Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 527: Ngoài Vân Thư và Niệm Bằng, không nhận bất kỳ ai

Cập nhật lúc: 2025-11-04 15:40:53
Lượt xem: 106

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Vân Thư đẩy cửa phòng bà A Bà Trương thì thấy bà đang bên giường gấp quần áo.

Dù Ký Tư Viễn và Ký Tư An đều trở về Bành Thành, nhưng vợ chồng Chu Mỹ Trân vẫn còn ở Hải Thành theo sát dự án, đến nửa cuối năm mới về, nên thỉnh thoảng họ vẫn mang quần áo và đồ ăn đến cho Niệm Bằng.

Trẻ con lớn nhanh như thổi, những bộ quần áo mấy mặc trở nên chật chội, bà A Bà Trương liền giặt sạch sẽ, gấp gọn gàng ngay ngắn cất tủ đầu giường. Nhà nào trẻ nhỏ cần thì bà đem cho.

Người sống trong tòa nhà ống phần đông đều lương thiện, nhưng cũng ít kẻ xu nịnh, đạp xuống. Ngoài mấy như bà Triệu, bà Lâm... , thì cũng lắm kẻ lén lút chế giễu bà A Bà Trương. trừ khi họ thực sự nhảy dựng lên mặt bà, còn bình thường hiếm khi thấy bà tức giận với ai.

Tạ Vân Thư mở lời thế nào để hỏi, cô xuống bên cạnh giúp bà gấp quần áo: "A Bà, Niệm Bằng học ạ?"

Bà A Bà Trương mỉm gật đầu: "Hôm qua lẽ chơi quá vui, nửa đêm ngủ vẫn lẩm bẩm nhắc đến con sư tử đá, sáng nay dậy mắt còn nhắm tịt, hôm nay học suýt nữa thì muộn."

Khi nhắc đến Niệm Bằng, ánh mắt bà lộ rõ sự yêu thương trìu mến và ấm áp, đó là tình thương chân thật nhất của già dành cho trẻ nhỏ, mặc dù Niệm Bằng và bà hề quan hệ huyết thống.

Tạ Vân Thư bỗng nhớ đến lúc nhỏ, cô luôn đ.á.n.h với khác, một tan học về, mặt đầy thương tích, hai b.í.m tóc nhỏ cũng rối bù đỉnh đầu. Bố vẫn về, nông ở nông thôn cũng nhà, cô liền một phòng vệ sinh rửa vết thương mặt.

Lúc đó, tóc bà A Bà Trương vẫn bạc hết, bà thấy Tạ Vân Thư thì xót xa vô cùng, liền dẫn cô phòng , dùng vải sạch lau vết thương bôi thuốc, còn luộc một quả trứng gà cho cô ăn.

Vậy thì bản cô và bà A Bà Trương quan hệ huyết thống gì chứ? Cũng chỉ là một đứa trẻ nhà hàng xóm mà thôi...

Một A Bà lương thiện như , thể ba con trai bất hiếu?

Tạ Vân Thư mấp máy môi, cuối cùng vẫn hỏi : "A Bà, bảo cháu trai của bà đến đón bà về Bắc Kinh."

Tay bà A Bà Trương đang gấp quần áo khựng , khẽ : "A Bà còn tưởng hôm qua cháu đưa Niệm Bằng về sẽ nhịn nổi mà hỏi ngay, ai ngờ cháu nhịn đến bây giờ? Vân Thư, cháu so với đây nhẫn nại hơn nhiều ."

Cái tính cách nóng nảy của Tạ Vân Thư ngày , đúng là giấu nổi chuyện gì.

Tạ Vân Thư thấy sắc mặt bà A Bà Trương bình thản, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm, cô he hé: "A Bà, kể cho cháu ạ?"

Bà A Bà Trương liếc cô đầy hài hước: "Cũng thể , nhưng cháu hứa với A Bà, ngoài đ.á.n.h ."

Câu khiến Tạ Vân Thư vui, cô phồng má giả vờ tức giận: "Cháu bây giờ chín chắn lắm , mấy tháng hề đ.á.n.h !"

"Thật ?" Bà A Bà Trương liếc chéo cô, tỏ vẻ tin: "Cháu đ.á.n.h Thúy Bình ?"

Hai bọn họ, e rằng đến tám mươi tuổi, răng rụng hết cả, vẫn sẽ một đứa miệng lưỡi sắc bén, một đứa tay nhanh nhẹn!

Tạ Vân Thư chớp chớp đôi mắt to: "Không , bọn cháu là bạn nhất trong tòa nhà ống mà."

Bà A Bà Trương phớ lờ: "A Bà mà tin cháu thì quỷ, hôm qua Thúy Bình về ngoài còn lẩm bẩm cháu đá m.ô.n.g cô ."

Tạ Vân Thư: "..."

Lúc , bên ngoài vang lên tiếng động cơ ô tô, Tạ Vân Thư theo phản xạ ngoài qua cửa sổ. Ánh nắng ban mai phản chiếu lóa mắt, rõ lắm, nhưng thể thấy một đàn ông dắt theo một đứa trẻ bước xuống xe.

