Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 520: Ngươi chính là một tên hèn nhát
Cập nhật lúc: 2025-11-04 15:40:11
Lượt xem: 106
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đám đính hôn của Lâm Thúy Bình nhiều đến, ngoài gia đình cô , chỉ những nhân viên của khách sạn .
Hôm nay, Lâm Thúy Bình vốn thích dốc lực ăn diện, chỉ , cô còn vô cùng trơ trẽn đưa máy ảnh cho Tạ Vân Thư: "Cô chụp thật nhiều ảnh cho , chụp hết cuộn phim trong đó, đừng để sót một tấm nào!"
Nếu vì hôm nay là ngày đính hôn của cô , Tạ Vân Thư thật sự tát cho cô một cái. Bản cô đưa tiền mừng, đến khách sạn của ăn tiệc, giờ còn nhiếp ảnh gia miễn phí cho cô nữa ?
Đình Đình khẽ khuyên cô: "Chủ quán, cô cứ chụp . Chúng dám chụp cho quản lý Lâm, trừ cô , ai chụp đều mắng cả!"
Quản lý Lâm tuyệt đối dám mắng chủ quán Tạ, bởi vì chủ quán Tạ mà nổi giận là thật sự tay, cô thấy quản lý Lâm đ.á.n.h ít !
Tạ Vân Thư thầm doanh thu mấy tháng qua của Hải An khách sạn, cam tâm tình nguyện cầm lấy máy ảnh nhiếp ảnh gia cho Lâm Thúy Bình...
Sau khi tiệc đính hôn kết thúc, Tạ Vân Thư đưa cho Tống Sơn Xuyên một bản thiết kế: "Chỉ là nhà ở bình thường thôi, tầng ba phòng, tầng hai phòng, phía sân sân , xem chỗ nào hài lòng ?"
Tống Sơn Xuyên đưa cho Lâm Thúy Bình xem: "Em thích kiểu ?"
Lâm Thúy Bình trợn mắt: "Tạ Vân Thư thiết kế nhà cho , còn xây nhà cho , mà còn hài lòng, thì chẳng sống chán đời ?"
Tạ Vân Thư lạnh lùng một tiếng: "Lâm Thúy Bình, ngươi bao lâu đ.á.n.h ?"
Lâm Thúy Bình ngay lập tức buông lời: "Hôm nay cô một cái tát cũng đ.á.n.h !"
Tốt lắm!
Tạ Vân Thư lập tức tát m.ô.n.g cô một cái: "Bây giờ thì hài lòng ?"
Lâm Thúy Bình phùng má, đôi mắt tức giận đến nỗi chỉ còn là một khe hở: "Tạ Vân Thư, hôm nay là ngày đính hôn của , cô còn dám đ.á.n.h ! Cô mừng bao nhiêu tiền, mà dám tay như !"
"Một trăm đồng!"
"Ồ, thế thì chuyện gì nữa."
...
Đôi bạn gái ở dãy nhà ống thương ghét cuối cùng cũng đều tìm bến đỗ . Trên đường về, Tạ Vân Thư tâm trạng , cô nắm tay Thẩm Tô Bạch : "Lúc để Lâm Thúy Bình đến quản lý căn tin công trường, vốn chỉ nghĩ bản thể rảnh thời gian kiến trúc, đồng thời cũng cung cấp cho cô một công việc, nhưng ngờ cô cho một bất ngờ lớn như ."
Nếu Lâm Thúy Bình ở đó, lẽ cô vẫn chỉ mở căn tin trong nội bộ công trường, lợi nhuận mỗi tháng nhiều nhất chỉ hai ba trăm đồng, bản còn thỉnh thoảng bận tâm, căn bản thể trực tiếp mở khách sạn bên ngoài.
Càng cần đến chuyện giữ chân đầu bếp Tống Sơn Xuyên , mỗi tháng còn thể kiếm nhiều tiền như .
Thẩm Tô Bạch nghiêng đầu cô một cái: " nếu đổi thành khác, lúc Lâm Thúy Bình mất việc, lẽ chỉ sẽ và cợt."
Vợ của , tuy rằng tính tình luôn lắm, nhưng trong xương tủy vẫn luôn lương thiện như . Người lương thiện vốn dĩ nên nhận báo đáp.
Tạ Vân Thư cảm thấy vĩ đại gì: " cợt cô ? Đạp kẻ ngã xuống giếng lợi ích gì cho bản ."
Thẩm Tô Bạch một chút tò mò: "Vợ, đều con và Lâm Thúy Bình từ nhỏ đ.á.n.h đến lớn, từng hòa thuận sống chung, nhưng hai giống bạn của hơn."
"Ai thèm bạn với thứ đó?" Tạ Vân Thư lập tức vui: "Lâm Thúy Bình là thứ vô đạo đức, cái miệng ngày nào cũng như bôi t.h.u.ố.c độc, thấy ch.ó cũng c.h.ử.i hai câu, là bạn với cô ."
Thẩm Tô Bạch bật : "Thế mà vợ còn mừng cho cô một trăm đồng tiền lễ."
