Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 533: Niệm Bằng Đánh nhau
Cập nhật lúc: 2025-11-04 15:40:59
Lượt xem: 102
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tráng Tráng do dự ngoài cửa sổ xe: "Chú hai, mưa to thế , nếu Thái nãi nãi cho cháu nhà thì ?"
Trình Giang Nam giọng điệu kiên quyết: "Cháu chỉ là một đứa trẻ, cho dù là lạ bà cũng đành lòng để cháu ướt mưa , huống chi cháu còn là chắt của bà nữa?"
Hắn rõ đứa trẻ bà Trương nhận nuôi bên cạnh, chính là một đứa cha , chẳng bà nhận nuôi vì thương khổ ? Tráng Tráng và đứa trẻ tuổi tác cũng chênh lệch nhiều, tin bà Trương đành lòng ném đứa trẻ ngoài đường.
Kỳ thực cũng nhất thiết đón bà Trương về, mục tiêu của Trình Giang Nam là mấy bức tranh chữ quý giá . Trình gia trở dậy, đương nhiên cần vốn liếng, mà mấy bức tranh chữ chính là hy vọng của .
Bà Trương con đẻ ruột thịt, cha - Trình Trạch Minh - là đứa trẻ duy nhất bà nuôi dưỡng hơn mười năm. Cho dù xét từ góc độ nào, tương lai những bức tranh chữ cũng nên để cho Trình gia, lẽ để cho đứa trẻ tên Niệm Bằng ?
Mưa càng lúc càng to, bà Trương chiếc ghế nhỏ trong phòng nướng bánh kẹp hành. Bà nhớ tiểu thư Vân Thư cũng thích ăn, Niệm Bằng cũng thích, đằng rằng lúc cũng rảnh rỗi, chi bằng nướng nhiều một chút, lát nữa mang cho Vân Thư.
Bên ngoài tiếng gõ cửa, tiếng mưa quá lớn, lúc đầu bà Trương rõ, bởi lẽ thời điểm lẽ Niệm Bằng vẫn về.
Qua vài giây, tiếng gõ cửa lớn hơn một chút, bà thấy tiếng trẻ con, mang theo chút nức nở: "Mở cửa, mở cửa cho cháu..."
Niệm Bằng về sớm ?
Tay đang nướng bánh khựng , bà Trương liếc thời gian, tiếng trẻ con rõ ràng, trong lòng bà lo lắng Niệm Bằng ngã đường , kịp nghĩ ngợi lập tức mở toang cửa phòng: "Niệm Bằng?"
Bên ngoài một đứa trẻ ướt sũng, nhưng Niệm Bằng, mà là Tráng Tráng, con trai của Trình Chiếu Huy đến nhà vài hôm ...
Toàn đứa bé ướt nhẹp, thấy cửa mở lập tức chui , định xông tới ôm lấy bà Trương: "Thái nãi nãi!"
Bà Trương thản nhiên tránh : "Bố cháu ?"
Tráng Tráng nhớ lời Trình Giang Nam, lập tức oà lên : "Thái nãi nãi, bà cứu bố cháu với, giờ chỉ bà thể cứu bố thôi! Bà là bà nội của bố cháu, thể để bố cháu bắt giam , thể để Tráng Tráng bố..."
Đứa con trai bảy tám tuổi lóc cũng khá đáng thương, cùng tuổi với Niệm Bằng. Đến tuổi , lòng già đều mềm yếu, mà bản bà Trương vốn là một lương thiện.
Vì Trình Giang Nam tự tin, kế khổ nhục kế của sẽ tác dụng.
bà Trương chỉ lấy một chiếc khăn khô giá chậu rửa mặt đưa cho nó: "Bà quen bố cháu, cũng khả năng cứu bố cháu. Người nhà cháu ở ngoài thì mau về ."
Tráng Tráng nắm lấy bàn tay khô ráp của bà buông: "Thái nãi nãi, bà về Bắc Kinh với chúng cháu ! Bà nhiều nhiều tranh chữ , những bức tranh chữ đó dù sớm muộn cũng cho chúng cháu, bà thể đưa cho chú hai cháu bây giờ , chú thể mang cứu bố cháu!"
Vân Vũ
Thái nãi nãi tuổi cao, sớm muộn gì cũng c.h.ế.t, đến lúc đó những thứ bà để đều là của Trình gia nhà cháu ?
Bà Trương khẽ nhếch mép, Trình gia quả nhiên từ trong xương tủy đều mang theo sự tham lam ích kỷ, may mà lúc đó bà kịp thời tỉnh ngộ, rời khỏi Bắc Kinh, thì cả đời ở Trình gia cũng sống mòn mỏi đến c.h.ế.t.
