Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 260: Giận hờn

Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:34:54
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Tô Bạch mấy ngày nay thực cũng mệt, siêu nhân, cũng chẳng cái gì cũng , việc đến bảy tám giờ tối ngay cả cơm cũng kịp ăn, lái xe một mạch từ khu Đông sang, mà giờ đến ôm cô một cái cũng .

Lái xe về chỗ ở, giường mãi mà vẫn tài nào chợp mắt , thực nhiều kinh nghiệm dỗ dành khác, ngoài việc áp sát xuống xin , để cô đ.á.n.h một trận mắng một trận, tạm thời cũng nghĩ cách nào hơn.

ngày mai vẫn vác mặt dày đến tìm cô .

Sáng hôm , Tạ Vân Thư dậy từ sớm.

Lý Phần Lan và Tạ Minh Thành vẫn , cô tự lén mở cửa sân nhỏ, ngó ngoài xem, chẳng thấy chiếc xe con màu đen nào cả...

Lý Phần Lan phía lưng cô thấy lạ: "Công trường xong việc , con định ?"

Tạ Vân Thư vội vàng : "Hôm nay con ở nhà sách, ."

Công trường bây giờ thực sự còn việc gì nữa, dự án thư viện xác nhận, cô cũng thêm tinh lực để nhận thầu công trường mới. Giáo sư Lý về chuyện cuộc thi kiến trúc, cô ở nhà chuẩn , sách chuyên ngành do Tiết Băng mượn cũng xong.

thì cô cũng thừa nhận rằng sợ Thẩm Tô Bạch đến tìm mà cô nhà...

Mãi đến tám giờ sáng, sân nhỏ vẫn lặng lẽ, Tạ Vân Thư vẽ xong một bản thiết kế, cũng chẳng thấy tiếng gõ cửa.

Thẩm Tô Bạch lời đến , cô bảo đừng đến thì thật sự đến?

Trong lòng rõ là cảm thấy ngột ngạt tức giận, Tạ Vân Thư trấn định tinh thần, ép bản tiếp tục sách, nhưng kịp lật hết hai trang thì cửa gỗ gõ ầm ầm...

Tạ Vân Thư bật dậy, mím môi xuống, tiên chỉnh chiếc váy liền , soi gương tường, vén hết tóc phía , mới lạnh lùng bước ngoài.

" hôm qua , phép đến tìm..." Cô mở cửa, cố ý mặt lạnh lùng lên tiếng.

Người bên ngoài là Quý Tư Viễn, trong tay bế một chú ch.ó nhỏ màu đen tai cụp, ngơ ngác cô: "Hôm qua hẹn đến gửi ch.ó cho ?"

Tạ Vân Thư thoáng chút thất vọng, nhưng sự chú ý nhanh chóng chú ch.ó nhỏ trong lòng Quý Tư Viễn thu hút, cô vui mừng đón lấy tiểu gia hỏa: "Cậu kiếm ?"

Tối hôm qua mới sẽ gửi cho cô một chú ch.ó đen, hôm nay bế đến , tốc độ nhanh quá nhỉ?

Quý Tư Viễn mỉm trêu chó: "Nhà hàng xóm nuôi ch.ó đẻ, nhưng chỉ một con màu đen , hôm qua nhiều lời mới chịu cho ."

Chú ch.ó đen nhỏ mới hai tháng tuổi, trông ngoan, cũng sợ lắm, cứ thế ngoan ngoãn trong lòng Tạ Vân Thư, khiến lòng mềm nhũn .

Tạ Vân Thư bế ch.ó sân, phiền não: " ngờ thật sự mang ch.ó đến, chuẩn chỗ ngủ cho nó, để trong nhà chắc chắn đồng ý, trong sân dựng một cái lều nhỉ?"

Mùa hè ở Hải Thành mưa nhiều, ch.ó nhỏ như gặp mưa dễ bệnh.

Quý Tư Viễn theo cô, tiên ngửi thấy mùi hương hoa ngọc lan: "Có thể dùng bạt chống mưa dựng ở góc tường , bóng râm kín gió, thích hợp cho Tiểu Hắc ở."

Trước đây khi còn chạy xe ba bánh bán cơm ở công trường, Tạ Vân Thư mua một tấm bạt chống mưa lớn, vội vàng lục từ trong nhà , hăng hái định ngay. Cô thực sự thích chú ch.ó nhỏ mềm mại , đến nỗi tạm thời quên phiền não do Thẩm Tô Bạch mang đến hôm qua.

