Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 555: Mục Đích Nói Dối Của Cô Là Gì
Cập nhật lúc: 2025-11-04 15:41:50
Lượt xem: 95
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ý nghĩ đầu tiên của Tạ Vân Thư là công trường xảy chuyện: "Anh Lý, thi công thuận lợi ?"
Giọng của Lý Thắng Lợi vang lên từ đầu dây bên : "Công trường chuyện gì, hiện tại đang xây lán công nhân, hai ngày nữa là thể khởi công. Là Thẩm Tô Bạch xảy chuyện."
"Cái gì?"
Tạ Vân Thư gần như nghi ngờ tai vấn đề, cô bản năng hỏi một nữa: "Anh ai xảy chuyện?"
Giọng Lý Thắng Lợi cũng vẻ gấp gì lắm: "Huynh Tô Bạch chiều nay t.a.i n.ạ.n xe, , chỉ thương nhẹ ngoài da thôi. mà…"
Giọng dừng một chút: "Hắn dường như nhớ gì hết."
……
Bệnh viện Bành Thành.
Mạnh Dật Ninh Thẩm Tô Bạch với vẻ mặt kỳ quái: "Anh thật sự nhớ gì hết ? Chuyện tự cưới vợ cũng quên ?"
Thẩm Tô Bạch cúi đầu giấy tờ và tấm ảnh trong tay, trong đó xa lạ quen thuộc. Một đôi nam nữ trẻ tuổi, trong đó rạng rỡ là , còn cô gái trẻ bên cạnh nên miêu tả thế nào đây?
Rất , cũng trẻ, và là vợ của .
Thẩm Tô Bạch cất tấm ảnh , sắc mặt bình thản: " , về tình hình hiện tại ."
Biểu hiện của thực sự giống một mất trí nhớ. Mạnh Dật Ninh đ.â.m nghi ngờ chẩn đoán sai lầm của bác sĩ. Ký ức của Thẩm Tô Bạch dừng ở thời điểm bốn năm khi thương giải ngũ, thậm chí cả ký ức về Hải Thành cũng .
Thấy Mạnh Dật Ninh gì, Thẩm Tô Bạch nhíu mày: "Không chúng hợp tác mở công ty ngoại thương ?"
Mạnh Dật Ninh lấy tinh thần, vội vàng qua tình hình đại thể hiện tại, cuối cùng bổ sung một câu: "Bên Lý gọi điện cho Vân Thư , chắc ngày mai hoặc ngày cô sẽ đến Bành Thành."
Thẩm Tô Bạch gật đầu: " ."
Bị một vết thương nặng, mở mắt thì thời gian nhảy đến bốn năm . Hắn những rời khỏi quân đội, cũng theo con đường chính trị, mà mở một công ty, và cưới một phụ nữ.
Người phụ nữ là Hải Thành, kém những năm tuổi, và họ kết hôn gần một năm …
Bây giờ cảm thấy thế nào?
Thẩm Tô Bạch bóp nhẹ thái dương, nghĩ đến trong tấm hình, nhưng từ nội tâm dường như cũng mấy bài xích.
Mạnh Dật Ninh liếc một cái: "Vậy nghỉ ngơi ở bệnh viện , ngày mai sẽ đến thủ tục xuất viện cho . Bác sĩ đầu va đập, nhưng nghiêm trọng, trong điều kiện bình thường thì hai ba tháng là thể hồi phục trí nhớ."
Thẩm Tô Bạch nhíu mày: " t.a.i n.ạ.n xe như thế nào?"
Mạnh Dật Ninh chỉ Kỷ Tiêu đang trong góc: "Lúc đó và tiểu thư Kỷ ở cùng , hình như là đ.â.m xe tải."
Thẩm Tô Bạch nhạy cảm nheo mắt : "Tài xế đ.â.m ? Vụ t.a.i n.ạ.n trách nhiệm thuộc về ai?"
Mạnh Dật Ninh chột , em giả vờ mất trí nhớ chăng? Làm gì chuyện mở mắt nhớ gì hết, mà vẫn nhớ truy cứu trách nhiệm của gây tai nạn?
Vân Vũ
Kỷ Tiêu trong lòng hoảng hốt, vội vàng giải thích: "Thực lúc đó đ.â.m trúng, chỉ là lúc tránh xe trượt bánh thôi."
"Xe tải ngược chiều?" Thẩm Tô Bạch cô , chỉ là hỏi với giọng điệu bình thường, nhưng khiến Kỷ Tiêu toát hết cả mồ hôi lạnh.
Kỷ Tiêu c.ắ.n môi : "Lúc đó đầu óc em trống rỗng, chỉ nhớ là để tránh xe, giờ thì nhớ gì hết…"
Mạnh Dật Ninh cũng kỳ lạ cô một cái, nhớ lúc đó Kỷ Tiêu chi tiết, là xe trượt bánh lật nghiêng, giờ nhớ gì hết, lẽ nào thật sự vì quá sợ hãi nên quên hết ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-555-muc-dich-noi-doi-cua-co-la-gi.html.]
