Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười - Chương 17: Còn cao hơn cả danh hiệu Nghiêm Cương
Cập nhật lúc: 2025-12-21 17:01:14
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6faOPXua5A
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giả Thục Phân cảm thấy Nhị Mao ngầm chửi, cho nên m.ô.n.g Nhị Mao gặp họa.
Vết thương chồng thêm vết thương, Nhị Mao tiếp tục sấp, thút thít lóc ngủ .
Trong mơ, nãi dường như lập công, bà đeo đại hồng hoa, vinh quang xe lửa về quê.
Nhị Mao mua pháo chúc mừng, kết quả pháo bay tới mặt , nổ.
'Phanh!'
'Phanh phanh phanh!'
Là nãi đang gõ cửa!
Giọng bà vang lớn bên tai.
“Đừng ngủ, Nghiêm Nhị Mao! Dậy ! Cùng đào đất!”
Nhị Mao: “...”
Cậu mới chợp mắt!
Cuộc sống thể sống nổi nữa !
________________________________________
Cuộc sống nên trôi qua vẫn cứ trôi qua, Nghiêm Cương và Ôn Ninh hôm nay kiểm tra tại bệnh viện quân khu.
Dưới sự đ.á.n.h giá của bác sĩ, trạng thái cơ thể Ôn Ninh , hơn nữa còn đang trong thời kỳ cho con bú, vì thế Nghiêm Cương phẫu thuật triệt sản, xin giấy chứng nhận.
Hai về nhà, Ôn Ninh thầm suốt dọc đường.
Nguyên nhân .
Nghiêm đoàn trưởng sấm rền gió cuốn đường cực kỳ chậm chạp.
Bởi vì bước chân rộng, kéo căng sẽ đau.
Tình huống , Nghiêm Cương còn dám lên tiếng, chỉ thể bất đắc dĩ.
Trên đường, lắm miệng hỏi, “Ôn lão sư, bệnh viện đặt vòng ?”
Ôn Ninh tránh nặng tìm nhẹ, “Là bệnh viện về.”
Một hả hê, một khác thì lòng đầy căm phẫn.
“Bà bà cô hôm qua thề thốt cam đoan... Chậc.”
“... Thật là càng ngày càng quá đáng, chúng mỗi sinh con cũng chậm trễ sản xuất và việc, con cái chẳng vẫn nuôi lớn .”
“Bà bà cô chắc chắn vui , nhưng dù nhà cô ba đứa con, hơn nhiều so với nhà bình thường, khuyên nhủ bà .”
Giả Thục Phân quả thật vui.
Bà dẫn hai đứa cháu trai lớn việc, Tam ngoan ngoãn ngủ.
Gần giữa trưa, thấy sắp gieo xong các loại rau củ, tưới chút nước, che một lớp lá mỏng là xong chuyện.
Ai ngờ, Lý chủ nhiệm hôm qua tới cửa, cất cao giọng chuyện Tam tỉnh giấc.
Giả Thục Phân tay đầy bùn, ôm Tam nhảy nhót dỗ dành, xụ mặt với Lý chủ nhiệm.
“Lý chủ nhiệm, nhà hiện tại và cháu gái là hai phụ nữ, cháu gái vẫn còn là con nít, cô kéo già như triệt sản ? Công tác của cô đúng chỗ như giới thiệu cho thêm một già nữa .”
Lời , Điền Tú Nga ở nhà bên cạnh đang dựng tai hóng hớt liền bật thành tiếng, nhanh chóng che miệng .
Lý chủ nhiệm: “... Không, hôm nay tới việc, thím, tới xin , đồng chí Ôn và Nghiêm đoàn trưởng đều nhà ?”
Cô chuyện còn giơ lên túi quà đang xách tay.
Một túi táo, hai hộp sữa mạch nha. Hàng xịn đấy.
Giả Thục Phân trợn tròn mắt, đang do dự nên cho , ngoài cửa, Ôn Ninh và Nghiêm Cương trở về.
Ôn Ninh cảm xúc bình tĩnh, “Lý chủ nhiệm, mời trong .”
Lý chủ nhiệm theo sân, tìm chuyện để .
Lão bà Giả Thục Phân cô , thì khen con nít .
“Con nhà nghịch ngợm khắp nơi, thể chấp nhận , đồng chí Ôn, Nghiêm đoàn trưởng, vẫn là hai dạy con, Đại Mao Nhị Mao đều hiểu chuyện giúp việc nhà như , đặc biệt là Nhị Mao, m.ô.n.g tiện, mà vẫn bĩu môi việc.”
Nhị Mao liếc cô một cái, thở dài thật sâu, “Thím, con là thành thật, tuy rằng gây chuyện, nhưng mà sợ phiền phức thôi, gậy gộc của nãi con để ở , con sợ đánh.”
Lý chủ nhiệm: “...” Đừng tưởng là thành tích to lớn bồi thường hai mươi đồng một tháng của mày, mày cũng xứng gọi là thành thật ? Gọi là lão xảo quyệt thì còn hợp lý hơn!
Cô ngượng.
Tóm là vô cùng hổ chịu đựng trận xin .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-con-gai-bi-trao-doi-toi-lai-cuoi/chuong-17-con-cao-hon-ca-danh-hieu-nghiem-cuong.html.]
Lúc rời , Ôn Ninh tiễn cô , bảo cô mang đồ vật về.
Ôn Ninh Lý chủ nhiệm, ánh mắt đầy ẩn ý.