Hai họ cứ thế xổm ở góc việc, Quý Tư Viễn một tay kéo tấm bạt chống mưa: "Cậu lấy gạch đè bên ."

Vì trời quá nóng, khuôn mặt trắng trẻo tinh tế của ửng hồng, mồ hôi cũng nhỏ giọt từ trán, ánh nắng cúi xuống cô: "Tạ Vân Thư, ngốc đấy, bảo đè bên , đặt gạch xuống thì để gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-260-gian-hon.html.]

Tạ Vân Thư nghĩ cho Tiểu Hắc, mắng : " thi một trăm điểm, chín mươi chín, rốt cuộc ai ngốc hơn?"

Quý Tư Viễn khẩy: "Lần ai thi nhất thì chắc ."

Tạ Vân Thư bĩu môi: "Lần vẫn ch.ó nhé, ch.ó Tư Viễn..."

Quý Tư Viễn tức đến phát điên vì cô, thấy buồn , nhấc Tiểu Hắc lên ném lòng cô: "Biết , ch.ó Vân Thư."

Hai cãi chút giống trẻ mẫu giáo, cãi vã cũng vui vẻ, từ đầu ngõ thể thấy tiếng tiếng mắng, chuyện còn tưởng là đôi tình nhân đang tán tỉnh ...

Thẩm Tô Bạch im lặng ở cửa một lúc lâu, đôi mắt dài hẹp đen như mực, mãi đến khi hai dựng xong cái ổ ch.ó nhỏ, đặt Tiểu Hắc trong.

Hắn mới đặt đồ trong tay xuống đất, rời , từ đầu đến cuối một lời.

Tạ Vân Thư dồn hết tâm trí Tiểu Hắc, cô lấy ít bánh bao cho nó ăn, tìm một cái bát đổ nước sạch , mới cảm ơn: "Tiểu Hắc đáng yêu, cảm ơn ."

Quý Tư Viễn nghiêng đầu: "Chỉ cảm ơn bằng lời thôi , mời ăn cơm ?"

Tạ Vân Thư trong lòng vẫn nghĩ về Thẩm Tô Bạch, hôm qua cô tuy lời tức giận, cho đến, nhưng một tuần hai mới gặp một , thật sự gặp thì hình như cô nhớ.

"Hôm nay , Thẩm Tô Bạch nghỉ."

Tạ Vân Thư lắc đầu, cách cô đối xử với Quý Tư Viễn từ góc độ nào cũng chỉ là vị trí bạn bè, cô từng nghĩ đến hướng đó: "À, hôm nay lên lớp nhờ giáo sư Lý đổi chỗ ."

Nụ mặt Quý Tư Viễn biến mất: "Ý ?"

Tạ Vân Thư chút ngại ngùng: "Còn tại Thẩm Tô Bạch hẹp hòi , khá để ý chuyện chúng cùng , giải thích bao nhiêu chỉ là bạn bè bình thường thôi, vẫn thấy khó chịu. Dù ở trường đêm cũng chỉ là học thôi, chỗ nào chẳng giống , cũng lười vì chuyện mà khiến vui."

Vân Vũ

"Cậu cũng hẹp hòi ?"

Quý Tư Viễn nghiến răng, dù thu tâm ý , vẫn cho tức điên: "Tạ Vân Thư, nếu bảo đoạn tuyệt với , cũng sẽ ?"

Tạ Vân Thư nhíu mày: "Đương nhiên là ."

Quý Tư Viễn kịp vui mừng, thấy cô lập tức tiếp: "Anh loại như !"

Dù chuyện Thẩm Tô Bạch lừa cô tạm thời thể tha thứ, nhưng tấm chân tình của dành cho cô cô phủ nhận, từng chuyện gì tôn trọng cô, cũng thể cứng rắn hạn chế cô như .

Quý Tư Viễn cảm thấy chuyện thêm với Tạ Vân Thư chỉ là tự trêu tức : "Được , phiền yêu đương nữa."

Có lẽ quen với việc tổn thương ở chỗ cô, còn thấy khó chịu như lúc ban đầu nữa, phong độ định rời , đến cửa nghi hoặc cúi xuống đất: "Cái gì thế ?"

Lúc đây thấy mấy thứ .

Tạ Vân Thư cũng theo, chỉ thấy đất đặt một giỏ tre nhỏ nhắn, bên trong là bánh hải đường cô thích ăn.

Lục Tri Thức đến quấy rầy cô một thời gian , cô thích ăn thứ , chỉ Thẩm Tô Bạch.

 

Loading...