Đợi đến khi họ gần hơn, Tạ Vân Thư mới nghiến răng bật dậy: "Trình Giang Nam?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-527-ngoai-van-thu-va-niem-bang-khong-nhan-bat-ky-ai.html.]

Bà A Bà Trương bình tĩnh lên tiếng: "Tìm A Bà."

"A Bà?" Tạ Vân Thư đầu , nắm đ.ấ.m nắm chặt: "Hai hôm họ từng đến ? Trình Giang Nam thứ gì, bà..."

Nói đến một nửa, Tạ Vân Thu c.ắ.n chặt môi, nếu như nhà họ Trình thực sự quan hệ với A Bà, thậm chí A Bà là bà nội của Trình Giang Nam, A Bà thực sự cùng họ trở về ?

Bấy nhiêu năm nay, bà A Bà Trương luôn một sống, nhà họ Trình từng xuất hiện ở ?

, nhưng một bà thực sự sẽ nhận cháu trai của ...

Bàn tay khô ráp nhưng ấm áp của bà A Bà Trương nắm lấy tay cô: "A Bà còn trông cậy cháu và Niệm Bằng chăm sóc A Bà lúc tuổi già, cháu còn đang linh tinh nghĩ gì ?"

Sau lưng đang căng cứng của Tạ Vân Thư vì câu mà buông lỏng, cô xuống nữa: "A Bà, bà và nhà họ Trình quan hệ gì ạ?"

Bà A Bà Trương mỉm : "Không quan hệ gì."

Tạ Vân Thư rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, cô dậy, nắm đ.ấ.m một nữa siết chặt: "Bây giờ cháu sẽ đuổi thằng khốn ngay!"

Vân Vũ

Vừa xong câu đó, cô liền giật mở cửa phòng, bàn tay của Trình Giang Nam đang định gõ cửa khựng ở đó. Nhìn thấy Tạ Vân Thư, chút ngạc nhiên, thậm chí còn xoa đầu đứa trẻ bên cạnh: "Tráng Tráng, đây là dì Vân Thư của cháu."

Cậu bé trông bảy tám tuổi, cùng độ tuổi với Niệm Bằng, khuôn mặt to, ăn khá bụ bẫm, thoáng thể thấy vài phần giống với Trình Chiếu Huy. Nhìn thấy Tạ Vân Thư, bất đắc dĩ gọi một tiếng "dì".

Tạ Vân Thư chặn ngay cửa, dù chiều cao bằng Trình Giang Nam, nhưng khí thế hề kém cạnh: "Trình Giang Nam, đến nhà A Bà gì? Bà quen nhà họ Trình các , mau dắt con ngay! Đến thêm nữa, sẽ bảo đồng chí công an bắt các !"

Trình Giang Nam khẽ mím môi : "Vân Thư, tính khí của em thực sự nên thu liễm một chút, nếu thương trường sẽ dễ chịu thiệt."

Giọng điệu quen, càng chút tự nhiên, như thể chuyện ở Bắc Kinh đối đầu với Tạ Vân Thư, và để Tạ Vân Thư một tay đưa cả nhà họ Trình ngục từng xảy .

Tạ Vân Thư nheo mắt: "Cút."

Trình Giang Nam cô như đang một cô gái nhỏ nghịch ngợm: " hơn em mấy tuổi, theo lý em nên gọi một tiếng họ, so đo nhiều với em như . Hôm nay dẫn Tráng Tráng đến, là cho cháu gặp bà nội."

Tạ Vân Thư chặn ngay cửa cho : "Ai là bà nội của ? Người nhà họ Trình còn thói quen , tùy tiện nhận ?"

Trình Giang Nam cũng tức giận, ánh mắt vượt qua vai Tạ Vân Thư bên trong về phía bà A Bà Trương: "Bà nội, cha cháu bệnh nặng, e rằng cũng cầm cự bao lâu nữa. Giờ ông chỉ gặp bà một , ông nuối tiếc duy nhất trong đời thể tự gọi bà một tiếng ."

Con trai của A Bà sắp c.h.ế.t?

Tạ Vân Thư sững sờ, ngờ Trình Giang Nam dùng lý do như . Cô và bà A Bà Trương thiết như bà cháu, nhưng cái rốt cuộc quan hệ huyết thống. Con trai sắp qua đời, thực sự thể cứng rắn ?

, A Bà là một hiền lành, lương thiện...

Bà A Bà Trương chậm rãi cất bộ quần áo trẻ con trong tay tủ, chỉ liếc Trình Giang Nam: "A Bà với hôm , A Bà và nhà họ Trình quan hệ gì, cũng của ai. Con trai bệnh nặng, càng nên về nhà hết hiếu, chứ lãng phí thời gian ở chỗ A Bà.

"Đời A Bà con cháu, ngoài Vân Thư và Niệm Bằng , nhận bất kỳ ai..."

 

Loading...