Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 359: Có Biết Điều Hay Không Là Chuyện Của Họ
Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:39:24
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Hoan dám cãi Thẩm Tô Bạch, liền đưa mắt về phía Tạ Vân Thư: "Có là ý của tam tẩu ? Sao chị nhỏ nhen thế, hai sống ở Hải Thành, quanh năm suốt tháng cũng chẳng về mấy , nhường ngôi nhà đó cho em ở thì chứ?"
Tạ Vân Thư thực sự chọc cho buồn : "Cả Kinh Bắc nhà trống thiếu, cô hỏi xem thể rộng lượng nhường cho cô ở ? Còn tiền gửi trong ngân hàng cũng nhiều, cô hỏi xem thể rút cho cô tiêu ? Dù để đó cũng chẳng dùng đến, đưa cho cô thì ?"
Thẩm Hoan việc trong ngân hàng, nhưng thốt nên lời nào để phản bác, cuối cùng đành cứng đầu lên tiếng: "Em thuê trắng, em trả tiền thuê mà."
Nói câu , chính cô cũng thấy vững lòng.
Dù cô sẽ trả tiền thuê ba mươi tệ một tháng, kỳ thực trong lòng cô vẫn ở chùa, rốt cuộc cứ ở mãi ngôi nhà sẽ thành của . Lương tháng của cô chỉ trăm tệ, ba mươi tệ tiền thuê nhà cũng là một khoản chi nhỏ.
Tam ca giờ ngoại thương, một tháng kiếm nhiều tiền, lẽ nào thiếu khoản tiền thuê nhỏ nhoi của cô ?
Thẩm Hoan nghĩ, lắm thì ban đầu cho lệ, trả vài tháng, từ từ cô trả nữa, tam ca chắc chắn cũng ngại đòi một đứa em họ, bởi ba cô từng cứu mạng cả nhà bác lớn mà!
"Tam ca!" Thẩm Hoan đỏ mắt, từ nhỏ cô chơi đuổi theo ba họ, dù tam ca tính tình lạnh lùng, nhưng với cô và em gái luôn .
Lẽ nào thực sự lấy vợ thì chỉ lời vợ thôi ?
Thẩm Tô Bạch sắc mặt đổi: "Nhà của chỉ bán cho thuê, nếu em tiền, xem mặt của nhị thúc mà bán cho em."
Từ vài năm , tứ hợp viện ở Kinh Bắc bắt đầu tăng giá, cái sân viện Thẩm Tô Bạch đang ở, dù là giá tình cảm cũng mười vạn tệ, bán đứt Thẩm Hoan nữa cô cũng mua nổi.
Thẩm Hoan dám đem chuyện kể với ba, chỉ thể bám chặt lấy tờ hợp đồng thuê nhà : "Tam ca, ngôi nhà đó đưa cho vốn dĩ công bằng! Ba em cứu , mà đến một ngôi nhà cũng tranh giành, em đúng, trong mắt chỉ tiền chứ tình !"
Nói xong, cô cũng trở nên bạo dạn, vò tờ giấy thành cục ném Thẩm Tô Bạch, ngoảnh mặt bỏ chạy!
Thẩm Tô Bạch bình tĩnh nhặt tờ giấy lên, một lời.
Tạ Vân Thư lo lắng, nhẹ nhàng nắm lấy tay : "Anh chứ?"
Cô thấy rõ, Thẩm Tô Bạch kẻ xuề xòa dễ tính, nhưng với gia đình nhị thúc vẫn tình , nếu chẳng nhờ vả Giang Oánh để thuê nhà. Vậy mà Thẩm Hoan những điều, ngược còn c.h.ử.i trong lòng chỉ tiền.
Lẽ nào bắt họ nhường nhà cửa công mới ?
"Không ." Thẩm Tô Bạch , nắm tay cô ngoài: "Vốn nhị thúc khó xử, nhưng ông khó xử, vẫn hơn là để họ khó ."
Tạ Vân Thư ngẩng mắt: "Anh định đưa hợp đồng thuê nhà cho nhị thúc?"
"Ừ, để ông tự xử lý ." Thẩm Tô Bạch bất đắc dĩ: " thời gian mà quản nhiều thế?"
"Thế là xong ?"
Tạ Vân Thư còn tưởng Thẩm Tô Bạch sẽ khó xử một lúc, ngờ cuối cùng thẳng thừng đẩy hết trách nhiệm.
Thẩm Tô Bạch khẽ : "Không thì ? Những gì nên , thể chỉ , họ điều là chuyện của họ."
Trọng tình trọng nghĩa, dùng đúng chỗ.
Dù đó cũng rõ nhị thúc thế nào với nhị thẩm, tối hôm đó khi nhị thẩm đến nhà họ Thẩm, mắt bà cũng đỏ hoe, chỉ đưa hai trăm tệ cho Thẩm Tô Bạch: "Tiền thuê nhà."
"Coi như là lì xì cho Hoan Hoan ." Thẩm Tô Bạch nhận, lạnh lùng liếc Thẩm Hoan đang núp lưng nhị thẩm nhưng một lời: "Nó gọi một tiếng tam ca, thể giúp vẫn sẽ giúp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-359-co-biet-dieu-hay-khong-la-chuyen-cua-ho.html.]
