắng, tình cảm chúng , ảnh hưởng ."
Lúc , Thẩm Tô Bạch chỉ là đồng tử rung động, cả bật dậy, kiên định chút do dự phủ nhận: "Không thể nào!"
Quả nhiên, dù mất trí nhớ, phương diện vẫn là c.h.ế.t cũng giữ thể diện.
Tạ Vân Thư khẩy, cố ý kéo dài giọng điệu: "Ồ..."
Thẩm Tô Bạch: "..."
Hắn xác thực là nhớ bất kỳ chuyện chăn gối vợ chồng nào, trong ký ức của , bản vẫn còn là...
"Khụ khụ..." Thẩm Tô Bạch ho dữ dội hai tiếng, nhanh chóng chuyển chủ đề: "Cô bận , xem tài liệu công ty."
Bóng lưng cao lớn ngoài vẻ vội vã và chật vật, khiến Tạ Vân Thư , cô đột nhiên nghĩ đến lúc quen Thẩm Tô Bạch, là đội trưởng Thẩm mạnh mẽ và trầm , dáng vẻ như bây giờ quả thực là đầu tiên thấy.
Tạ Vân Thư khẽ nhếch mép, Thẩm Tô Bạch mất trí nhớ chút đáng yêu là thế nào?
Hình như cô cũng tức giận lắm nữa...
Sắp xếp đồ đạc xong xuôi, cũng lấy bản thiết kế , Tạ Vân Thư chuẩn một chuyến đến công trường, bên đó bây giờ vẫn là một vùng đất hoang, xung quanh những công trình kiến trúc gì, tình hình địa chất , mặc dù đó rõ, nhưng tổng tự xem xét.
Bước từ phòng ngủ, cô một bộ quần áo, áo cộc tay trắng và một chiếc quần bò xanh, trông còn nhỏ hơn nhiều so với dáng vẻ đó, giống như một nữ sinh đại học nghiệp.
Thẩm Tô Bạch tuổi hiện tại của sắp hai mươi chín, nghĩ đến tuổi của Tạ Vân Thư giấy đăng ký kết hôn, trong lòng trào dâng một cảm xúc khó tả, cưới một cô vợ còn nhỏ hơn những năm tuổi!
Hắn lớn hơn cô nhiều như , nghĩa là lúc hai mươi tư tuổi chuyển ngũ giải ngũ, cô mới chỉ mười chín tuổi.
Tạ Vân Thư đưa tay xem đồng hồ: " ngoài một chút, sáu bảy giờ tối sẽ về, đợi về nấu cơm nhé."
Thẩm Tô Bạch sofa, hình như chuyên chú xem tài liệu trong tay, liền ừ một tiếng: "Được."
Tạ Vân Thư mím môi, nếu Thẩm Tô Bạch mất trí nhớ, chắc chắn sẽ cùng cô đến công trường, nhưng bây giờ chỉ đó, một câu "".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-560-tham-to-bach-mat-tri-nho-co-chut-dang-yeu.html.]
Taxi ở Bành Thành thuận tiện, đời sống về đêm cũng phong phú, đừng sáu bảy giờ, cho dù là mười một giờ đêm, phố lớn cũng là .
Mở cửa, Tạ Vân Thư ngoảnh đầu Thẩm Tô Bạch một cái: "Vậy đừng chạy lung tung nhé."
Thẩm Tô Bạch vẫn ngẩng đầu: " ."
Hắn tuy mất trí nhớ, nhưng đầu óc hỏng, cho dù ngoài cũng đến nỗi lạc đường.
Tạ Vân Thư lúc mới yên tâm ngoài, chuẩn sang phố đối diện bắt một chiếc xe đạp, lúc một chiếc xe con màu trắng dừng mặt cô, kính xe hạ xuống lộ khuôn mặt tuấn tú của Ký Tư Viễn: " là sẽ ngoài mà, lên xe ."