“Lý chủ nhiệm, lắm lời một câu, cô thích thì đừng để tâm, tai lọt tai là .”
“Đồng chí Ôn, cô .”
Ôn Ninh mím môi, “Công việc của cô đắc tội với nhiều , lúc việc vẫn nên bình tĩnh một chút, đừng nên xúc động, bằng ai cũng dám bảo đảm gặp cực đoan sẽ như thế nào, hơn nữa, chúng đều là , một cái mạng của cả, nhưng vạn nhất xảy chuyện gì, con cái ở sẽ chịu khổ.”
Kiếp , Lý chủ nhiệm khi tan tầm ban đêm kéo con hẻm tối, đ.á.n.h c.h.ế.t bằng gậy.
Xong việc điều tra mới , cô mới đưa một phụ nữ mới phát hiện m.a.n.g t.h.a.i đứa thứ hai phá thai, đó đứa con trai lớn của phụ nữ liền c.h.ế.t vì tai nạn.
Người phụ nữ nghĩ quẩn mà tự sát, chồng cô đau đớn mất ba , nảy sinh lòng hận Lý chủ nhiệm, tay sát hại.
Lý chủ nhiệm c.h.ế.t, chồng cô đầy hai tháng cưới vợ kế.
Hai đứa con gái ruột của Lý chủ nhiệm từ đó sống ngày lành, suýt chút nữa kế lấy danh nghĩa gả chồng bán vùng núi.
Một đống chuyện nát nhà cô , khiến trong khu gia đình quân nhân xem đủ trò vui.
Ôn Ninh lời thành tâm thành ý, Lý chủ nhiệm lọt tai.
Cô trầm mặc hai giây, lộ nụ khổ sở.
“Bên một câu, bên chạy gãy chân, đồng chí Ôn, may mà cô thông cảm, ghi hận , cảm ơn cô nhắc nhở, khi việc nhất định sẽ nghĩ đến Đại Nha Nhị Nha nhiều hơn, ai gì cũng sẽ theo.”
Ôn Ninh khẽ nhíu mày, “Hôm qua cô đến nhà , là ai gì ?”
Lý Thúy theo bản năng mở miệng, chợt nghĩ đến điều gì, cô lắc đầu.
“Không, là do quá xúc động.”
Chuyện cứ thế cho qua , đừng nên khơi mào tranh chấp.
Sau khi Lý Thúy rời , Ôn Ninh hồi tưởng chuyện ngày hôm qua trong đầu.
Cô cảm thấy Trần Minh Hoa, luôn đối xử ôn hòa thiện, nhân duyên cực , chút bất thường.
Hôm qua cô mở miệng nhiều, nhưng mỗi câu đều là ám chỉ cô can thiệp tiến độ công việc của Lý chủ nhiệm.
Họ thù oán ?
Chồng cô , Đinh Lập Đào là chính ủy, quan hệ với Nghiêm Cương hình như vẫn .
Ôn Ninh xác định, quyết định quan sát thêm.
Trâu thủ trưởng những hôm qua đến nhà gây rối đều sẽ tới xin , buổi chiều, Ôn Ninh và Nghiêm Cương đón tiếp mấy lượt khách.
cũng chỉ là đón tiếp, còn chuyện xóa bỏ hiềm khích đây, quan hệ, thì đó là điều thể.
Tối hôm nay, Trần Minh Hoa xách theo sữa bột đến, xách sữa bột rời .
Em gái cô là Trần Minh Khiết vẫn luôn chờ ở ngoài sân, lúc đuổi kịp cô , “Chị, họ nhận ?”
“Ừm.” Bên giọng điệu bình tĩnh của Trần Minh Hoa chút bực bội che giấu .
“Ôn Ninh con gái cô b.ú sữa , tạm thời tính toán dùng sữa bột.”
Chuyện ngày hôm qua, cô và Lý Thúy đều phạt, cần thiết đến đây xin .
Trần Minh Khiết tức giận, liên tục phàn nàn.
“Nghiêm đoàn trưởng tìm một vợ khó đối phó như chứ, một chút cũng thức thời, là một gánh nặng lớn! Cô những sinh đứa thứ hai kéo chân Nghiêm đoàn trưởng, mà còn tích cực đặt vòng tránh thai, kết quả ! Hôm nay chẳng vẫn bệnh viện đặt vòng tránh t.h.a.i ! Làm một vòng lớn, còn hại chị phạt!”
Ánh mắt Trần Minh Hoa phức tạp.
Cô việc ở bệnh viện, cách thức riêng của .
Hôm nay Ôn Ninh căn bản đặt vòng tránh thai, mà là Nghiêm Cương triệt sản.
Ôn Ninh đức hạnh gì, chồng như Nghiêm đoàn trưởng.
Trần Minh Hoa nghĩ đến Đinh Lập Đào, chồng lớn hơn mười mấy tuổi, suốt ngày giáo điều, hai đứa con gái, và bà chồng công khai lẫn bí mật ghét bỏ cô sinh con trai, trong lòng càng thêm bực bội.
Cô quở trách em gái, “Sau đừng chọc Ôn Ninh, mày việc ở trường , tao tranh thủ thời gian sắp xếp xem mắt cho mày.”
“Ác.” Trần Minh Khiết đá văng hòn đá bên chân, đưa yêu cầu.
Vân Vũ
“Chị, nào chức vị cao hơn Nghiêm Cương , em lợi hại hơn Ôn Ninh.”