Tráng Tráng thấy bà gì, tưởng bà đồng ý, càng thêm lấn tới: "Thái nãi nãi, nếu về Bắc Kinh thì dẫn theo đứa trẻ , nó Trình gia nhà cháu, chúng cháu nuôi nó !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-533-niem-bang-danh-nhau.html.]
Sắc mặt bà Trương lạnh : "Bà cũng Trình gia, cháu ngoại của bà cũng cần các nuôi."
Tráng Tráng là con trai độc nhất của Trình Chiếu Huy, từ nhỏ cưng chiều hư, bây giờ thể năng ngoan ngoãn, một tiếng một 'Thái nãi nãi', cũng là do Trình Giang Nam dạy dỗ mới gọi. Trong mắt nó, nếu bà Trương thể cứu bố nó, thì bà chỉ là một bà lão già nua.
Thấy bà Trương đồng ý, nó liền mang theo bản tính trong nhà , lăn lộn đất ăn vạ: "Cháu quan tâm, cháu quan tâm, cháu cho bà nuôi con của khác! Đồ của bà chỉ để cho chúng cháu, bắt thằng nhóc cút , nó về Bắc Kinh..."
Nó mập giọng the thé, hoà cùng tiếng mưa bên ngoài, tiếng nhức cả đầu.
Bà Trương bước tới kéo nó: "Muốn thì ngoài !"
Trình gia thật là hết , một đời bằng một đời!
Tráng Tráng đúng như tên gọi, là một đứa bé mập, cân nặng xấp xỉ tám mươi cân, gần bằng bà Trương . Nó đất lăn lộn ăn vạ, bà Trương những kéo nổi nó, ngược còn lực của nó đẩy ngã, hình gầy yếu lảo đảo lùi mấy bước.
May mà chiếc bàn chặn , bà mới ngã. Ở tuổi , xương cốt đều giòn, nếu ngã thẳng xuống hậu quả sẽ khó lường.
Những đứa trẻ trong khu nhà tập thể, dù nghịch ngợm trầm tính, cũng đứa nào cưng chiều đến mức . Đứa nào dám lăn đất ăn vạ lập tức sẽ đ.á.n.h mông, ngay cả một đứa nghịch ngợm như Lâm Tiểu Hổ cũng lễ phép với già.
Niệm Bằng thì càng cần , nó hiểu chuyện quá mức, thường thì một chút việc gì cũng tranh , thường ngày ít khi ...
Bà Trương chống tay eo, bàn, nhăn mặt vì đau, nhưng Tráng Tráng căn bản để ý, trong miệng vẫn ngừng la hét: "Đưa tranh chữ cho cháu, đưa tranh chữ cho cháu, thì cháu dậy !"
"Mày dám bắt nạt Thái ngoại ngoại!"
Một giọng trẻ con vang lên lanh lảnh, bà Trương kịp ngăn cản, Niệm Bằng tan học về, đeo cặp sách lưng xông !
Nó tuổi còn nhỏ hơn Tráng Tráng, thêm đó thuở nhỏ suy dinh dưỡng, vóc dáng thấp hơn so với bạn cùng trang lứa, nhưng hề tỏ sợ hãi, trực tiếp nhảy lên Tráng Tráng đang lăn lộn ăn vạ, nắm đ.ấ.m nhỏ đập thẳng mặt nó: "Mày dám bắt nạt Thái ngoại ngoại, mày là đứa trẻ hư, đứa trẻ hư!"
Tráng Tráng nó đ.ấ.m một cái, tiếng cũng đổi. Lớn lên như , ở nhà nó cưng chiều, ngay cả bố cũng nỡ đ.á.n.h nó, giờ đứa con hoang dám động thủ!
"Mày dám đ.á.n.h tao, đồ con hoang ai thèm nhận!" Tráng Tráng dù cũng lớn tuổi hơn, sức lực cũng mạnh hơn, lật một cái đè Niệm Bằng .
Hai đứa con trai đ.á.n.h phân thắng bại, bà Trương đẩy ngã một cái, kể đau lưng liền chạy tới can ngăn: "Niệm Bằng!"
Niệm Bằng đ.á.n.h , chú ý động tĩnh của bà Trương. Nó nghiến răng, nắm lấy tóc Tráng Tráng, dùng cách đ.á.n.h đổi một nghìn mất tám trăm, một đầu đập thẳng .
Dù , giọng vẫn vang lên lanh lảnh: "Thái ngoại ngoại, bà cần tới , cháu thể đối phó nó! Bà lên giường đợi , Tiểu di Vân Thư từng , bảo vệ bà!"
Dù lực lượng chênh lệch, nhưng cách đ.á.n.h bất chấp , khiến Tráng Tráng sợ hãi...