Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 336: Xem người nhà cô có còn mặt mũi nào xuất hiện không

Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:37:38
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Lạc nhịn nổi nữa, cô kịp suy nghĩ há mồm : “Chị ba, chị đắc ý cái gì chứ? Chẳng qua chỉ là lấy ba thôi mà, cứ đợi đến ngày kết hôn thì sẽ hổ! Nhà họ Thẩm chúng mời những nhân vật lớn, xem nhà cô còn mặt mũi nào xuất hiện !”

Tạ Vân Thư khinh khẽ một tiếng: “Đợi đến khi tự em trở thành nhân vật lớn hẵng đến chê cũng muộn.”

Cô chị ba mà đáng ghét thế!

Thẩm Hoan, Thẩm Lạc , dám thực sự mất mặt to tiếng ở nhà bác cả, bởi vì bác gái và ba đều là những ai dám trêu . Họ chỉ thể nuốt giận trong, âm thầm nghĩ đợi đến ngày kết hôn của Tạ Vân Thư, sẽ châm chọc thật kỹ nhà của cô chị ba !

Lúc , chiếc bàn tròn lớn giữa phòng khách bày đầy thức ăn, Thẩm Tô Bạch lau tay từ nhà bếp, thẳng tiến về phía Tạ Vân Thư: “Đói , ăn cơm thôi.”

Thẩm Hoan, Thẩm Lạc nở nụ : “Anh ba, đối với chị ba thật đấy.”

Thẩm Tô Bạch liếc hai , thong thả đáp : “Mẹ đối với vợ còn hơn, khi đến bà , ai mà khách khí với Vân Thư, bà sẽ lấy roi xử lý.”

Tô Thanh Liên thời trẻ thích vung roi, dù bây giờ cây roi thành đồ chơi, nhưng khi bà vui mà vung lên cũng khá là đáng sợ.

Thẩm Hoan, Thẩm Lạc đồng loạt run lên một cái, gượng ép nở một nụ với Tạ Vân Thư: “Bọn em với chị ba chỉ tán gẫu chút thôi, đúng chị ba?”

Ngày đầu gặp mặt, là em họ của Thẩm Tô Bạch, Tạ Vân Thư cũng cho họ chút thể diện: “ , chỉ tán gẫu chút thôi.”

Thẩm Tô Bạch nhướng mày, nắm tay cô về phía phòng khách: “Anh thấy hai đứa họ chuyện ngừng, chắc là đói , chúng ăn .”

Bước chân của Thẩm Hoan, Thẩm Lạc vốn định về phòng khách cũng dừng , ai bảo họ đói, họ còn ăn sáng!

Tư lệnh họ Thẩm cũng vội vã từ đơn vị trở về, ông còn nhớ lời dặn của vợ hôm qua, thấy Tạ Vân Thư tiên cố gắng nhếch mép , mới ôn hòa lên tiếng: “Ở nhà quen ? Nếu chỗ nào quen, nhớ với chúng kịp thời.”

vần một đêm, căn bản thời gian để ý đến vấn đề nhà cửa.

Tạ Vân Thư lén giẫm chân Thẩm Tô Bạch một cái, ngoan ngoãn lắc đầu: “Không cần , nhà ạ.”

Căn nhà họ ở chính là của bà nội Thẩm Tô Bạch để , thím hai họ Thẩm mấp máy môi , nhưng chú hai họ Thẩm kéo , cuối cùng bất đắc dĩ hừ một tiếng, tự xuống bàn ăn.

“Cơm nước nhà cả thật, mấy con tôm mấy đồng một cân nhỉ?” Thím hai họ Thẩm giả liếc Tạ Vân Thư, quan tâm gắp cho cô một con tôm lớn: “Vân Thư thấy qua đúng ? Cái gọi là tôm lớn, bóc vỏ mới ăn .”

sợ rằng cô , Hải Thành ăn hải sản thực thuận tiện hơn Kinh Bắc nhiều, đừng tôm lớn, ngay cả cua Tạ Vân Thư bình thường cũng ăn ít.

Tạ Vân Thư còn kịp mở miệng, Tô Thanh Liên đét một tiếng đặt đũa xuống, giọng điệu chút khách khí: “Chị dâu rảnh thì ngoài xem nhiều , đỡ kiến thức mà còn bậy, để thấy thật là trò !”

Thím hai họ Thẩm động tác cứng , mắt đỏ lên ngay: “Chị cả ý chị là , em nhà em bằng nhà chị giàu thế lực, cũng cần sỉ nhục như !”

Tô Thanh Liên bao giờ ăn chiêu , bà liếc chú hai họ Thẩm: “Nhà thứ hai, rốt cuộc hôm nay các em đến đây để gì?”

Từ nãy đến giờ cứ năng úp mở, ban đầu bà nhượng bộ, là vì phá hỏng khí, cứ tưởng bà sợ cô ?

Vân Vũ

Chú hai họ Thẩm thở dài, kéo vợ một cái: “Ít vài câu , hôm nay Tô Bạch dẫn vợ về, em định ?”

