Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 307: Cho dù anh không kiếm được nhiều tiền như vậy cũng không sao

Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:36:34
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quay quảng cáo suốt cả ngày hôm nay, hôm nay thứ diễn suôn sẻ hơn nhiều. Sau khi kết thúc, Giang Oánh còn hào phóng tặng cho hai vài bộ trang phục thu độc đáo của riêng .

vỗ vai Tạ Minh Thành một cái thật mạnh: “Nhất định mặc bộ quần áo chị tặng khi báo danh nhập học đại học đấy. Sau nếu cuộc thi thuyết trình cũng nhớ mặc nhé. Em ‘dẫn hàng’ , chị sẽ tính tiền hoa hồng cho em.”

Từ “dẫn hàng” thật mới mẻ, nhưng khả năng tiếp thu của Tạ Minh Thành , hiểu ngay ý nghĩa: chính là dùng danh tiếng thủ khoa kỳ thi đại học của để quảng cáo cho Độc Đặc Phục Trang.

“Những thể Đại học Bắc Kinh về cơ bản đều là thủ khoa của các tỉnh, em gì đặc biệt lắm.” Tạ Minh Thành nhận lấy bộ quần áo, nhưng tự tin lắm: “Mọi sẽ chú ý em .”

Giang Oánh đầy ẩn ý: “Yên tâm , các cô gái chắc chắn sẽ dán mắt em thôi.”

Các cảnh tất, Giang Oánh nhanh chóng sắp xếp cho kế toán công ty chuyển tiền cho Tạ Vân Thư: “Tổng cộng là năm ngàn tệ, ngày mai cô tài khoản kiểm tra nhé, nếu vấn đề gì thì đến tìm .”

Năm ngàn tệ!

Lúc Tạ Vân Thư cảm thấy mệt mỏi nữa. Thực vì trọng tâm của Độc Đặc là thời trang nữ, nên cảnh của cô nhiều hơn Tạ Minh Thành nhiều, hơn nữa một bộ quần áo mặc còn khá khoe dáng, khiến cô cảm thấy ngại ngùng.

bây giờ, cô thấy quá đáng giá, cô thể thêm cả đêm mà cần ngủ!

Khi trở về nhà, đèn trong sân vẫn sáng, Lý Phần Lan đang chuyện: “Bây giờ con Tiểu Hắc , ngoài Vân Thư , thì nó quấn nhất đấy.”

Thẩm Tô Bạch cầm một miếng thịt đùi gà, thảnh thơi đặt mặt Tiểu Hắc: “Dì Lý, mấy hôm nay Tư Viễn đến nữa ? Dù chú cún cũng là tặng mà.”

Về chuyện nhà họ Quý nhận Tạ Vân Thư con gái nuôi, Lý Phần Lan vẫn với Thẩm Tô Bạch. Giờ nhắc đến tên Quý Tư Viễn, Lý Phần Lan liền chủ động kể : “Hôm hai đứa đính hôn, họ đến, cũng ở đó, chính là chuyện họ nhận Vân Thư con gái nuôi.”

Thẩm Tô Bạch ừ một tiếng: “Dì Lý, dì tính ?”

Lý Phần Lan mím môi: “Hôm nay ở nhà ăn, phu nhân họ Quý tìm , gật đầu đồng ý .”

Bà sợ Thẩm Tô Bạch vì chuyện ý kiến với Vân Thư, vội vàng bổ sung thêm: “Chuyện là chủ ý của dì, nhà họ Quý mất đứa con gái, bây giờ Niệm Bằng để bà lão Trương nuôi, nên họ mới nảy ý định . Là dì mềm lòng, năn nỉ Vân Thư đồng ý đấy, ban đầu con bé …”

Thẩm Tô Bạch bật : “Dì Lý, như cũng , cháu ý kiến gì.”

Ngoài việc lúc kết hôn rót rượu mời thêm hai vợ, những thứ khác cũng . Thêm phận con gái nuôi nhà họ Quý, đối với Vân Thư chỉ lợi chứ hại, và hơn nữa…

Lý Phần Lan thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì quá.”

Ban đầu Châu Mỹ Trân chính thức một chút, nhưng Lý Phần Lan từ chối. Bà nuôi ý định lợi dụng danh tiếng nhà họ Quý để nâng đỡ con gái, trong lòng luôn cảm thấy áy náy, nên chịu nhận bất kỳ món quà nào Châu Mỹ Trân mang tặng.

Chỉ đợi Vân Thư bận rộn xong mấy ngày , hai nhà cùng ăn bữa cơm thông thường là .

Thẩm Tô Bạch một tay nhấc bổng Tiểu Hắc lên, đôi mắt đen hẹp dài của thẳng đôi mắt ch.ó con long lanh nước, bỗng bật : “Dì Lý, dì thấy Tiểu Hắc nhà khá giống Tư Viễn ?”

Lý Phần Lan suy nghĩ đơn giản, thể nghĩ con rể chững chạc của , là mưu mẹo, bà hiểu : “Giống chỗ nào?”