Kỷ Tiêu tim đập thình thịch, ngờ Thẩm Tô Bạch dù mất trí nhớ vẫn cẩn trọng như .
Cô lập tức đỏ mắt: "Thẩm tổng, lúc đó em cũng suýt mất mạng, thật sự nhớ nữa…"
Thẩm Tô Bạch lặng lẽ cô một lúc, gật đầu: "Được, ."
Mạnh Dật Ninh đưa tay xem đồng hồ: "Được , thấy khỏe lắm, đầu óc còn dùng hơn lúc nữa. về đây."
Ngoài cái băng gạc đầu, Thẩm Tô Bạch trông như còn thể đ.á.n.h bại hai thằng như nữa. Anh ở đây chăm sóc bệnh nhân cái gì chứ?
Trước khi rời , Mạnh Dật Ninh lịch sự Kỷ Tiêu một cái: "Tiểu thư Kỷ về ? lái xe tiễn cô một đoạn."
Kỷ Tiêu : "Không cần , một lúc nữa em taxi cũng . Đợi lô hàng phân lưu xong, em cũng về Hồng Kông , đúng mua ít đồ mang về."
Mạnh Dật Ninh rời .
Trong phòng bệnh, Thẩm Tô Bạch cúi đầu xem tài liệu công ty . Dù nhớ chuyện xảy mấy năm nay, nhưng bộ não vẫn linh hoạt, nhanh chóng nắm rõ lộ trình phát triển gần đây của công ty và các hợp đồng đang ký kết.
Hình như còn lấy một miếng đất, lấy cho vợ ?
Thẩm Tô Bạch với ký ức dừng ở tuổi hai mươi lăm, cảm thấy hai chữ 'vợ' chút xa lạ, nhưng vẫn cẩn thận lật tài liệu về miếng đất đó, thứ hiện mắt là một bản thiết kế vẽ tay, đó dùng bút chì ba chữ Tạ Vân Thư.
Thẩm Tô Bạch nhướng mày, hình như Mạnh Dật Ninh cũng hiểu rõ lắm về Tạ Vân Thư, nên cũng nhiều, chỉ mở một công ty xây dựng, còn lúc đó để đuổi theo cô kết hôn, đến công việc của cũng bỏ.
Suy nghĩ đầu tiên của là thể nào, nhưng cách nào giải thích vì đến Bành Thành mở công ty ngoại thương, còn dùng bộ gia sản để lấy một miếng đất.
Ở phía bên , Kỷ Tiêu cũng đang lén quan sát Thẩm Tô Bạch, cô phát hiện khi Thẩm Tô Bạch nhắc đến tên Tạ Vân Thư, sắc mặt khác với khi, ít nhất là cái vẻ đa tình sâu đậm khiến ghen tị…
Cô động lòng, ngẩng đầu lên gọi khẽ một tiếng đầy dịu dàng: "Tô Bạch."
Thẩm Tô Bạch gần như quên mất trong phòng bệnh còn một nữa. Hắn đang mải mê xem tài liệu, tưởng rằng Kỷ Tiêu . Hiểu về phụ nữ Hồng Kông , cũng chỉ giới hạn ở nhân viên công tác bên phía đối tác cử đến, lúc xảy t.a.i n.ạ.n xe, tình cờ cùng ở một chiếc xe với .
Nghe thấy tiếng Kỷ Tiêu, nhíu mày: "Có chuyện gì?"
Kỷ Tiêu c.ắ.n môi: "Anh liền cả em cũng quên ."
Thẩm Tô Bạch thong thả cô : "Tiểu thư Kỷ, ý cô là gì?"
Kỷ Tiêu với đôi mắt ngấn lệ: "Trước khi xảy tai nạn, còn để em ở Bành Thành cùng , Tạ Vân Thư đến. Nếu vì lý do gia đình, thể nào cưới cô …"
Thẩm Tô Bạch gõ gõ đầu giường, giọng điệu chút giễu cợt: "Tiểu thư Kỷ, ý cô là ép buộc cưới vợ , thực thích là cô?"
Kỷ Tiêu tim đập thình thịch, cô Thẩm Tô Bạch khi nào sẽ hồi phục trí nhớ, nhưng lúc quan trọng xảy t.a.i n.ạ.n xe, là ông trời cũng đang giúp cô , cô nhất định nắm lấy cơ hội .
Thế là cô ửng hồng mặt: "Em tình hình gia đình , sẽ cho phép cưới em, nhưng em ngại l..m t.ì.n.h nhân của , dù danh phận…"
Một phụ nữ , chân tình và đòi hỏi gì, là mơ ước của đàn ông ?
Hơn nữa, bây giờ Thẩm Tô Bạch tạm thời quên mất tình yêu dành cho Tạ Vân Thư…
Thẩm Tô Bạch cô với vẻ mặt nửa nửa : "Tiểu thư Kỷ, mục đích dối của cô là gì?"