Tạ Vân Thư chớp mắt: "Sao ở đây?"
Ký Tư Viễn chỉ một tòa nhà ba tầng xa: "Nhà ở đó đó, tối nay cùng Thẩm Tô Bạch đến nhà dùng cơm , từ sáng gọi điện bảo chăm sóc cho , đầu bếp nhà từ trưa bắt đầu nấu ăn ."
Chỉ là Ký Tư Viễn Tạ Vân Thư từ bệnh viện về, chắc chắn sẽ đến công trường , nên lái xe đến xem, ngờ trùng hợp như , thực sự gặp Tạ Vân Thư đang định ngoài.
Tạ Vân Thư quen thuộc với Bành Thành, Ký Tư Viễn lái xe đương nhiên thuận tiện hơn nhiều, cô kết hôn với Thẩm Tô Bạch một năm , cũng nhận Chu Mỹ Trân nuôi, khách khí trực tiếp mở cửa xe: "Vậy đưa đến công trường nhé."
Ký Tư Viễn nhướng mày: "Đến cả tiếng '' cũng chịu gọi."
Tạ Vân Thư "hừ hừ" với một tiếng: "Anh hai, phiền đưa em đến công trường."
Ký Tư Viễn sờ sống mũi, nhếch miệng : "Sao cảm thấy gọi ' hai' như đang c.h.ử.i ?"
Hai một thời gian gặp, đặc biệt là khi Tạ Vân Thư kết hôn, Ký Tư Viễn trở về Bành Thành, giữa chừng thậm chí điện thoại cũng ít gọi, bây giờ gặp cũng cảm giác xa lạ gì.
Hình như vẫn như hồi ở đại, chỉ là bây giờ thêm một tầng quan hệ .
Về chút rung động trong lòng , Ký Tư Viễn sớm chôn vùi từ khi Tạ Vân Thư kết hôn, còn Tạ Vân Thư từ đầu đến cuối đều chút tâm tư đây của Ký Tư Viễn.
Xe rời , Thẩm Tô Bạch vốn đang cúi đầu xem tài liệu ngẩng lên trầm tư.
Công trường bắt đầu dọn dẹp cỏ dại và rác, Lý Thắng Lợi và Hàn Cảnh Hòa đều ở đó, bên đường trống trải đỗ mấy chiếc máy xúc, công nhân cũng đang việc trật tự.
Lý Thắng Lợi thấy Tạ Vân Thư lập tức đón lên: "Muội , chồng cô chứ?"
Tạ Vân Thư lắc đầu: "Không chuyện gì lớn."
Lý Thắng Lợi thở dài: "Cái đầu con thật thể , xe đ.â.m một cái mất trí nhớ ?"
Tạ Vân Thư khi gặp Thẩm Tô Bạch, trong lòng còn khó chịu sợ hãi nhiều như nữa, cô một tiếng: "Chỉ là tạm thời thôi, Lý, công trường thế nào ?"
Lý Thắng Lợi đội một chiếc mũ bảo hộ màu trắng đầu, chỉ về phía chiếc máy xúc đằng : "Công tác chuẩn tiền kỳ nửa tháng, thời tiết bên Bành Thành nóng quá, giữa trưa căn bản việc , đợi mặt trời đỡ gay gắt mới ."
Tạ Vân Thư gật đầu: "Đợi phần chính thành, thời tiết sẽ mát mẻ hơn, lúc đó đẩy nhanh tiến độ là ."
Nói đến đây cô đột nhiên nhớ điều gì: "Anh Lý, chuyện đến Bành Thành với chị dâu? Bao nhiêu ngày tin tức của , chị sốt ruột lắm ."
Lý Thắng Lợi tưởng Quách Thái Hà gọi điện cho Tạ Vân Thư, cảm thấy mặt mũi còn chỗ nào để mất: "Một chút chuyện nhỏ, cô gọi điện ngừng, phiền ?"