“Đều đáng yêu.” Thẩm Tô Bạch mỉm , khen Tiểu Hắc một câu: “ là chú ch.ó bụng.”

Quý Tư Viễn chắc cũng ngờ , lời tức giận ban đầu của giờ thành sự thật…

Lúc Tạ Vân Thư bước cửa thấy Thẩm Tô Bạch đang xách Tiểu Hắc, cô vội vàng bước tới giải cứu con ch.ó xuống: “Tiểu Hắc nhát lắm, sợ nó sợ ?”

“Không , nó đang vui lắm.” Thẩm Tô Bạch chỉ cái đuôi ngoe nguẩy của Tiểu Hắc, ngẩng mắt cô: “Quay quảng cáo xong ?”

Tạ Vân Thư lúc mới nghĩ tới việc với về chuyện quảng cáo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-307-cho-du-anh-khong-kiem-duoc-nhieu-tien-nhu-vay-cung-khong-sao.html.]

Lý Phần Lan liếc cô một cái đầy trách móc: “Vân Thư, ngoài nhiều muỗi lắm, con dẫn Tô Bạch trong nhà chuyện .”

Tạ Vân Thư Thẩm Tô Bạch sắp Châu Thành, cô cũng nhiều điều , liền kéo phòng .

Chỉ Tạ Minh Thành ho khan hai tiếng, lẩm bẩm: “Vẫn cưới nhé…”

Việc đầu tiên Tạ Vân Thư khi phòng là kiểm tra xem giường quần áo lộn xộn , may mà giường cô sạch sẽ.

Còn việc đầu tiên Thẩm Tô Bạch khi bước cửa là đóng cửa , thuận tiện then chốt cửa bên trong.

Đôi nam nữ đang yêu vốn dĩ một ngày gặp như ba thu, thêm nữa Thẩm Tô Bạch sắp xa cô gần một tháng, nên hai chuyện mà hôn .

Thẩm Tô Bạch chiếc giường nhỏ trải ga hoa văn của cô, hai tay siết lấy eo cô, nhắm mắt hôn cô, từ mắt đến môi, cuối cùng lưu luyến rời cổ cô.

Tạ Vân Thư cúi đầu thở gấp: “Sao đến giờ ?”

Thẩm Tô Bạch hút một vết hồng cổ cô: “Hôm qua và sáng nay đều gặp em, đành tối đến thử vận may thôi. Dì Lý em đang quảng cáo, quảng cáo gì ?”

“Quảng cáo của Độc Đặc Phục Trang.” Tạ Vân Thư đẩy một chút, nhỏ: “Không hôn nữa, em và Minh Thành đều ở ngoài .”

Thẩm Tô Bạch khẽ, nhưng ngoan ngoãn buông : “Anh sợ Châu Thành .”

“Ý ?” Tạ Vân Thư nhíu mày, giọng điệu trở nên lo lắng: “Là dự án khu Đông vấn đề, bên Châu Thành xảy chuyện gì bất ngờ?”

Cô nghĩ tới việc Thẩm Tô Bạch vì mà từ bỏ công việc, ánh mắt trở nên u ám: “Chúng …”

Vân Vũ

nổi câu “ hợp ”, đến lúc cô nỡ buông tay chứ?

“Không .” Thẩm Tô Bạch ngắt lời cô, sống mũi cao của cọ đầu mũi cô: “Chỉ là cảm thấy vị hôn thê của quá yêu mến, trong lòng chút cảm giác khủng hoảng thôi.”

Tạ Vân Thư thở phào nhẹ nhõm: “Vậy công việc của vấn đề gì ?”

“Hiện tại thì .” Thẩm Tô Bạch đầy vẻ tà mị: “Nếu thực sự vấn đề, chỉ thể nhờ vợ nuôi thôi.”

Tạ Vân Thư phụt một tiếng: “Em nuôi đàn ông !”

Thẩm Tô Bạch tỏ khá tiếc nuối: “Vậy nên Châu Thành .”

Về chuyện quảng cáo của công ty Độc Đặc, quả nhiên như Tạ Vân Thư nghĩ, Thẩm Tô Bạch hỏi nhiều. Dù là một bình giấm ghen, cũng sẽ vì bản mà can thiệp chuyện của cô.

Tạ Vân Thư mím môi, khó khăn lắm mới : “ cũng đừng áp lực quá, em ở bên thì trong lòng chắc chắn chỉ thôi, cho dù kiếm nhiều tiền như cũng .”

Thẩm Tô Bạch im cô, nụ ngừng.

Tạ Vân Thư mà đỏ mặt, nhưng vẫn xong câu với giọng ấm ức: “Em cũng cần nuôi, em tự kiếm tiền .”

Thẩm Tô Bạch thở dài một , một nữa ôm cô lòng, trong lòng nghĩ đều cho rằng cô xứng với chứ? Gia thế cũng , quá khứ cũng , một nhiệt huyết như cô, tất cả đều trở nên lu mờ.

Đôi lúc thậm chí còn ý nghĩ đen tối, may mà Lục Tri Thức là một thằng ngốc, thì bông hoa đến lượt che chở chứ?

 

Loading...