Thẩm Hoan cúi gằm mặt, vẫn phục: "Em sẽ nhờ giúp ."
Thẩm nhị thẩm rời , để một câu: "Thôi , từ đầu , của thì nên nghĩ đến."
Dù vì nhị thúc, bà ầm lên, nhưng rốt cuộc vẫn sinh hiềm khích với gia đình Tư lệnh họ Thẩm.
Tô Thanh Liên theo hai con họ rời , chỉ thấy mệt mỏi: " nhớ ơn bà , bao năm nay chỉ mặt bà là nhịn tính nóng, cuối cùng giữ tình ."
Bà hiểu rõ những oan ức của Thẩm nhị thẩm những năm qua, nhưng tình hình lúc đó, Tư lệnh họ Thẩm liều mạng bên ngoài lẽ nào vì gia tộc họ Thẩm ? Những cuộc đấu tranh chính trị những năm 50-60, liều mạng là sẽ c.h.ế.t đó!
Lão Thẩm liều mạng chiến đấu, lão nhị còn giữ mạng sống ? Hơn nữa, tính cách của lão nhị vốn dĩ tranh giành, bản ông thấy một viên chức nhỏ là thoải mái, nhà hai con gái, cũng phấn đấu thêm.
So với những công nhân bình thường, cuộc sống của gia đình Thẩm nhị thúc rõ ràng khá giả !
Còn ngôi tứ hợp viện , vốn là của bà nội Thẩm Tô Bạch để , lúc bà cụ còn sống, trong nhà ngầm hiểu là sẽ để cho Tô Bạch, lúc đó thể trạng lão gia cũng , lúc đó Thẩm nhị thẩm dám lên phản đối?
Lý do đơn giản, lúc đó bà cụ sức khỏe , liệt giường bảy tám năm, đều là bà ở bên cạnh chăm sóc, mấy đứa cháu nội cũng chỉ Thẩm Tô Bạch mỗi khi ở nhà đều đến hầu hạ từng chút một, từng chê bẩn.
Vân Vũ
Lúc đó Thẩm Hoan cũng hơn mười tuổi , cô đến?
Tiễn đưa bà cụ, giờ lão gia sống trong viện dưỡng lão, dù là nhà nước chi trả, nhưng chạy đến đó thường xuyên nhất vẫn là gia đình bọn họ - nhà cả. Thẩm Hoan, Thẩm Lạc cháu gái đến đó mấy ? Bọn họ rõ ràng ở Kinh Bắc, còn bằng Thẩm Tô Bạch việc ở Hải Thành đến thăm thường xuyên.
Bà từng nghĩ đến việc so đo ai hiếu thuận với già nhiều hơn, Tư lệnh họ Thẩm là con cả, vốn dĩ nên phong thái của con cả.
ngôi tứ hợp viện , lúc bà cụ trực tiếp dặn dò để cho Tô Bạch, lúc đó Thẩm nhị thẩm gì, giờ già còn, bà nhảy là công bằng!
Nếu xem mặt Thẩm nhị thúc, bà nổi cáu từ lâu !
Tạ Vân Thư cũng mới gả về, cô lên tiếng nhiều, chỉ nắm lấy tay Tô Thanh Liên: "Mẹ, ở Kinh Bắc chợ đêm , dẫn con xem nhé, con mua ít đồ mang về."
Tô Thanh Liên mới chút hứng thú: "Phải , mua ít đặc sản Kinh Bắc về cho Phần Lan nếm thử! Vịt Bắc Kinh ngon lắm, còn dưa muối, thịt bò kho, bánh lưỡi bò... À, con thử món nước đậu ?"
Sắc mặt Tạ Vân Thư biến sắc: "Cái đó thì thôi ."
Tô Thanh Liên ha hả: "Đã là con quen uống mà, lúc nhỏ Thẩm Tô Bạch uống một là nôn một !"
Tạ Vân Thư nhớ hôm đó, hình như Thẩm Tô Bạch uống hết bát nước đậu cô bỏ , nên nhịn : "Chắc , hôm đó Tô Bạch còn uống một bát lớn, bảo vị ngon."
Tô Thanh Liên vui vẻ: "Nó là đứa giả vờ giỏi lắm, từ nhỏ đến lớn luôn hai mặt, đáng đời!"
Thẩm Tô Bạch thản nhiên kéo Tạ Vân Thư dậy: "Kinh Bắc chợ đêm, tối nay dẫn em ăn vịt ."
Anh dừng một chút, thêm một câu, giọng thấp hơn: "Ăn nhiều , để sức luyện tập võ thuật dạy."
Tô Thanh Liên hào hứng: "Anh còn dạy Vân Thư võ thuật nữa ? Đã học những chiêu thức gì ? Trước đây trong quân đội cũng là cao thủ hạng nhất đấy, về nhà luyện tập cho , ngày mai đến đây tỉ thí với ."
Bà lâu đ.á.n.h , thấy ngứa tay lắm .