Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 542: Chết thật tốt, kiếp sau cũng đừng xuất hiện nữa

Cập nhật lúc: 2025-11-04 15:41:08
Lượt xem: 110

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ban đầu, Giang Nam Thành vốn định tính chuyện từ từ, vội vã ép bà Trương về Bắc Kinh, dù thì cũng tin chắc những bức họa và thư pháp sớm muộn gì cũng sẽ thuộc về gia tộc họ Trình. giờ đây, một loạt biến cố xảy liên tiếp khiến trở tay kịp, cảm thấy đây quá nhân từ, quá nhu nhược!

Thẩm Tô Bạch Thâm Quyến một bước, còn Lý Thắng Lợi và Hàn Cảnh Hòa cũng nhận điện thoại của Tạ Vân Thư, hai từ Bắc Kinh cũng đáp tàu hỏa đến Thâm Quyến. Ban đầu, Tạ Vân Thư định bảo hai họ mua vé máy bay, nhưng khi giá vé, hai kiên quyết từ chối.

Tạ Vân Thư từ Bắc Kinh đến Thâm Quyến tàu hỏa mất hai ngày hai đêm, để họ chịu thiệt, nên tiền vé máy bay hình thức phụ cấp lương.

Trước khi rời Bắc Kinh, Hàn Cảnh Hòa về trường một chuyến để lấy hồ sơ, tình cờ gặp mấy chế nhạo và Nhâm Bình Sinh. Giờ đây, đều , mấy đều phân về Công ty Xây dựng Số 1, nhưng ai cũng là nhân viên thiết kế.

Tuy nhiên, đều mặc áo sơ mi trắng và quần tây đen, trông chỉn chu, thấy Hàn Cảnh Hòa, họ liếc trao đổi một ánh mắt khó tả.

Một đứa con nhà nông dân nghèo khó, dám từ bỏ công việc biên chế, theo một nữ chủ tư nhân, não c.h.ế.t nước . Họ cũng từng thấy Tạ Vân Thư TV, mấy gã đàn ông còn bí mật bàn tán với giọng điệu bệnh hoạn, rằng Nhâm Bình Sinh và Hàn Cảnh Hòa chắc nữ chủ mê hoặc...

Hàn Cảnh Hòa mặc kệ, thẳng đến chỗ giáo viên chủ nhiệm lấy hồ sơ: "Thưa thầy, ngày mai em tàu đến Thâm Quyến."

Giáo viên chủ nhiệm ngạc nhiên: "Đến Thâm Quyến? Em tham gia dự án khu chung cư Hoa Kiều ở Bắc Kinh ?"

Hàn Cảnh Hòa giải thích: "Tổng giám đốc Tạ của chúng em nhận một khu đất ở Thâm Quyến, em đến đó công tác thiết kế."

Giáo viên chủ nhiệm nhớ và Nhâm Bình Sinh từng , liền hỏi với chút ghen tị: "Lương bên Thâm Quyến chung khá cao..."

Ở Bắc Kinh nhận lương cao như , nghiệp cao gấp mấy lương của giáo viên chủ nhiệm, đến Thâm Quyến chẳng còn cao hơn nữa?

Hàn Cảnh Hòa định mở miệng, giáo viên chủ nhiệm lập tức ngắt lời: "Thôi, đừng nữa, thầy cũng lắm..."

Lần lương của hai , thầy ghen tị đến mức cả đêm ngủ , thôi đừng nữa, thì thấy khó chịu.

Tuy giáo viên chủ nhiệm , mấy ha hả, gã đầu lên tiếng: "Thầy ơi, thầy cũng đừng hỏi nữa, Cảnh Hòa ở doanh nghiệp tư nhân mấy ngày nữa đây. Đến lúc đơn vị nào, chẳng về Tây Bắc trồng ruộng ? Đến lúc đó đừng lóc đến xin thư giới thiệu việc ..."

Giáo viên chủ nhiệm sắc mặt kỳ lạ, gì.

Hàn Cảnh Hòa bình tĩnh mấy : "Việc cần bận tâm, công ty xây dựng Hải An của chúng chỉ thể phát triển ngày càng hơn."

cảm thấy càng buồn hơn: "Chúng ở công ty xây dựng ký túc xá của đơn vị để ở, buổi trưa còn căng tin, em theo Tạ Vân Thư thì gì? Mỗi tháng chút lương , trả tiền thuê nhà, ăn uống xong còn bao nhiêu? Đến lúc đó đừng tìm chúng mượn tiền..."

Hàn Cảnh Hòa : "Chúng thì ký túc xá, nhưng phụ cấp chỗ ở và phụ cấp ăn uống, nhiều lắm, mỗi tháng chỉ tám mươi tệ thôi..."

Cái gì?

Mắt mấy gã trợn tròn, chỉ riêng phụ cấp ăn ở tám mươi, chẳng gần bằng lương của họ ? Hàn Cảnh Hòa phét đấy chứ?

"Vậy lương..."

