Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười - Chương 103: Thấy Gì Cũng Gọi Anh Trai

Cập nhật lúc: 2025-12-21 17:12:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Ninh đối diện với màu vải cả ngày, đầu óc hôn mê, thấy hai khuôn mặt ngây ngô mắt, cô sững sờ vài giây, mới hồn.

“Các … Các thế mà đăng ký kết hôn?”

Không đợi trả lời, cô về phía Lương Tuyết, “Đây là biện pháp con nghĩ ?!” Cũng quá đường tắt !

Lương Tuyết sợ cô tức giận, vội , “Chị, chị yên tâm, em tuy rằng xúc động, nhưng em là muốn好好 cùng Diệp Phong tổ chức một gia đình, em sẽ đối xử với !”

Diệp Phong bên cạnh vẻ mặt hổ, cảm giác lời đều Lương Tuyết đoạt hết .

Còn để đàn ông gì?

Diệp Phong đối diện với ánh mắt đ.á.n.h giá của Ôn Ninh, vội vàng bày tỏ thái độ.

“Chị, Tiểu Tuyết xúc động em xúc động, em cùng cô ở bên thật lâu, cô nguyện ý cùng em kết hôn là em tam sinh hữu hạnh, em sẽ yêu thương cô , hậu phương kiên cố nhất của cô !”

Sự việc đến nước , Ôn Ninh còn thể gì?

một tiếng, “Nếu là vợ chồng, đồng tâm hiệp lực sống cuộc sống.”

“Vâng!”

Ôn Ninh bồi họ trở về, chuyện cho bà nội.

Bà nội cùng Ôn Ninh kinh ngạc giống , bà vuốt mu bàn tay Lương Tuyết, lặng lẽ rơi lệ hồi lâu, gì cũng .

Chỉ cảm thấy cháu gái chịu ủy khuất.

lúc , Lương Thắng Lợi và Lư Phương tới.

Thấy cả phòng nguyên trạng, hai vợ chồng đều bất mãn, “Không bảo các cô thu dọn đồ đạc , cùng trở về ? Xe đều chuẩn , chậm trễ chuyện , các cô ai chịu trách nhiệm đây.”

Trong phòng lạ Diệp Phong, ánh mắt Lư Phương liền đ.á.n.h giá Diệp Phong hết đến khác.

Diệp Phong chủ động tiến lên, “Chú, dì, Tiểu Tuyết sẽ theo hai về, chúng cháu đăng ký kết hôn…”

“Cái gì!?” Lương Thắng Lợi và Lư Phương đồng thanh, tuôn chất vấn.

Lương Tuyết gật đầu, hơn nữa lấy giấy đăng ký kết hôn màu đỏ.

Lư Phương đoạt lấy , xác nhận là thật, cô đập đùi, “Vậy bây giờ a!”

Họ đồng ý với Chu Kỳ, gả con gái qua, Chu Kỳ liền sẽ liên hệ ở tòa án của , giảm bớt thời hạn thi hành án cho con trai út Lương Dũng, sắp xếp công việc và nhà ở cho Lương Dũng khi tù, hiện tại, gà bay trứng vỡ, cái gì cũng .

Lư Phương hô trời thưởng đất, Lương Thắng Lợi mặt mày xanh mét, oán hận chằm chằm Lương Tuyết và Diệp Phong.

Anh phát tiết tức giận, tiến lên giơ tay lên liền đ.á.n.h Lương Tuyết.

“Đứa con bất hiếu, nghiệt nữ…”

tay Diệp Phong nắm lấy giữa trung, bốn mắt , Diệp Phong buông .

Anh che chắn Lương Tuyết phía , vẻ mặt trấn định.

“Chú, Tiểu Tuyết hiện tại là vợ , chú thể tùy tiện đ.á.n.h cô .”

“Ha!” Lương Thắng Lợi cảm giác thấy một trò lớn nhất thiên hạ, cẩn thận đ.á.n.h giá Diệp Phong, hỏi, “Mày, ba mày ? Nhà mày thể lấy bao nhiêu tiền sính lễ?”

Diệp Phong mắt cũng chớp, “Ba đều mất, nhà lấy tiền sính lễ.”

“Trời ơi!” Lư Phương một m.ô.n.g ghế, tức giận đến gào lên, “Công nuôi dưỡng, công nuôi dưỡng cái đứa con gái lớn vô dụng.”

Lương Thắng Lợi cũng nghĩ như .

Hơn nữa hai vợ chồng còn cùng trách móc Ôn Ninh.

“Nếu Ôn Ninh lừa chúng , giấu Lương Tuyết ở chỗ lâu như , hư tâm tính Lương Tuyết, nó dám lừa chúng đăng ký kết hôn!?”

Ôn Ninh cũng bật .

Cô khoanh tay, lười nhác , “Phải, hai báo công an bắt .”

Lương Thắng Lợi và Lư Phương nghẹn lời.

Sự việc tiến hành đến bước , tất cả đều như ý, Lương Thắng Lợi và Lư Phương vô lợi khả đồ ( còn lợi lộc để kiếm), chỉ thể rời , họ còn trấn an Chu Kỳ.

Họ nhịn buông lời hung ác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-con-gai-bi-trao-doi-toi-lai-cuoi/chuong-103-thay-gi-cung-goi-anh-trai.html.]