Thím hai họ Thẩm vốn dĩ chất chứa đầy oan ức, từ khi căn nhà đó ông cụ cho Thẩm Tô Bạch, lòng cô thoải mái! Nhà cả lẽ nào thiếu một căn nhà ? Rõ ràng cảnh họ là khó khăn nhất, lớn giúp đỡ họ chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-336-xem-nguoi-nha-co-co-con-mat-mui-nao-xuat-hien-khong.html.]

Đơn giản là thấy cô sinh con trai, ông cụ đúng là trọng nam khinh nữ!

“Anh bảo em gì? Anh cả đời bất tài, em cả đời theo chịu khí!”

Thím hai họ Thẩm cũng ném đũa xuống, liếc Tạ Vân Thư: “Vân Thư, cháu cũng đừng nghĩ là thím nhắm cháu, hôm nay thím trút nỗi niềm trong lòng thím khó chịu lắm! Năm đó thím cũng m.a.n.g t.h.a.i đứa thứ ba, cũng là một bé trai, đứa bé rốt cuộc vì lý do gì mà còn, lẽ nào cả chị cả trong lòng rõ?”

Lúc đó khi cô mang thai, là do kẻ địch của nhà họ Thẩm liên lụy đến cô , dẫn đến đứa bé đó c.h.ế.t yểu, chuyện nhà họ Thẩm luôn cảm thấy với cô . Vì những năm , thím hai họ Thẩm năng việc so đo một chút, cũng vô thức nhường nhịn cô .

, cô nên nhân ngày hôm nay, lấy Tạ Vân Thư để khơi chuyện .

Thẩm Tô Bạch cúi mắt, bậc trưởng bối chuyện lý nào để kẻ tiểu bối chen ngang, thím hai trong lòng bất mãn, nhưng chú hai nhất mực đối với họ , vì điều cũng thể trực tiếp mất mặt.

Hơn nữa còn ở đây nữa!

Quả nhiên Tô Thanh Liên dù áy náy thì vẫn áy náy, chứ việc gì cũng nhượng bộ vô điều kiện: “Nhà thứ hai, chị đề cập thì cứ trực tiếp đưa yêu cầu.”

Đưa yêu cầu, ngoài việc đòi đồ đòi tiền.

Thím hai họ Thẩm mặt xanh mặt trắng, những rõ ràng yêu cầu của cô là gì, nhưng một ai chịu chủ động đưa , nhất định bắt cô hạ xin! Cô tranh giành nhà cửa với một kẻ tiểu bối vốn thua kém , mở miệng , ông cụ sẽ thế nào?

Cả bàn đều chờ cô mở miệng, nhưng cô nắm c.h.ặ.t t.a.y nhất quyết lên tiếng.

Chú hai họ Thẩm trong lòng áy náy với vợ, nhưng chuyện tranh giành nhà với cháu trai cũng nổi, hơn nữa chuyện gì cũng thể bàn bạc riêng, thể nhân ngày đầu tiên con dâu mới về nhà mà đề cập chuyện chứ?

Nhà họ Thẩm còn mặt mũi nữa ?

“Ngọc Lan.” Chú hai họ Thẩm nắm lấy tay cô, khẽ lắc đầu, trong mắt sự cầu khẩn: “Năm đơn vị vẫn sẽ phân nhà, em nhẫn nhịn một chút.”

Chồng bất tài, nhưng đối với cô thành tâm thành ý , cô cũng khó xử mất mặt.

Người nhà họ Thẩm ngoài hào nhoáng, nhưng giữa chị em cũng so sánh cao thấp, cả và em gái đều là niềm tự hào trong miệng ông cụ, duy chỉ nhắc đến thứ hai thì im lặng. Chồng miệng , tỏ vẻ đần độn để ý, nhưng trong lòng há chẳng đau khổ .

Thím hai họ Thẩm đột nhiên mất hết , như một con gà trống thua trận, một câu cũng chịu nữa.

Thẩm Minh Diễn thấy chị dâu thứ hai như trong lòng cũng thoải mái, cô chỉ thể gỡ rối : “Tô Bạch, vẫn bóc tôm cho vợ ăn ? Cái là chuyên chở từ Thanh Đảo về đấy, Vân Thư nếm thử xem khác khẩu vị với Hải Thành ?”

Dù ven biển Nam Bắc đều sản xuất hải sản, nhưng khẩu vị vẫn khác biệt.

Tạ Vân Thư xem xong một vở kịch, vở kịch còn liên quan đến phòng tân hôn của cô ở Kinh Bắc, cô lập tức còn hứng thú ăn uống: “Cảm ơn cô, cháu tự bóc cũng .”

Lời dứt, mặt trong bát, một bàn tay thon dài đưa tới, con tôm bóc vỏ đặt trong.

Thẩm Tô Bạch áp sát tai cô: “Vợ ăn nhiều , tối còn cần dùng sức.”

Vừa mới cãi như thế, còn tâm tư chuyện tục tĩu!

 

Loading...