Tạ Vân Thư hừ lạnh: "Không thì ? Không mừng một trăm đồng, tát cô một cái, liệu cô vui lòng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-520-nguoi-chinh-la-mot-ten-hen-nhat.html.]
Đây là kiểu quan hệ kỳ quặc gì ?
Thẩm Tô Bạch bạn bè kiểu , chỉ cảm thấy vợ thật sự đáng yêu. Sắp về đến cửa nhà, nhịn ôm lấy eo nhỏ của cô, khẽ : "Tối hôm qua…"
Tối hôm qua, tiểu ớt tươi của phối hợp quá , thật sự khiến vấn vương thôi...
Tạ Vân Thư lập tức bịt miệng , đến tận gốc tai cũng đỏ ửng: "Anh im miệng cho , hôm nay đừng mơ tưởng!"
Vân Vũ
Thẩm Tô Bạch thuận thế hôn một cái lòng bàn tay cô, chút ấm ức: "Rõ ràng em cũng vui mà."
"Thẩm Tô Bạch!" Mặt Tạ Vân Thư nóng bừng, chỉ tát cho một cái: "Đừng tưởng đ.á.n.h , thì sẽ tay."
Thẩm Tô Bạch chặc lưỡi: "Em đ.á.n.h , từng đ.á.n.h trả bao giờ."
Mặc dù kỹ năng đ.á.n.h của cô ngày càng tiến bộ...
Tạ Vân Thư nếu so về mức độ lưu manh, cô là đối thủ của , đành ngậm miệng: "Không nữa, ai đó là ch.ó con."
Thẩm Tô Bạch thuận theo: "Anh và Tiểu Hắc là đồng loại."
"..." Tạ Vân Thư chỉ thể dùng mắt trừng , tên lưu manh mặt dày!
Cô giận một lúc, bỗng nhớ điều gì: "À , hôm qua đến công trường Hạo Tử ? Cậu điều về Bắc Kinh ? Sao đột ngột ?"
Thẩm Tô Bạch nhớ cuộc đối thoại của họ ngày Điền Hạo rời , trong lòng khẽ thở dài, càng thêm mừng rỡ siết c.h.ặ.t t.a.y cô: "Vân Thư, đôi lúc, cảm thấy thật may mắn."
Yêu một , mà đó vặn cũng yêu . Tình yêu vốn bình thường, phổ biến, nhưng khốn nỗi, toại nguyện khó khăn đến .
Hắn dám nghĩ, nếu vì lý do của bản mà bỏ lỡ Tạ Vân Thư, cuối cùng chứng kiến cô lấy khác, tâm tình sẽ ? Liệu thể như Điền Hạo bây giờ, nhẫn nhịn buông tay, phá hoại?
Ngày Điền Hạo rời , tàu hỏa. Toàn phủ đầy vẻ tịch liêu: "Anh Thẩm, tàu hỏa chậm hơn máy bay một chút."
Sẽ chậm hơn một chút so với việc dứt áo rời ...
Thẩm Tô Bạch chỉ vỗ vỗ vai , gì.
Điền Hạo cúi đầu tự giễu một tiếng. Thậm chí từng ý nghĩ hèn mọn, nếu bây giờ bày tỏ tâm ý với Lâm Thúy Bình, cô sẽ thế nào? rốt cuộc vẫn dám. Không sợ những lời từ chối của cô, mà là khả năng bất chấp tất cả.
Cậu khả năng san bằng con đường phía cho Lâm Thúy Bình. Cậu cũng dũng khí để chống đối sự phản đối của gia đình. Càng thể từ bỏ nguồn lực gia đình ban cho chỉ vì một phụ nữ để bắt đầu từ đầu.
Cậu quá hiểu bản . Những ngày , tiếp xúc với những thứ mà Thẩm Tô Bạch từng tiếp xúc đây, mới việc gạt bỏ hậu thuẫn gia đình để tự một việc thật khó khăn bao. Khi còn trẻ, tích lũy sự tự tin , nên khi theo đuổi tình yêu, buông tay mới là lời chúc phúc nhất dành cho cô.
Cuối cùng cũng thích Lâm Thúy Bình. dù nhận thì chứ? Thậm chí còn cảm thấy mừng vì lúc đó lấy lý do bạn bè bình thường để cái cớ.
Bốn chữ "môn đăng hộ đối" thì đương nhiên, nhưng phản bác vô cùng khó khăn.
Bởi , mãi chịu đối diện với nội tâm , chịu thừa nhận thích cô, chịu thừa nhận lúc giả vờ yêu đương với cô, trong lòng cũng vui mừng hớn hở, càng thừa nhận, bây giờ chỉ giật cô từ tay Tống Sơn Xuyên.
Tiếc , , và cô cũng sẽ thích nữa.
Vào khoảnh khắc đoàn tàu khởi hành, Điền Hạo ánh nắng bên ngoài, tự với chính : "Thừa nhận Điền Hạo, ngươi chính là một tên hèn nhát."