"Lương cũng cao lắm, mỗi tháng chỉ ba trăm tệ thôi, mặc dù tổng giám đốc Tạ của chúng bản thiết kế còn hoa hồng riêng, nhưng hoa hồng chắc cũng chỉ vài trăm tệ."

Không cao lắm, chỉ ba trăm tệ thôi, chắc chỉ vài trăm tệ...

Đây lời của con ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-542-chet-that-tot-kiep-sau-cung-dung-xuat-hien-nua.html.]

Đặc biệt là Hàn Cảnh Hòa còn khiêm tốn: "Lần đến Thâm Quyến chúng cũng phụ cấp, phí công tác là một trăm năm mươi tệ, ngoài phụ cấp ăn ở cũng tăng lên một trăm tệ, dù bên Thâm Quyến tiêu dùng cũng khá cao, cũng đủ ..."

Giáo viên chủ nhiệm nuốt nước bọt, khó khăn lên tiếng: "Em đừng nữa, nhanh ."

C.h.ế.t tiệt, càng nhảy việc hơn!

Hàn Cảnh Hòa mấy gã đờ đẫn , khóe môi nhếch lên: "Làm so với các chứ, công việc biên chế bát sắt..."

Anh xong, mỉm với giáo viên chủ nhiệm nhanh chóng rời . Chiều nay còn đáp tàu, định đến trung tâm thương mại mua một bộ quần áo tươm tất, thể tổng giám đốc Tạ của họ mất mặt!

Sau khi Hàn Cảnh Hòa rời , giáo viên chủ nhiệm lũ học sinh đang im lặng, lạnh: "Bảo đừng hỏi, cứ khăng khăng hỏi! Giờ thì , đều vui, vui chứ?"

đầu mím môi: "Thưa thầy, Hàn Cảnh Hòa phét đấy chứ? Doanh nghiệp nào trả lương cao như ?"

Giáo viên chủ nhiệm trừng mắt , mới đau khổ : "Không phét chút nào, thầy còn hy vọng nó phét đấy!"

Ít nhất là với tư cách một giáo viên, thầy ghen tị với chính học sinh của !

Không , đợi đến kỳ nghỉ hè, thầy cũng mở miệng đến công ty xây dựng Hải An hỏi xem, liệu họ cần một giáo viên đại học thêm ...

Có Lý Thắng Lợi và Hàn Cảnh Hòa đến Thâm Quyến, thêm đó đó vốn là căn cứ địa của Mạnh Dật Ninh, Thẩm Tô Bạch cầu nối, công tác chuẩn khai thác đất đai nhanh chóng bắt đầu, Tạ Vân Thư cũng còn quá vội vàng nữa.

Gia tộc họ Trình vốn cũng là một đại gia tộc đông đúc, nhưng giờ đây chỉ còn mỗi Trình Giang Nam, còn Trình Thanh Quân và hai con trai giờ đều qua đời, còn bà Trương vẫn sống yên ở Hải Thành.

Những chuyện xảy trong gia tộc họ Trình, Tạ Vân Thư cũng giấu bà Trương. Dù Trình Trạch Minh cũng là đứa trẻ bà nuôi hơn mười năm, tuy con đẻ, nhưng vẫn để bà , vẫn hơn là để Trình Giang Nam đến .

Sau khi tin Trình Trạch Minh qua đời, bà Trương chỉ sững sờ trong giây lát, nhanh chóng Niệm Bằng thu hút sự chú ý: "Sắp tiểu học , sẽ bài kiểm tra đầu , mấy hôm nay tối xem TV nữa, ngoan ngoãn ôn bài ?"

Niệm Bằng như mấy đứa trẻ khác, lớn cho gì là ăn vạ chịu, dù xem TV nhưng nó vẫn ngoan ngoãn gật đầu: "Dạ, bà cố, cháu chữ."

Bà Trương bật quạt cho nó, Niệm Bằng cúi đầu học tập chăm chỉ, lòng bỗng chốc mơ hồ.

Hồi còn trẻ, bà đối xử với Trình Trạch Minh còn hơn cả con đẻ, sợ nó đói, sợ nó lạnh, việc đều tự tay , khi học cũng nghiêm khắc như , cho phép nó ngoài chơi. lúc đó, Trình Trạch Minh mười mấy tuổi gì nhỉ?

À, nó trừng mắt bà, như kẻ thù: "Bà tư cách gì quản cháu? Mẹ cháu... dì Tần sẽ trói buộc cháu như , dì chỉ mua kẹo hồ lô cho cháu thôi!"

Lúc đó bà dì Tần là ai, chỉ nghĩ là đồng nghiệp nữ của Trình Thanh Quân, mãi mới , hóa dì Tần trong miệng nó chính là đẻ của nó, còn bà trong mắt nó chỉ là một phụ nữ chiếm đoạt gia đình của nó.

Gặp gì, gặp để gì? Trình Thanh Quân và con trai hối hận vì phụ bạc bà, nhưng bà hối hận vì quen hai cha con khốn nạn đó ?!

Bà Trương từ từ một tiếng: "Tốt thật."

C.h.ế.t thật , kiếp cũng đừng xuất hiện nữa.

Vân Vũ

 

Loading...