Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười - Chương 113: Tiệc đầy tháng cũng gây chuyện
Cập nhật lúc: 2025-12-21 17:12:20
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiện Muội trố mắt vài giây, kéo giọng gào .
Giả Thục Phân thấy động tĩnh, ôm Tiểu Ngọc vội vàng chạy . Bà tưởng Nguyên Bảo bắt nạt Tiện Muội, ngờ là Lưu Kim Lan đột nhiên xuất hiện đ.á.n.h Tiện Muội.
“Dừng tay!” Giả Thục Phân ôm Tiểu Ngọc chạy đến giành lấy cây gậy.
Lưu Kim Lan sợ lỡ tay đ.á.n.h trúng Tiểu Ngọc, liền tránh .
“Mẹ, Tiện Muội quá hiểu chuyện, trông con bé kiểu gì ? Mẹ xem Nguyên Bảo thương tâm đến mức nào.”
Giả Thục Phân lời lẽ ngang ngược của cô cho choáng váng. Mãi lâu mới lấy tinh thần, bà mắng: “Cái gì lung tung rối loạn! Cô còn trách ngược ? cho cô , thằng Nguyên Bảo nhà cô cắt tóc con Tiện hoắc…”
“Chắc chắn là Tiện Muội chọc nó. Nguyên Bảo lời, nếu tại nó cắt tóc Tiện Muội mà cắt tóc Tiểu Ngọc? Là do Tiện Muội ngoan!”
Giả Thục Phân: “...”
Bà hít một thật sâu: “Cút, cút, cút! Mang con cô , cút ngay!”
Lưu Kim Lan hừ một tiếng: “ thấy nhà chúng con nghèo, ghét bỏ chúng con. Nguyên Bảo, .”
Cô vớt Tiện Muội. Tiện Muội né tránh, ngã phịch xuống đất, đến mức sắp co giật.
Giả Thục Phân thấy đành lòng. Đặc biệt là khi Tiện Muội nước mắt lưng tròng bà, gào t.h.ả.m thiết: “Bà nội, bà nội, bà nội…”
Giả Thục Phân c.ắ.n răng, đặt Tiểu Ngọc lên ghế dài, xông lên giành lấy Tiện Muội: “ nuôi Tiện Muội, cô mang Nguyên Bảo !”
“Không !” Lưu Kim Lan dù cũng còn trẻ, động tác nhanh nhẹn, một tay giằng Tiện Muội về, kẹp nách. “Mẹ, con gây thêm phiền phức cho nữa, con đây.”
Cô trốn chạy như thể mang con rời . Giả Thục Phân buồn bực, vài ngày mới nguôi ngoai.
Vân Vũ
Còn Lưu Kim Lan bao giờ mang con đến đây nữa. Cuộc sống của gia đình Ôn Ninh dần khôi phục sự yên bình.
Thoáng cái, xưởng may của Ôn Ninh cũng khai công trở .
Ôn Ninh đề xuất phát lì xì khai xuân cho tất cả công nhân, Tống Viễn Thư và Lưu Uy đều đồng ý. Ôn Ninh nhờ Lương Tuyết chụp cảnh xếp hàng nhận lì xì, rửa ảnh , dán lên bảng tuyên truyền.
Trong phạm vi năng lực của , cô nâng đãi ngộ của công nhân lên mức nhất.
Sự chân thành hiệu quả, ít nhất Trần Minh Hoa thể đào góc tường .
Tuy nhiên, đào , bên Trần Minh Hoa tạo rắc rối mới.
Hôm nay, Ôn Ninh và Lưu Uy đến xưởng vải sợi thường hợp tác để chọn vải cho trang phục quý , và ký hợp đồng. Năm , hai xưởng hợp tác , vải may áo sơ mi của họ đều do xưởng vải cung cấp.
hôm nay, Ôn Ninh và đồng nghiệp đối phương kiên quyết từ chối.
Đầu tiên, đón họ chỉ là một trợ lý. Tiếp theo, thái độ của trợ lý qua loa, lạnh nhạt khi Ôn Ninh và Lưu Uy hỏi chi tiết.
Ôn Ninh và Lưu Uy liếc , trao đổi thông tin: Đi thôi.
Cả hai đều là chủ xưởng, cần chịu đựng cái thái độ tệ hại của đối phương.
khi rời , Ôn Ninh ghé nhà vệ sinh, tình cờ gặp Trần Minh Hoa. Cô Phó xưởng trưởng xưởng vải đích chiêu đãi.
Bốn mắt , Phó xưởng trưởng chút tự nhiên, nhưng Trần Minh Hoa thì hề bất ngờ, lộ nụ giả tạo:
“Lâu gặp, Ôn Ninh. Đến đặt vải ?”
Ôn Ninh nhíu mày, hỏi Phó xưởng trưởng đang cùng Trần Minh Hoa: “Các vị cũng hợp tác với cô ?”
Phó xưởng trưởng gượng gạo: “Vâng, chị Trần là khách hàng quan trọng của chúng .”
Ý ông là, Ôn Ninh và Lưu Uy quan trọng, thể đối xử qua loa.
Ôn Ninh lạnh, thèm nhà vệ sinh nữa, gọi Lưu Uy rời .
Vừa khỏi cổng xưởng vải, gió lạnh thổi qua, cô kể sự việc, Lưu Uy vô cùng tức giận.