“Được, mày tùy ý bậy, tao coi như đứa con gái ! Đừng gọi tao là ba nữa!”

“Cũng đừng gọi tao là , chờ mày chịu khổ, liền chúng tao là vì mày , nhưng đến lúc đó tất cả đều chậm!”

Hai rời , quên bà già Trịnh Vĩnh Anh, Trịnh Vĩnh Anh cũng ngại, vỗ mu bàn tay Lương Tuyết.

“Không cần lo lắng họ gì, Tiểu Tuyết, bà nội ủng hộ con.”

Mắt Lương Tuyết chớp chớp, nước mắt rốt cuộc rơi xuống.

Diệp Phong sợ đến nhẹ.

Anh luống cuống tay chân rút khăn giấy giúp lau, nghĩ lời để dời sự chú ý của cô.

“Kỳ thật ba tuy rằng mất, nhưng tình hình nhà tệ như , còn một bác trai thư ký, một bác gái viện trưởng ở bệnh viện, một họ dạy học ở đại học…”

“Còn , ông nội khi mất để tài sản cho , cũng ít, Tiểu Tuyết, tất cả đều là của em, xe và nhà đều chuyển sang tên em, tiền sính lễ là dối, tiền của chỉ cho em tiêu, cho những khác…”

Lương Tuyết ngây ngốc, thốt một câu, “Em tiền, em tiêu tiền của .”

Diệp Phong thuận theo gật đầu, “Được , tiêu tiền của em, ăn cơm mềm, bá lỗ tai (ý vợ quản lý).”

Bên cạnh đối thoại , Trịnh Vĩnh Anh và Ôn Ninh đều nhịn .

Diệp Phong thật là một kẻ ngốc.

Người chính trực lanh lợi còn bối cảnh, tiền đồ sẽ kém, nếu lòng vẫn luôn ở Lương Tuyết, cuộc sống của họ liền sẽ .

Ôn Ninh hôm qua về nhà, cô thời gian, tính toán trở về.

Diệp Phong phân biệt rõ ai mới là Lương Tuyết yêu quý trong lòng, nghiêm túc mời.

“Chị, ý Tiểu Tuyết là hôn lễ tất cả giản lược, nhưng giản lược cũng thể gì cả, em tính toán chọn một ngày, đến lúc đó mời chị mang theo nhà chị, cùng nhà em ăn một bữa cơm, coi như đơn giản ăn tiệc mừng, ?”

Ôn Ninh dứt khoát đồng ý, “Đương nhiên thể, chị chờ tin tức của hai đứa.”

“Vâng, những cái kẹo mừng , chị mang về cho các cháu ăn.” Diệp Phong đại khí , “Em thích cháu gái Tiểu Ngọc của chị, con bé ngoan.”

Kỳ thật vẫn luôn cho rằng Tiểu Ngọc là con gái Lương Tuyết, sáng nay tới tìm Lương Tuyết, chính là nguyện ý tiếp nhận chuyện cô con gái, nghĩ tới sự tình chuyển biến kịch liệt, ôm trong lòng về.

________________________________________

Ôn Ninh mang theo kẹo mừng về nhà, chính thấy Nhị Mao ở trong sân bồi Tiểu Ngọc chơi.

Cậu bé kéo mũ áo khoác Tiểu Ngọc, phòng ngừa con bé té ngã.

Mà Tiểu Ngọc ? Vừa lung tung, giật nhẹ cỏ, sờ sờ ghế, lẩm bẩm, “Cạc cạc cạc cạc…”

Thấy Ôn Ninh, Nhị Mao kinh hỉ, “Mẹ! Mẹ về !”

Tiểu Ngọc phịch vùng vẫy đây, “Cạc cạc cạc cạc.”

Nhị Mao thấy ôm sát em gái, quá lòng thở dài.

Vân Vũ

“Từ khi con mua gà mái, dạy Tiểu Ngọc học gọi trai, con bé thấy gì cũng gọi trai, gặp thì tính, thấy ven đường một đống phân, cũng gọi trai.”

Ôn Ninh nghẹn , “Phải ? Ven đường vì phân, bà con tìm phố ?”

“Tìm.” Nhị Mao nghỉ đông, tương đối rảnh rỗi, các phương diện dưa tin đồn bé đều hết.

Mắt bé sáng lấp lánh, “Hơn nữa phân ch.ó phân mèo, là phân ! Phố xử lý, nhưng tra là ai kéo, họ còn nếu là bà điều tra là ai, liền cấp bà phát tiền thưởng, bà hai ngày nay đang nghĩ cách đó.”

Ở cái thời đại nước phù sa chảy ruộng ngoài , kéo phân đường lớn, quả thực là một nhân tài.

Giả Thục Phân thề tìm nhân tài .

bà tạm thời trừ mắng c.h.ử.i , thúc thủ vô thố (bó tay ).

Ôn Ninh thì chủ ý, tỷ như đem đống phân cẩn thận nghiên cứu nghiên cứu thành phần, ách, chút ghê tởm, thôi bỏ , bắt thì bắt , khu nhà lớn như , một hai kẻ biến thái tồn tại cũng bình thường.

Cô đem kẹo mừng lấy , đặt lên bàn cho bọn trẻ ăn, “Kẹo mừng của dì út các con.”

 

 

 

 

Loading...