“Cái xưởng may Hồng Dương kiêu ngạo đến thế? Đã là đồ chép , còn tranh giành vải của chúng . Đây là kết thù với chúng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-con-gai-bi-trao-doi-toi-lai-cuoi/chuong-113-tiec-day-thang-cung-gay-chuyen.html.]
Ôn Ninh bình tĩnh: “Cứ về xưởng xem lượng vải còn tính.”
Họ trở về kiểm kê kho, may mắn là Ôn Ninh thói quen tích trữ vải, lượng vải còn đủ dùng cho mùa hè.
Ôn Ninh, Tống Viễn Thư và Lưu Uy cùng họp. Họ thống nhất Lưu Uy tiếp tục tìm kiếm và hỏi thăm các xưởng vải khác, đổi nhà cung cấp.
Gần kết thúc, Ôn Ninh ý tưởng của : “ phương Nam xem .”
Phương Nam là khu vực Quảng Châu, Thâm Quyến.
Tống Viễn Thư và Lưu Uy đều kinh ngạc.
Lúc , Ôn Ninh đưa lý do: “Đầu tiên là chuyện vải vóc, xem bên ngoài vải hơn . Thứ hai,”
Cô lấy cuốn tạp chí vẫn luôn xem , trải mặt hai : “Đây là tin tức chú ý. Khu vực Quảng Châu sắp tổ chức một cuộc thi 'Dương Thành Thanh Xuân Mỹ Đại Tái' (Đại hội Thẩm mỹ Tuổi trẻ Dương Thành). Cuộc thi , dự thi cần trang điểm và đổi phong cách. Trang phục quan trọng. xem, nếu dự thi thể mặc trang phục của xưởng chúng lên sân khấu, danh tiếng của xưởng Hồng Tinh sẽ truyền xa hơn.”
Tống Viễn Thư hiểu khá nhiều về chính sách. Anh chỉ : “Cuộc thi lẽ sẽ tuyên truyền rộng rãi.”
Bởi vì tiền lệ, chính phủ chắc chắn liệu việc coi là tuyên truyền chủ nghĩa tư bản .
“Dù cũng là một cơ hội,” Ôn Ninh . “Cứ mãi ở Lộc Thành, tiến lên chính là thụt lùi, tùy ý khác đuổi kịp. đối thủ .”
là như . Tống Viễn Thư suy nghĩ một lát, quyết đoán : “Chờ thêm một thời gian, sắp xếp thỏa việc trong xưởng, sẽ cùng cô.”
Lưu Uy gãi đầu: “ xong tiệc đầy tháng cho con , là thể rảnh tay lo việc nhà máy.”
Mọi việc cứ thế định đoạt.
Trong lúc chờ đợi ngày , Ôn Ninh nhận một đơn đặt hàng từ Trương Tuệ Tuệ.
“Dì út sắp kết hôn. Quà bình thường tặng, chị chị Ôn may váy cưới lễ phục , nên đặc biệt đến đây đặt may một bộ cho dì .”
Ôn Ninh vui vẻ nhận lời, hỏi rõ yêu cầu, và hẹn một tuần giao hàng.
Hôm nay là ngày Lưu Uy và Triệu Đình Đình tiệc đầy tháng cho con trai. Không cuối tuần, bọn trẻ học, Nghiêm Cương , Ôn Ninh chỉ thể ăn tiệc một .
Cô xuống, của Tống Viễn Thư, Dương Tú Liên, đến tìm cô. Bà thẳng thắn: “Tiểu Ôn, cô giúp dì một việc, giới thiệu cho thằng Viễn Thư một đối tượng.”
Ôn Ninh nhịn : “Dì ơi, Tống xưởng trưởng còn trẻ, vội gì.”
“Sao mà vội ,” Dương Tú Liên thở dài. “Nó lớn hơn cô hai tuổi. Cô và chồng cô ba đứa con, con Lưu Uy cũng đầy tháng , mà nó thì vẫn gì cả.”
Con mà, chỉ sợ so sánh. Một khi so sánh, thì chẳng là gì cả.
Dương Tú Liên vỗ vỗ tay Ôn Ninh: “Nó còn giường ấm vợ con như thế nào. Nếu nó , chắc chắn sẽ nỡ xuống giường. Tiểu Ôn, bên cạnh cô cô gái nào ưu tú thì giới thiệu cho nó quen . Gặp gỡ vài , nó ưng một .”
Trong đầu Ôn Ninh chợt hiện lên hình ảnh Trương Tuệ Tuệ.
Cô gật đầu: “Được ạ, để cháu nghĩ cách, bắc cầu nối mối.”
“Cảm ơn cô.” Dương Tú Liên lập tức tươi , bà ghé sát: “Nếu thành công, dì sẽ mừng tuổi cô một phong bao lì xì lớn.”
Ôn Ninh đồng ý.
Hai đang trò chuyện vui vẻ thì ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng la ầm ĩ của một phụ nữ:
“... Để xem danh sách quà mừng xem nào! Cháu ngoại đầy tháng, bà ngoại thể đến ? , cô quản sổ sách , cô đưa tiền cho …”
Các vị khách đều tò mò cửa.
Dương Tú Liên ghé tai Ôn Ninh, buôn chuyện: “Chắc chắn là nhà đẻ của vợ Lưu Uy . Nghe họ cứ đòi Lưu Uy vay tiền, nó sắp phiền c.h.ế.t , ôm cháu nội cũng vui vẻ như thế. Kia kìa, tiệc đầy tháng cũng gây chuyện, thật là lo nghĩ gì.”